古诗词

新竹歌

晋阳李锴

少年日作江南游,大竹小竹青满眼。shǎo nián rì zuò jiāng nán yóu,dà zhú xiǎo zhú qīng mǎn yǎn。
菅茅土苴不足惜,樵父编篱渔作断。jiān máo tǔ jū bù zú xī,qiáo fù biān lí yú zuò duàn。
蓟丘在昔植汶篁,不信于今此物罕。jì qiū zài xī zhí wèn huáng,bù xìn yú jīn cǐ wù hǎn。
丰台土膏颇润湿,人夺天工尚强勉。fēng tái tǔ gāo pǒ rùn shī,rén duó tiān gōng shàng qiáng miǎn。
西施在越了不觉,异人寄赵珍无算。xī shī zài yuè le bù jué,yì rén jì zhào zhēn wú suàn。
青钱一百栽一本,琅玕琬琰矜殊产。qīng qián yī bǎi zāi yī běn,láng gān wǎn yǎn jīn shū chǎn。
王猷宿好老不已,购之不惜衣裳典。wáng yóu sù hǎo lǎo bù yǐ,gòu zhī bù xī yī shang diǎn。
鹿车辚辚为我辇,老竹如麻雉子短。lù chē lín lín wèi wǒ niǎn,lǎo zhú rú má zhì zi duǎn。
晨昏芟剔手自护,已疗山翁十年懒。chén hūn shān tī shǒu zì hù,yǐ liáo shān wēng shí nián lǎn。
三月春风泠然善,江烟水色纷萧散,忽然移我三湘远。sān yuè chūn fēng líng rán shàn,jiāng yān shuǐ sè fēn xiāo sàn,hū rán yí wǒ sān xiāng yuǎn。

晋阳李锴

李锴,字铁君,号廌青,汉军旗人。乾隆丙辰举博学鸿词,辛未举经学。有《睫巢集》。 晋阳李锴的作品>>

猜您喜欢

闻归雁感赋

晋阳李锴

毕竟家何处,而云北是归。bì jìng jiā hé chù,ér yún běi shì guī。
高城残照下,万里一行飞。gāo chéng cán zhào xià,wàn lǐ yī xíng fēi。
风急毋相乱,沙寒定有依。fēng jí wú xiāng luàn,shā hán dìng yǒu yī。
畸人方失序,缘汝泪沾衣。jī rén fāng shī xù,yuán rǔ lèi zhān yī。

雪后踏雪听倒影潭水

晋阳李锴

野鸡乱印前溪步,槎牙玉削沙头树。yě jī luàn yìn qián xī bù,chá yá yù xuē shā tóu shù。
芒鞋踏雪雪不污,捷辟西南人潭路。máng xié tà xuě xuě bù wū,jié pì xī nán rén tán lù。
群动蛰伏万籁喑,飞空激响潭流深。qún dòng zhé fú wàn lài yīn,fēi kōng jī xiǎng tán liú shēn。
黄钟大吕方并扣,金奏地下惊欲走。huáng zhōng dà lǚ fāng bìng kòu,jīn zòu dì xià jīng yù zǒu。
我有深情久相对,青藤杖击层冰碎。wǒ yǒu shēn qíng jiǔ xiāng duì,qīng téng zhàng jī céng bīng suì。
乌黔鹄白天不移,湛然独立空明外。wū qián gǔ bái tiān bù yí,zhàn rán dú lì kōng míng wài。

题李卫公待渡图

晋阳李锴

太原公子方隶军,药师却渡黄河津。tài yuán gōng zi fāng lì jūn,yào shī què dù huáng hé jīn。
津头萧萧风雪暮,亦是寻常行路人。jīn tóu xiāo xiāo fēng xuě mù,yì shì xún cháng xíng lù rén。
惊龙怒虎易形似,难画英雄当此际。jīng lóng nù hǔ yì xíng shì,nán huà yīng xióng dāng cǐ jì。
常山太华隐欲动,千尺光芒垂至地。cháng shān tài huá yǐn yù dòng,qiān chǐ guāng máng chuí zhì dì。
短衣长剑奇仿佛,妙处胸中如有物。duǎn yī zhǎng jiàn qí fǎng fú,miào chù xiōng zhōng rú yǒu wù。
赤云敢击天子气,黄金待铸通侯骨。chì yún gǎn jī tiān zi qì,huáng jīn dài zhù tōng hóu gǔ。
呜呼丈夫古来抱奇诡,宛转几人岩下死!射钩倘恶晋公子,骅骝又死盐车底。wū hū zhàng fū gǔ lái bào qí guǐ,wǎn zhuǎn jǐ rén yán xià sǐ!shè gōu tǎng è jìn gōng zi,huá liú yòu sǐ yán chē dǐ。

古藤歌

晋阳李锴

葛甥东园余古藤,十年委弃栖陂艿。gé shēng dōng yuán yú gǔ téng,shí nián wěi qì qī bēi nǎi。
支离不死亦不生,根蟠元气犹支撑。zhī lí bù sǐ yì bù shēng,gēn pán yuán qì yóu zhī chēng。
枯条高折兕角秃,朽腹半裂鱼膏青。kū tiáo gāo zhé sì jiǎo tū,xiǔ fù bàn liè yú gāo qīng。
有时一花两花发,流苏倒挂红丝绳。yǒu shí yī huā liǎng huā fā,liú sū dào guà hóng sī shéng。
沈精阴脉自得主,枯菀不假春风能。shěn jīng yīn mài zì dé zhǔ,kū wǎn bù jiǎ chūn fēng néng。
一朝移根忽我寄,伧父邪许牛车胜。yī cháo yí gēn hū wǒ jì,cāng fù xié xǔ niú chē shèng。
白茅用藉索以约,龙胡或见髯鬅鬙。bái máo yòng jí suǒ yǐ yuē,lóng hú huò jiàn rán péng sēng。
云中飙举帝子下,丘园帛贲徵君行。yún zhōng biāo jǔ dì zi xià,qiū yuán bó bēn zhēng jūn xíng。
城南沃土买百篑,活水远汲长河清。chéng nán wò tǔ mǎi bǎi kuì,huó shuǐ yuǎn jí zhǎng hé qīng。
封殖灌溉不遗力,高杉复架藤花棚。fēng zhí guàn gài bù yí lì,gāo shān fù jià téng huā péng。
酹君杯酒慎莫死,老夫与若聊相凭。lèi jūn bēi jiǔ shèn mò sǐ,lǎo fū yǔ ruò liáo xiāng píng。

焚诗歌为石东村作

晋阳李锴

古诗旧说三千篇,未必皆是宣尼删。gǔ shī jiù shuō sān qiān piān,wèi bì jiē shì xuān ní shān。
河清菅蒯颇可诵,春秋交聘犹能宣。hé qīng jiān kuǎi pǒ kě sòng,chūn qiū jiāo pìn yóu néng xuān。
逸而不逸谁则主,少者为贵翻争传。yì ér bù yì shuí zé zhǔ,shǎo zhě wèi guì fān zhēng chuán。
石君一旦过我门,道腴义胜来骄人。shí jūn yī dàn guò wǒ mén,dào yú yì shèng lái jiāo rén。
生平为诗不知数,告我草稿今通焚。shēng píng wèi shī bù zhī shù,gào wǒ cǎo gǎo jīn tōng fén。
丈夫猛捷贵有断,龙蜕不惜黄金鳞。zhàng fū měng jié guì yǒu duàn,lóng tuì bù xī huáng jīn lín。
君看《笙诗》无一字,束氏补之成赘文。jūn kàn shēng shī wú yī zì,shù shì bǔ zhī chéng zhuì wén。
我闻此论骇卓绝,至人之迹神其灭。wǒ wén cǐ lùn hài zhuó jué,zhì rén zhī jì shén qí miè。
白贲无咎世莫讦,脱身天外穷毫末。bái bēn wú jiù shì mò jié,tuō shēn tiān wài qióng háo mò。
吁嗟乎,君休矣!xū jiē hū,jūn xiū yǐ!
宝华玉气恐不死,或有人间传片纸。bǎo huá yù qì kǒng bù sǐ,huò yǒu rén jiān chuán piàn zhǐ。