古诗词

桃叶歌

顾炎武

桃叶歌,歌宛转。táo yè gē,gē wǎn zhuǎn。
旧日秦淮水清浅,此曲之兴自早晚。jiù rì qín huái shuǐ qīng qiǎn,cǐ qū zhī xīng zì zǎo wǎn。
青溪桥边日欲斜,白土冈下驱虞车。qīng xī qiáo biān rì yù xié,bái tǔ gāng xià qū yú chē。
越州女子颜如花,中官采取来天家,可怜马上弹琵琶。yuè zhōu nǚ zi yán rú huā,zhōng guān cǎi qǔ lái tiān jiā,kě lián mǎ shàng dàn pí pá。
三月桃花四月叶,已报北兵屯六合。sān yuè táo huā sì yuè yè,yǐ bào běi bīng tún liù hé。
宫车塞上行,塞马江东猎。gōng chē sāi shàng xíng,sāi mǎ jiāng dōng liè。
桃叶复桃根,残英委白门。táo yè fù táo gēn,cán yīng wěi bái mén。
相逢冶城下,犹有六朝魂。xiāng féng yě chéng xià,yóu yǒu liù cháo hún。
顾炎武

顾炎武

顾炎武(1613.7.15-1682.2.15),汉族,明朝南直隶苏州府昆山(今江苏省昆山市)千灯镇人,本名绛,乳名藩汉,别名继坤、圭年,字忠清、宁人,亦自署蒋山佣;南都败后,因为仰慕文天祥学生王炎午的为人,改名炎武。因故居旁有亭林湖,学者尊为亭林先生。明末清初的杰出的思想家、经学家、史地学家和音韵学家,与黄宗羲、王夫之并称为明末清初“三大儒”。其主要作品有《日知录》、《天下郡国利病书》、《肇域志》、《音学五书》、《韵补正》、《古音表》、《诗本音》、《唐韵正》、《音论》、《金石文字记》、《亭林诗文集》等。 顾炎武的作品>>

猜您喜欢

龙门

顾炎武

亘地黄河出,开天此一门。gèn dì huáng hé chū,kāi tiān cǐ yī mén。
千秋凭大禹,万里下昆仑。qiān qiū píng dà yǔ,wàn lǐ xià kūn lún。
入庙焄蒿接,临流想像存。rù miào xūn hāo jiē,lín liú xiǎng xiàng cún。
无人书壁问,倚马日将昏。wú rén shū bì wèn,yǐ mǎ rì jiāng hūn。

刈禾长白山下

顾炎武

载耒来东国,年年一往还。zài lěi lái dōng guó,nián nián yī wǎng hái。
禾垂墟照晚,果落野禽闲。hé chuí xū zhào wǎn,guǒ luò yě qín xián。
食力终全节,依人尚厚颜。shí lì zhōng quán jié,yī rén shàng hòu yán。
黄巾城下路,独有郑公山。huáng jīn chéng xià lù,dú yǒu zhèng gōng shān。

关中杂诗

顾炎武

文史生涯拙,关河岁月劳。wén shǐ shēng yá zhuō,guān hé suì yuè láo。
幽情便水竹,逸韵老蓬蒿。yōu qíng biàn shuǐ zhú,yì yùn lǎo péng hāo。
独雁飞常迅,寒鸡宿愈高。dú yàn fēi cháng xùn,hán jī sù yù gāo。
一窥西华顶,天下小秋毫。yī kuī xī huá dǐng,tiān xià xiǎo qiū háo。

关中杂诗

顾炎武

皇汉山樊久,兴唐洞壑余。huáng hàn shān fán jiǔ,xīng táng dòng hè yú。
空嗟衣剑灭,但识水烟疏。kōng jiē yī jiàn miè,dàn shí shuǐ yān shū。
寥落《三都赋》,栖迟万卷书。liáo luò sān dōu fù,qī chí wàn juǎn shū。
西京多健作,傥有似相如。xī jīng duō jiàn zuò,tǎng yǒu shì xiāng rú。

关中杂诗

顾炎武

谷口耕畬少,金门待诏多。gǔ kǒu gēng shē shǎo,jīn mén dài zhào duō。
时情尊笔札,吾道失弦歌。shí qíng zūn bǐ zhá,wú dào shī xián gē。
夜月辞鸡树,秋风下雀罗。yè yuè cí jī shù,qiū fēng xià què luó。
尚留园绮迹,终古重山阿。shàng liú yuán qǐ jì,zhōng gǔ zhòng shān ā。

关中杂诗

顾炎武

徂谢良朋尽,雕伤节士空。cú xiè liáng péng jǐn,diāo shāng jié shì kōng。
延陵虚宝剑,中散绝丝桐。yán líng xū bǎo jiàn,zhōng sàn jué sī tóng。
名誉荪兰并,文章日月同。míng yù sūn lán bìng,wén zhāng rì yuè tóng。
今宵开敝箧,犹是旧华风。jīn xiāo kāi bì qiè,yóu shì jiù huá fēng。

关中杂诗

顾炎武

缅忆梁鸿隐,孤高阅岁华。miǎn yì liáng hóng yǐn,gū gāo yuè suì huá。
门西吴会郭,桥下伯通家。mén xī wú huì guō,qiáo xià bó tōng jiā。
异地情相似,前期道每赊。yì dì qíng xiāng shì,qián qī dào měi shē。
请从关尹住,不必向流沙。qǐng cóng guān yǐn zhù,bù bì xiàng liú shā。

冬至寓汾州之阳城里中尉敏滹家祭毕而饮有作其二

顾炎武

流离逾二纪,怆恍历三都。liú lí yú èr jì,chuàng huǎng lì sān dōu。
堕甑煤还拾,承槽酒旋沽。duò zèng méi hái shí,chéng cáo jiǔ xuán gū。
荒庭依老桧,空谷遗生刍。huāng tíng yī lǎo guì,kōng gǔ yí shēng chú。
白发偕宗叟,相看道不孤。bái fā xié zōng sǒu,xiāng kàn dào bù gū。

冬至寓汾州之阳城里中尉敏滹家祭毕而饮有作其二

顾炎武

王孙犹自给,一顷豆萁田。wáng sūn yóu zì gěi,yī qǐng dòu qí tián。
今日还相饭,千秋共尔怜。jīn rì hái xiāng fàn,qiān qiū gòng ěr lián。
青门余地窄,白社旧交偏。qīng mén yú dì zhǎi,bái shè jiù jiāo piān。
传与儿曹记,无忘汉腊年。chuán yǔ ér cáo jì,wú wàng hàn là nián。

又酬傅处士次韵

顾炎武

【其一】
清切频吹越石笳,穷愁犹驾阮生车。qīng qiè pín chuī yuè shí jiā,qióng chóu yóu jià ruǎn shēng chē。
时当汉腊遗臣祭,义激韩仇旧相家。shí dāng hàn là yí chén jì,yì jī hán chóu jiù xiāng jiā。
陵阙生哀回夕照,河山垂泪发春花。líng quē shēng āi huí xī zhào,hé shān chuí lèi fā chūn huā。
相将便是天涯侣,不用虚乘犯斗槎。xiāng jiāng biàn shì tiān yá lǚ,bù yòng xū chéng fàn dòu chá。
【其二】
愁听关塞遍吹笳,不见中原有战车。chóu tīng guān sāi biàn chuī jiā,bù jiàn zhōng yuán yǒu zhàn chē。
三户已亡熊绎国,一成犹启少康家。sān hù yǐ wáng xióng yì guó,yī chéng yóu qǐ shǎo kāng jiā。
苍龙日暮还行雨,老树春深更着花。cāng lóng rì mù hái xíng yǔ,lǎo shù chūn shēn gèng zhe huā。
待得汉廷明诏近,五湖同觅钓鱼槎。dài dé hàn tíng míng zhào jìn,wǔ hú tóng mì diào yú chá。

白下

顾炎武

白下西风落叶侵,重来此地一登临。bái xià xī fēng luò yè qīn,zhòng lái cǐ dì yī dēng lín。
清笳皓月秋依垒,野烧寒星夜出林。qīng jiā hào yuè qiū yī lěi,yě shāo hán xīng yè chū lín。
万古河山应有主,频年戈甲苦相寻。wàn gǔ hé shān yīng yǒu zhǔ,pín nián gē jiǎ kǔ xiāng xún。
从教一掬新亭泪,江水平添十丈深。cóng jiào yī jū xīn tíng lèi,jiāng shuǐ píng tiān shí zhàng shēn。

汾州祭吴炎潘柽章二节士

顾炎武

露下空林百草残,临风有恸奠椒兰。lù xià kōng lín bǎi cǎo cán,lín fēng yǒu tòng diàn jiāo lán。
韭溪血化幽泉碧,蒿里魂归白日寒。jiǔ xī xuè huà yōu quán bì,hāo lǐ hún guī bái rì hán。
一代文章亡左马,千秋仁义在吴潘。yī dài wén zhāng wáng zuǒ mǎ,qiān qiū rén yì zài wú pān。
巫招虞殡俱零落,欲访遗书远道难。wū zhāo yú bìn jù líng luò,yù fǎng yí shū yuǎn dào nán。

海上

顾炎武

南营乍浦北南沙,终古提封属汉家。nán yíng zhà pǔ běi nán shā,zhōng gǔ tí fēng shǔ hàn jiā。
万里风烟通日本,一军旗鼓向天涯。wàn lǐ fēng yān tōng rì běn,yī jūn qí gǔ xiàng tiān yá。
楼船已奉征蛮敕,博望空乘泛海槎。lóu chuán yǐ fèng zhēng mán chì,bó wàng kōng chéng fàn hǎi chá。
愁绝王师看不到,寒涛东起日西斜。chóu jué wáng shī kàn bù dào,hán tāo dōng qǐ rì xī xié。

海上

顾炎武

日入空山海气侵,秋光千里自登临。rì rù kōng shān hǎi qì qīn,qiū guāng qiān lǐ zì dēng lín。
十年天地干戈老,四海苍生吊哭深。shí nián tiān dì gàn gē lǎo,sì hǎi cāng shēng diào kū shēn。
水涌神山来白鸟,云浮仙阙见黄金。shuǐ yǒng shén shān lái bái niǎo,yún fú xiān quē jiàn huáng jīn。
此中何处无人世,只恐难酬烈士心。cǐ zhōng hé chù wú rén shì,zhǐ kǒng nán chóu liè shì xīn。

海上

顾炎武

长看白日下芜城,又见孤云海上生。zhǎng kàn bái rì xià wú chéng,yòu jiàn gū yún hǎi shàng shēng。
感慨河山追失计,艰难戎马发深情。gǎn kǎi hé shān zhuī shī jì,jiān nán róng mǎ fā shēn qíng。
埋轮拗镞周千亩,蔓草枯杨汉二京。mái lún ǎo zú zhōu qiān mǔ,màn cǎo kū yáng hàn èr jīng。
今日大梁非旧国,夷门愁杀老侯嬴。jīn rì dà liáng fēi jiù guó,yí mén chóu shā lǎo hóu yíng。
531234