古诗词

余于右台仙馆隙地埋所著书汇封之崇三尺立石识之题曰书冢李黼堂方伯桓用东坡石鼓歌韵为作书冢歌依韵和之

俞樾

我生巳年月在丑,至今已成六十叟。wǒ shēng sì nián yuè zài chǒu,zhì jīn yǐ chéng liù shí sǒu。
人间岁月信如流,金乌飞腾玉兔走。rén jiān suì yuè xìn rú liú,jīn wū fēi téng yù tù zǒu。
亮无上药驻颓龄,空有虚名挂人口。liàng wú shàng yào zhù tuí líng,kōng yǒu xū míng guà rén kǒu。
黄粱已醒卅年前,青史敢期千载后。huáng liáng yǐ xǐng sà nián qián,qīng shǐ gǎn qī qiān zài hòu。
姓名聊可伴阳五,学问翻思傲欧九。xìng míng liáo kě bàn yáng wǔ,xué wèn fān sī ào ōu jiǔ。
不栽王俭幕中莲,不折亚夫营外柳。bù zāi wáng jiǎn mù zhōng lián,bù zhé yà fū yíng wài liǔ。
不随市侩逐锥刀,不作枝官博升斗。bù suí shì kuài zhú zhuī dāo,bù zuò zhī guān bó shēng dòu。
惟将青铁砚为田,何必黄金印悬肘。wéi jiāng qīng tiě yàn wèi tián,hé bì huáng jīn yìn xuán zhǒu。
窃从学海问源流,冀为经畬扫秕莠。qiè cóng xué hǎi wèn yuán liú,jì wèi jīng shē sǎo bǐ yǒu。
开卷居然自得师,闭门未觉吾无友。kāi juǎn jū rán zì dé shī,bì mén wèi jué wú wú yǒu。
茫茫坠绪拨秦灰,历历方言徵楚{豸制}。máng máng zhuì xù bō qín huī,lì lì fāng yán zhēng chǔ zhì zhì。
少昊氏官辨龙凤,安釐王冢发蝌蚪。shǎo hào shì guān biàn lóng fèng,ān lí wáng zhǒng fā kē dǒu。
欲证夏鼎窥禹穴,思读商盘问殷耇。yù zhèng xià dǐng kuī yǔ xué,sī dú shāng pán wèn yīn gǒu。
妄冀骊珠自我探,耻为狗盗随人嗾。wàng jì lí zhū zì wǒ tàn,chǐ wèi gǒu dào suí rén sǒu。
此中浅深各有得,亦如衢中置尊卣。cǐ zhōng qiǎn shēn gè yǒu dé,yì rú qú zhōng zhì zūn yǒu。
此中疑信每参半,又如问涂向蒙瞍。cǐ zhōng yí xìn měi cān bàn,yòu rú wèn tú xiàng méng sǒu。
只可沿洄水际湄,岂能攀跻山巅嵝。zhǐ kě yán huí shuǐ jì méi,qǐ néng pān jī shān diān lǒu。
坐看精力半生空,竟积简编三尺厚。zuò kàn jīng lì bàn shēng kōng,jìng jī jiǎn biān sān chǐ hòu。
纷纷摹印遍苏杭,落落赏音问谁甘。fēn fēn mó yìn biàn sū háng,luò luò shǎng yīn wèn shuí gān。
徒令纸价市中高,见说流传海外有。tú lìng zhǐ jià shì zhōng gāo,jiàn shuō liú chuán hǎi wài yǒu。
虽然灾祸到枣梨,或者眉寿颂栲杻。suī rán zāi huò dào zǎo lí,huò zhě méi shòu sòng kǎo chǒu。
世人得鼠欲吓凤,几辈画虎翻成狗。shì rén dé shǔ yù xià fèng,jǐ bèi huà hǔ fān chéng gǒu。
我从前年赋悼亡,此身嗒然如木偶。wǒ cóng qián nián fù dào wáng,cǐ shēn dā rán rú mù ǒu。
归真有室傍青山,偕老无人同白首。guī zhēn yǒu shì bàng qīng shān,xié lǎo wú rén tóng bái shǒu。
荷锸参军便可埋,摸金校尉何劳掊。hé chā cān jūn biàn kě mái,mō jīn xiào wèi hé láo póu。
右台山下一蜗庐,小有丘壑亦可取。yòu tái shān xià yī wō lú,xiǎo yǒu qiū hè yì kě qǔ。
偶营书冢瘗残稿,巧借名山代藏垢。ǒu yíng shū zhǒng yì cán gǎo,qiǎo jiè míng shān dài cáng gòu。
文冢姑援古人例,墓田能否儿孙守。wén zhǒng gū yuán gǔ rén lì,mù tián néng fǒu ér sūn shǒu。
萤光雪彩听长沦,泉室夜台期速朽。yíng guāng xuě cǎi tīng zhǎng lún,quán shì yè tái qī sù xiǔ。
为君辛苦和苏诗,自唱挽歌非自寿。wèi jūn xīn kǔ hé sū shī,zì chàng wǎn gē fēi zì shòu。
俞樾

俞樾

俞樾(1821-1907),字荫甫,自号曲园居士,浙江德清人。清末著名学者、文学家、经学家、古文字学家、书法家。他是现代诗人俞平伯的曾祖父,章太炎、吴昌硕、日本井上陈政皆出其门下。清道光三十年(1850年)进士,曾任翰林院编修。后受咸丰皇帝赏识,放任河南学政,被御史曹登庸劾奏“试题割裂经义”,因而罢官。遂移居苏州,潜心学术达40余载。治学以经学为主,旁及诸子学、史学、训诂学,乃至戏曲、诗词、小说、书法等,可谓博大精深。海内及日本、朝鲜等国向他求学者甚众,尊之为朴学大师。 俞樾的作品>>

猜您喜欢

十六字令述佛氏三戒

俞樾

痴。chī。
梦里商量怕蝶知。mèng lǐ shāng liàng pà dié zhī。
心头事,细诉与花枝。xīn tóu shì,xì sù yǔ huā zhī。

一萼红·风菱

俞樾

指江乡。zhǐ jiāng xiāng。
有一绳斜界,采采水中央。yǒu yī shéng xié jiè,cǎi cǎi shuǐ zhōng yāng。
鞋角同尖,弓腰比曲,青翠堆满筠筐。xié jiǎo tóng jiān,gōng yāo bǐ qū,qīng cuì duī mǎn yún kuāng。
趁秋老、风檐高挂,任儿童、谗口不教尝。chèn qiū lǎo fēng yán gāo guà,rèn ér tóng chán kǒu bù jiào cháng。
几日西风,销磨玉质,干透琼浆。jǐ rì xī fēng,xiāo mó yù zhì,gàn tòu qióng jiāng。
看取晶盘盛到,似瘦来家令,老去秋娘。kàn qǔ jīng pán shèng dào,shì shòu lái jiā lìng,lǎo qù qiū niáng。
面目虽皴,腰肢尽细,多少余味包藏。miàn mù suī cūn,yāo zhī jǐn xì,duō shǎo yú wèi bāo cáng。
还自笑、形骸槁木,论风调、与尔最相当。hái zì xiào xíng hái gǎo mù,lùn fēng diào yǔ ěr zuì xiāng dāng。
但博饶甜作相,休惜年光。dàn bó ráo tián zuò xiāng,xiū xī nián guāng。

史忠正公祠墓图为其裔孙题四首选三

俞樾

高冢梅花岭,行人再拜过。gāo zhǒng méi huā lǐng,xíng rén zài bài guò。
荒阡重洒扫,生气未消磨。huāng qiān zhòng sǎ sǎo,shēng qì wèi xiāo mó。
遗像清高甚,家书涕泪多。yí xiàng qīng gāo shén,jiā shū tì lèi duō。
龚钱诸大老,对此竟如何。gōng qián zhū dà lǎo,duì cǐ jìng rú hé。

史忠正公祠墓图为其裔孙题四首选三

俞樾

南渡艰难日,仓皇诏督师。nán dù jiān nán rì,cāng huáng zhào dū shī。
二陵半榛莽,四镇各旌麾。èr líng bàn zhēn mǎng,sì zhèn gè jīng huī。
慷慨复仇议,悽凉绝命词。kāng kǎi fù chóu yì,qī liáng jué mìng cí。
龙髯攀未逮,自恨一年迟。lóng rán pān wèi dǎi,zì hèn yī nián chí。

史忠正公祠墓图为其裔孙题四首选三

俞樾

每读公遣集,当年事可嗟。měi dú gōng qiǎn jí,dāng nián shì kě jiē。
朝廷危似幕,门户乱如麻。cháo tíng wēi shì mù,mén hù luàn rú má。
宰相春灯艳,君王暮气加。zǎi xiāng chūn dēng yàn,jūn wáng mù qì jiā。
维扬城畔路,辛苦建高牙。wéi yáng chéng pàn lù,xīn kǔ jiàn gāo yá。

项王墓

俞樾

事去英雄此葬身,千秋过者尚悲辛。shì qù yīng xióng cǐ zàng shēn,qiān qiū guò zhě shàng bēi xīn。
道旁气压秦皇帝,帐下情钟虞美人。dào páng qì yā qín huáng dì,zhàng xià qíng zhōng yú měi rén。
已掷头颅生赠客,还留魂魄死成神。yǐ zhì tóu lú shēng zèng kè,hái liú hún pò sǐ chéng shén。
彼苍原借驱除力,便道天亡亦是真。bǐ cāng yuán jiè qū chú lì,biàn dào tiān wáng yì shì zhēn。

入都门口占

俞樾

蓬山回首杳无痕,重对长安酒一樽。péng shān huí shǒu yǎo wú hén,zhòng duì zhǎng ān jiǔ yī zūn。
兵火馀生随处好,云霄故友几人存。bīng huǒ yú shēng suí chù hǎo,yún xiāo gù yǒu jǐ rén cún。
旧巢历历犹能记,破甑区区未足论。jiù cháo lì lì yóu néng jì,pò zèng qū qū wèi zú lùn。
海鸟避风聊一至,漫劳属目鲁东门。hǎi niǎo bì fēng liáo yī zhì,màn láo shǔ mù lǔ dōng mén。

炼心石吊金正希先生

俞樾

苍松偃蹇作龙吟,怪石横空俯万寻。cāng sōng yǎn jiǎn zuò lóng yín,guài shí héng kōng fǔ wàn xún。
我辈惊垂二分足,先生苦炼百年心。wǒ bèi jīng chuí èr fēn zú,xiān shēng kǔ liàn bǎi nián xīn。
山中草木英风在,江左君臣暮气深。shān zhōng cǎo mù yīng fēng zài,jiāng zuǒ jūn chén mù qì shēn。
填海补天无一济,虞渊黯黯日先沈。tián hǎi bǔ tiān wú yī jì,yú yuān àn àn rì xiān shěn。

苍颉墓

俞樾

苍史坟前尚有碑,当年造字擅神奇。cāng shǐ fén qián shàng yǒu bēi,dāng nián zào zì shàn shén qí。
六书变体随秦汉,一画凭空本伏羲。liù shū biàn tǐ suí qín hàn,yī huà píng kōng běn fú xī。
混沌忽开天亦喜,文章多祸鬼先悲。hùn dùn hū kāi tiān yì xǐ,wén zhāng duō huò guǐ xiān bēi。
要从皇古留真意,不使人间獬豸知。yào cóng huáng gǔ liú zhēn yì,bù shǐ rén jiān xiè zhì zhī。

苍颉墓

俞樾

结绳以后费经营,体制于今几变更。jié shéng yǐ hòu fèi jīng yíng,tǐ zhì yú jīn jǐ biàn gèng。
不识何尝非快活,好奇未免太聪明。bù shí hé cháng fēi kuài huó,hǎo qí wèi miǎn tài cōng míng。
经书烧后无真本,字母传来半梵声。jīng shū shāo hòu wú zhēn běn,zì mǔ chuán lái bàn fàn shēng。
我声雕虫徒碌碌,可怜浪费楮先生。wǒ shēng diāo chóng tú lù lù,kě lián làng fèi chǔ xiān shēng。

夜发阴平

俞樾

参横斗转夜冥冥,车铎郎当唤梦醒。cān héng dòu zhuǎn yè míng míng,chē duó láng dāng huàn mèng xǐng。
远树颠风犹未绿,遥山得月始能青。yuǎn shù diān fēng yóu wèi lǜ,yáo shān dé yuè shǐ néng qīng。
问津野渡人难觅,沽酒荒村户尚扃。wèn jīn yě dù rén nán mì,gū jiǔ huāng cūn hù shàng jiōng。
自笑征夫归思急,一宵未放马蹄停。zì xiào zhēng fū guī sī jí,yī xiāo wèi fàng mǎ tí tíng。

赵北河渡十二连桥

俞樾

南垂北际认苍茫,转觉烟波似故乡。nán chuí běi jì rèn cāng máng,zhuǎn jué yān bō shì gù xiāng。
一水略清燕赵气,重关曾划宋辽疆。yī shuǐ lüè qīng yàn zhào qì,zhòng guān céng huà sòng liáo jiāng。
鸭头浪小渔舟稳,雁齿桥平客路长。yā tóu làng xiǎo yú zhōu wěn,yàn chǐ qiáo píng kè lù zhǎng。
惭愧元龙湖海士,也来车铎走郎当。cán kuì yuán lóng hú hǎi shì,yě lái chē duó zǒu láng dāng。

落叶

俞樾

扫尽巢痕旧燕莺,满天霜气晓来清。sǎo jǐn cháo hén jiù yàn yīng,mǎn tiān shuāng qì xiǎo lái qīng。
平添夜月三分色,略减秋霖几阵声。píng tiān yè yuè sān fēn sè,lüè jiǎn qiū lín jǐ zhèn shēng。
荫暍竟违平日志,归根颇动暮年情。yīn yē jìng wéi píng rì zhì,guī gēn pǒ dòng mù nián qíng。
颓唐不学飞蓬样,懒逐长风到处行。tuí táng bù xué fēi péng yàng,lǎn zhú zhǎng fēng dào chù xíng。

落叶

俞樾

落木萧萧景最佳,今年游屐欠安排。luò mù xiāo xiāo jǐng zuì jiā,jīn nián yóu jī qiàn ān pái。
乱山荒径难寻路,古树斜阳易感怀。luàn shān huāng jìng nán xún lù,gǔ shù xié yáng yì gǎn huái。
敝帚千金聊坐拥,断琴三尺已深埋。bì zhǒu qiān jīn liáo zuò yōng,duàn qín sān chǐ yǐ shēn mái。
此生不作南柯蚁,休问荣枯到大槐。cǐ shēng bù zuò nán kē yǐ,xiū wèn róng kū dào dà huái。

落叶

俞樾

匆匆节序九秋临,无复花阴与柳阴。cōng cōng jié xù jiǔ qiū lín,wú fù huā yīn yǔ liǔ yīn。
寒士衣裳未裁剪,美人诗句久销沈。hán shì yī shang wèi cái jiǎn,měi rén shī jù jiǔ xiāo shěn。
惊沙滚滚流难塞,伏莽重重迹转深。jīng shā gǔn gǔn liú nán sāi,fú mǎng zhòng zhòng jì zhuǎn shēn。
莫向亭皋频极目,萧条千里总伤心。mò xiàng tíng gāo pín jí mù,xiāo tiáo qiān lǐ zǒng shāng xīn。