古诗词

过水绘园留赠冒辟疆

晓青

平居至性爱孤骞,几拟为文吊屈原。píng jū zhì xìng ài gū qiān,jǐ nǐ wèi wén diào qū yuán。
欲采芙蓉秋水阔,搴裳仿佛到湘沅。yù cǎi fú róng qiū shuǐ kuò,qiān shang fǎng fú dào xiāng yuán。

晓青

晓青,字确庵。主苏州华山方丈。有《高云堂集》。 晓青的作品>>

猜您喜欢

狼山观海

晓青

一片蒙蒙太古色,翠凤青鸾开羽翼。yī piàn méng méng tài gǔ sè,cuì fèng qīng luán kāi yǔ yì。
扪萝蹑屐步步奇,天地文章入胸臆。mén luó niè jī bù bù qí,tiān dì wén zhāng rù xiōng yì。
松桧森凉鸟道悬,凌空素手挥云烟。sōng guì sēn liáng niǎo dào xuán,líng kōng sù shǒu huī yún yān。
僧伽塔中悄无语,缥缈风铃时一喧。sēng gā tǎ zhōng qiāo wú yǔ,piāo miǎo fēng líng shí yī xuān。
楼台炜煌逼天阙,近海犹疑蜃气结。lóu tái wěi huáng bī tiān quē,jìn hǎi yóu yí shèn qì jié。
洄混灏溃穷秘区,此中洲岛难分别。huí hùn hào kuì qióng mì qū,cǐ zhōng zhōu dǎo nán fēn bié。
天水微茫古至今,飓风涛滚当昼阴。tiān shuǐ wēi máng gǔ zhì jīn,jù fēng tāo gǔn dāng zhòu yīn。
却瞻向望两失据,骇慄胆魄神骎骎。què zhān xiàng wàng liǎng shī jù,hài lì dǎn pò shén qīn qīn。
蓬莱仙山渺何许,我欲从之学轻举。péng lái xiān shān miǎo hé xǔ,wǒ yù cóng zhī xué qīng jǔ。
长揖尘氛谢世人,眼前龌龊将辞汝。zhǎng yī chén fēn xiè shì rén,yǎn qián wò chuò jiāng cí rǔ。

雨后漫兴

晓青

云山一段画,秋雨来夺之。yún shān yī duàn huà,qiū yǔ lái duó zhī。
模糊米家村,墨汁方淋漓。mó hú mǐ jiā cūn,mò zhī fāng lín lí。
老颠瞥然见,狂叫叹绝奇。lǎo diān piē rán jiàn,kuáng jiào tàn jué qí。
使我有意为,必不得如斯。shǐ wǒ yǒu yì wèi,bì bù dé rú sī。
跃然攫之入怀袖,黄金白璧不肯售。yuè rán jué zhī rù huái xiù,huáng jīn bái bì bù kěn shòu。
造化小儿真幻师,换人双眼当晴昼。zào huà xiǎo ér zhēn huàn shī,huàn rén shuāng yǎn dāng qíng zhòu。

过尹山访王咸中

晓青

咫尺东皋在,怀人正夕阳。zhǐ chǐ dōng gāo zài,huái rén zhèng xī yáng。
微茫山色远,咿哑橹声长。wēi máng shān sè yuǎn,yī yǎ lǔ shēng zhǎng。
短鬓惭鸥白,圆沙聚鸭黄。duǎn bìn cán ōu bái,yuán shā jù yā huáng。
年来漂泊惯,客路似家乡。nián lái piāo pō guàn,kè lù shì jiā xiāng。
1812