古诗词

东山松石歌和郑生

丘逢甲

大阴黑、耀灵匿,天上风云惨无色。dà yīn hēi yào líng nì,tiān shàng fēng yún cǎn wú sè。
飞虎伏、神龙蛰,龙化为松虎化石。fēi hǔ fú shén lóng zhé,lóng huà wèi sōng hǔ huà shí。
君不见南海之滨、东山之阴,松苍苍兮石碧。jūn bù jiàn nán hǎi zhī bīn dōng shān zhī yīn,sōng cāng cāng xī shí bì。
松石间,谁所祠?sōng shí jiān,shuí suǒ cí?
睢阳张许双灵旗。suī yáng zhāng xǔ shuāng líng qí。
前游者驱鳄韩昌黎,后则啼鹃带血之文文山来题词。qián yóu zhě qū è hán chāng lí,hòu zé tí juān dài xuè zhī wén wén shān lái tí cí。
诸公皆与此松此石深相知。zhū gōng jiē yǔ cǐ sōng cǐ shí shēn xiāng zhī。
当松髯兮怒张、石齿兮愤吐,恍惚见斥庭凑,骂禄山而拒蒙古。dāng sōng rán xī nù zhāng shí chǐ xī fèn tǔ,huǎng hū jiàn chì tíng còu,mà lù shān ér jù méng gǔ。
安知佛骨未焚、别出胡神欲代今天作之主。ān zhī fú gǔ wèi fén bié chū hú shén yù dài jīn tiān zuò zhī zhǔ。
大海茫茫,环起胡虏,叛臣不必定在节使府。dà hǎi máng máng,huán qǐ hú lǔ,pàn chén bù bì dìng zài jié shǐ fǔ。
坐令绛灌无文、随陆不武,衣冠道丧道实苦。zuò lìng jiàng guàn wú wén suí lù bù wǔ,yī guān dào sàng dào shí kǔ。
松耶、石耶?sōng yé shí yé?
安得风云复奉尔为龙而为虎?吁嗟乎!长白山上有石虎立而参天,下为松花江,松涛万壑飞龙泉。ān dé fēng yún fù fèng ěr wèi lóng ér wèi hǔ?xū jiē hū!zhǎng bái shān shàng yǒu shí hǔ lì ér cān tiān,xià wèi sōng huā jiāng,sōng tāo wàn hè fēi lóng quán。
天昔生真人于其间,真人去今几世而几年。tiān xī shēng zhēn rén yú qí jiān,zhēn rén qù jīn jǐ shì ér jǐ nián。
漫漫者海,生尘生烟,遮山蜃气而蛟涎。màn màn zhě hǎi,shēng chén shēng yān,zhē shān shèn qì ér jiāo xián。
何来精卫口衔木石欲填海。hé lái jīng wèi kǒu xián mù shí yù tián hǎi。
哀哉!海深不可填。āi zāi!hǎi shēn bù kě tián。
我登东山,远睇长白,北向哀泪,匪泪伊血。wǒ dēng dōng shān,yuǎn dì zhǎng bái,běi xiàng āi lèi,fěi lèi yī xuè。
古人不我待,谁文章而谁气节。gǔ rén bù wǒ dài,shuí wén zhāng ér shuí qì jié。
但见石非石兮、松非松,乃古人肝胆之轮囷、冠绂之从容,愿拜石作丈、松作公。dàn jiàn shí fēi shí xī sōng fēi sōng,nǎi gǔ rén gān dǎn zhī lún qūn guān fú zhī cóng róng,yuàn bài shí zuò zhàng sōng zuò gōng。
我昔在韩山,有石曰双旌。wǒ xī zài hán shān,yǒu shí yuē shuāng jīng。
种松其间,畀成梁栋,支大厦之倾而惜其迟生。zhǒng sōng qí jiān,bì chéng liáng dòng,zhī dà shà zhī qīng ér xī qí chí shēng。
松灵石顽,谁使松化石?长此冥冥。sōng líng shí wán,shuí shǐ sōng huà shí?zhǎng cǐ míng míng。
匪石实顽,石能补西北之天倾。fěi shí shí wán,shí néng bǔ xī běi zhī tiān qīng。
无奈娲皇日听笙簧谢不能,百神不敢言石言其事。wú nài wā huáng rì tīng shēng huáng xiè bù néng,bǎi shén bù gǎn yán shí yán qí shì。
松声谡谡嗟天醉,风云兮不来,空山兀抱龙虎气。sōng shēng sù sù jiē tiān zuì,fēng yún xī bù lái,kōng shān wù bào lóng hǔ qì。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

台湾竹枝词

丘逢甲

唱罢迎神又送神,港南港北草如茵。chàng bà yíng shén yòu sòng shén,gǎng nán gǎng běi cǎo rú yīn。
谁家马上佳公子,不看神仙祇看人。shuí jiā mǎ shàng jiā gōng zi,bù kàn shén xiān qí kàn rén。

台湾竹枝词

丘逢甲

好吟应是太痴生,笔墨因缘记不清。hǎo yín yīng shì tài chī shēng,bǐ mò yīn yuán jì bù qīng。
谁把四弦弹夜月,新词唱遍赤嵌城。shuí bǎ sì xián dàn yè yuè,xīn cí chàng biàn chì qiàn chéng。

台湾竹枝词

丘逢甲

鲲鯓香雨竹溪孤,海气笼沙罨画图。kūn shēn xiāng yǔ zhú xī gū,hǎi qì lóng shā yǎn huà tú。
衬出觉王金偈地,斑支花蕊绿珊瑚。chèn chū jué wáng jīn jì dì,bān zhī huā ruǐ lǜ shān hú。

台湾竹枝词

丘逢甲

番檨花开又一年,不寒不暖早春天。fān shē huā kāi yòu yī nián,bù hán bù nuǎn zǎo chūn tiān。
开正复喜开春宴,赢得诗狂更酒颠。kāi zhèng fù xǐ kāi chūn yàn,yíng dé shī kuáng gèng jiǔ diān。

台湾竹枝词

丘逢甲

新岁尝新已荐瓜,春风消息到儿家。xīn suì cháng xīn yǐ jiàn guā,chūn fēng xiāo xī dào ér jiā。
绿磁正汲南坛水,一树玫瑰夜点茶。lǜ cí zhèng jí nán tán shuǐ,yī shù méi guī yè diǎn chá。

台湾竹枝词

丘逢甲

晚凉新曲按琵琶,茉莉花开日已斜。wǎn liáng xīn qū àn pí pá,mò lì huā kāi rì yǐ xié。
一担香风满城送,深宵散作助情花。yī dān xiāng fēng mǎn chéng sòng,shēn xiāo sàn zuò zhù qíng huā。

台湾竹枝词

丘逢甲

半种花园半种田,儿家生计总由天。bàn zhǒng huā yuán bàn zhǒng tián,ér jiā shēng jì zǒng yóu tiān。
楝花风后黄梅雨,满地珍珠不计钱。liàn huā fēng hòu huáng méi yǔ,mǎn dì zhēn zhū bù jì qián。

台湾竹枝词

丘逢甲

黑海惊涛大小洋,草鸡亲手辟洪荒。hēi hǎi jīng tāo dà xiǎo yáng,cǎo jī qīn shǒu pì hóng huāng。
一重苦雾一重瘴,人在腥风蜑雨乡。yī zhòng kǔ wù yī zhòng zhàng,rén zài xīng fēng dàn yǔ xiāng。

台湾竹枝词

丘逢甲

风光绝胜说江城,树里湖容一片明。fēng guāng jué shèng shuō jiāng chéng,shù lǐ hú róng yī piàn míng。
拟刺朱家船子去,万荷花里读书声。nǐ cì zhū jiā chuán zi qù,wàn hé huā lǐ dú shū shēng。

台湾竹枝词

丘逢甲

红罗检点嫁衣裳,艳说糖团馈婿乡。hóng luó jiǎn diǎn jià yī shang,yàn shuō táng tuán kuì xù xiāng。
十斛槟榔万蕉果,高歌黄竹女儿箱。shí hú bīn láng wàn jiāo guǒ,gāo gē huáng zhú nǚ ér xiāng。

台湾竹枝词

丘逢甲

馆娃遗址许禅栖,云水僧归月已西。guǎn wá yí zhǐ xǔ chán qī,yún shuǐ sēng guī yuè yǐ xī。
话到兴亡同坠泪,可能诸佛尽眉低。huà dào xīng wáng tóng zhuì lèi,kě néng zhū fú jǐn méi dī。

台湾竹枝词

丘逢甲

一剑霜寒二十秋,大王风急送归舟。yī jiàn shuāng hán èr shí qiū,dà wáng fēng jí sòng guī zhōu。
雄心尚有潭边树,夜夜龙光射斗牛。xióng xīn shàng yǒu tán biān shù,yè yè lóng guāng shè dòu niú。

客愁

丘逢甲

烽火天涯梦,琴尊劫外身。fēng huǒ tiān yá mèng,qín zūn jié wài shēn。
新亭空洒泪,故国莽怀人。xīn tíng kōng sǎ lèi,gù guó mǎng huái rén。
文字穷愁贱,交情患难真。wén zì qióng chóu jiàn,jiāo qíng huàn nán zhēn。
客愁无遣处,沧海尚扬尘。kè chóu wú qiǎn chù,cāng hǎi shàng yáng chén。

小住

丘逢甲

小住为佳耳,仙人况好楼。xiǎo zhù wèi jiā ěr,xiān rén kuàng hǎo lóu。
乡传石窟古,门对铁山秋。xiāng chuán shí kū gǔ,mén duì tiě shān qiū。
县僻无车马,檐低见斗牛。xiàn pì wú chē mǎ,yán dī jiàn dòu niú。
中宵犹看剑,杯酒强消愁。zhōng xiāo yóu kàn jiàn,bēi jiǔ qiáng xiāo chóu。

潮州喜晤温慕柳同年别后却寄三首

丘逢甲

故人今洞主,雄镇古瀛州。gù rén jīn dòng zhǔ,xióng zhèn gǔ yíng zhōu。
白鹿经犹讲,红羊劫未收。bái lù jīng yóu jiǎng,hóng yáng jié wèi shōu。
秋城明落照,孤塔枕寒流。qiū chéng míng luò zhào,gū tǎ zhěn hán liú。
独客来天末,相思倚柁楼。dú kè lái tiān mò,xiāng sī yǐ duò lóu。
16321234567»