古诗词

东山松石歌和郑生

丘逢甲

大阴黑、耀灵匿,天上风云惨无色。dà yīn hēi yào líng nì,tiān shàng fēng yún cǎn wú sè。
飞虎伏、神龙蛰,龙化为松虎化石。fēi hǔ fú shén lóng zhé,lóng huà wèi sōng hǔ huà shí。
君不见南海之滨、东山之阴,松苍苍兮石碧。jūn bù jiàn nán hǎi zhī bīn dōng shān zhī yīn,sōng cāng cāng xī shí bì。
松石间,谁所祠?sōng shí jiān,shuí suǒ cí?
睢阳张许双灵旗。suī yáng zhāng xǔ shuāng líng qí。
前游者驱鳄韩昌黎,后则啼鹃带血之文文山来题词。qián yóu zhě qū è hán chāng lí,hòu zé tí juān dài xuè zhī wén wén shān lái tí cí。
诸公皆与此松此石深相知。zhū gōng jiē yǔ cǐ sōng cǐ shí shēn xiāng zhī。
当松髯兮怒张、石齿兮愤吐,恍惚见斥庭凑,骂禄山而拒蒙古。dāng sōng rán xī nù zhāng shí chǐ xī fèn tǔ,huǎng hū jiàn chì tíng còu,mà lù shān ér jù méng gǔ。
安知佛骨未焚、别出胡神欲代今天作之主。ān zhī fú gǔ wèi fén bié chū hú shén yù dài jīn tiān zuò zhī zhǔ。
大海茫茫,环起胡虏,叛臣不必定在节使府。dà hǎi máng máng,huán qǐ hú lǔ,pàn chén bù bì dìng zài jié shǐ fǔ。
坐令绛灌无文、随陆不武,衣冠道丧道实苦。zuò lìng jiàng guàn wú wén suí lù bù wǔ,yī guān dào sàng dào shí kǔ。
松耶、石耶?sōng yé shí yé?
安得风云复奉尔为龙而为虎?吁嗟乎!长白山上有石虎立而参天,下为松花江,松涛万壑飞龙泉。ān dé fēng yún fù fèng ěr wèi lóng ér wèi hǔ?xū jiē hū!zhǎng bái shān shàng yǒu shí hǔ lì ér cān tiān,xià wèi sōng huā jiāng,sōng tāo wàn hè fēi lóng quán。
天昔生真人于其间,真人去今几世而几年。tiān xī shēng zhēn rén yú qí jiān,zhēn rén qù jīn jǐ shì ér jǐ nián。
漫漫者海,生尘生烟,遮山蜃气而蛟涎。màn màn zhě hǎi,shēng chén shēng yān,zhē shān shèn qì ér jiāo xián。
何来精卫口衔木石欲填海。hé lái jīng wèi kǒu xián mù shí yù tián hǎi。
哀哉!海深不可填。āi zāi!hǎi shēn bù kě tián。
我登东山,远睇长白,北向哀泪,匪泪伊血。wǒ dēng dōng shān,yuǎn dì zhǎng bái,běi xiàng āi lèi,fěi lèi yī xuè。
古人不我待,谁文章而谁气节。gǔ rén bù wǒ dài,shuí wén zhāng ér shuí qì jié。
但见石非石兮、松非松,乃古人肝胆之轮囷、冠绂之从容,愿拜石作丈、松作公。dàn jiàn shí fēi shí xī sōng fēi sōng,nǎi gǔ rén gān dǎn zhī lún qūn guān fú zhī cóng róng,yuàn bài shí zuò zhàng sōng zuò gōng。
我昔在韩山,有石曰双旌。wǒ xī zài hán shān,yǒu shí yuē shuāng jīng。
种松其间,畀成梁栋,支大厦之倾而惜其迟生。zhǒng sōng qí jiān,bì chéng liáng dòng,zhī dà shà zhī qīng ér xī qí chí shēng。
松灵石顽,谁使松化石?长此冥冥。sōng líng shí wán,shuí shǐ sōng huà shí?zhǎng cǐ míng míng。
匪石实顽,石能补西北之天倾。fěi shí shí wán,shí néng bǔ xī běi zhī tiān qīng。
无奈娲皇日听笙簧谢不能,百神不敢言石言其事。wú nài wā huáng rì tīng shēng huáng xiè bù néng,bǎi shén bù gǎn yán shí yán qí shì。
松声谡谡嗟天醉,风云兮不来,空山兀抱龙虎气。sōng shēng sù sù jiē tiān zuì,fēng yún xī bù lái,kōng shān wù bào lóng hǔ qì。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

潮州喜晤温慕柳同年别后却寄三首

丘逢甲

七载春明别,重逢五岭东。qī zài chūn míng bié,zhòng féng wǔ lǐng dōng。
共惊须鬓改,暂喜笑言同。gòng jīng xū bìn gǎi,zàn xǐ xiào yán tóng。
落叶人千里,寒芦雪满篷。luò yè rén qiān lǐ,hán lú xuě mǎn péng。
相看遽乖隔,归棹大匆匆。xiāng kàn jù guāi gé,guī zhào dà cōng cōng。

潮州喜晤温慕柳同年别后却寄三首

丘逢甲

程水愁边溯,韩山望里遥。chéng shuǐ chóu biān sù,hán shān wàng lǐ yáo。
秋风吹古渡,落日满浮桥。qiū fēng chuī gǔ dù,luò rì mǎn fú qiáo。
沧海使方出,绿林兵未消。cāng hǎi shǐ fāng chū,lǜ lín bīng wèi xiāo。
过君江上宅,暮雨怅萧萧。guò jūn jiāng shàng zhái,mù yǔ chàng xiāo xiāo。

漫题

丘逢甲

云卧沧江晚,浇愁浊酒醒。yún wò cāng jiāng wǎn,jiāo chóu zhuó jiǔ xǐng。
霜华飘短鬓,风色急长亭。shuāng huá piāo duǎn bìn,fēng sè jí zhǎng tíng。
木落林光白,郊寒麦气青。mù luò lín guāng bái,jiāo hán mài qì qīng。
出门吟眺回,戢影愧鸿冥。chū mén yín tiào huí,jí yǐng kuì hóng míng。

见雁

丘逢甲

雁与人同去,雁归人未归。yàn yǔ rén tóng qù,yàn guī rén wèi guī。
剧怜沧海阔,独傍故山飞。jù lián cāng hǎi kuò,dú bàng gù shān fēi。
云水愁相失,风尘计已非。yún shuǐ chóu xiāng shī,fēng chén jì yǐ fēi。
天涯足矰缴,休恋稻粱肥。tiān yá zú zēng jiǎo,xiū liàn dào liáng féi。

陈孝廉

丘逢甲

只手回西日,都成志未申。zhǐ shǒu huí xī rì,dōu chéng zhì wèi shēn。
相逢休涕泪,吾道惜风尘。xiāng féng xiū tì lèi,wú dào xī fēng chén。
松菊娱今是,山林閟古春。sōng jú yú jīn shì,shān lín bì gǔ chūn。
祝君无别语,珍重待时身。zhù jūn wú bié yǔ,zhēn zhòng dài shí shēn。

送颂臣之台湾

丘逢甲

涕泪看离棹,河山息战尘。tì lèi kàn lí zhào,hé shān xī zhàn chén。
故乡成异域,归客作行人。gù xiāng chéng yì yù,guī kè zuò xíng rén。
鲲海三更梦,鸥天万里春。kūn hǎi sān gèng mèng,ōu tiān wàn lǐ chūn。
分明来路近,未信遽迷津。fēn míng lái lù jìn,wèi xìn jù mí jīn。

送颂臣之台湾

丘逢甲

小别宁须惜,天涯叹此行。xiǎo bié níng xū xī,tiān yá tàn cǐ xíng。
家书沈远道,兵火脱馀生。jiā shū shěn yuǎn dào,bīng huǒ tuō yú shēng。
东渡龙无气,南飞鹊有声。dōng dù lóng wú qì,nán fēi què yǒu shēng。
送君惟梦寐,同到刺桐城。sòng jūn wéi mèng mèi,tóng dào cì tóng chéng。

送颂臣之台湾

丘逢甲

此去仍乡里,家山拥画鞍。cǐ qù réng xiāng lǐ,jiā shān yōng huà ān。
未颁新政令,犹见旧衣冠。wèi bān xīn zhèng lìng,yóu jiàn jiù yī guān。
落日鸥盟改,寒云雁影单。luò rì ōu méng gǎi,hán yún yàn yǐng dān。
相逢翻一笑,已作汉人看。xiāng féng fān yī xiào,yǐ zuò hàn rén kàn。

送颂臣之台湾

丘逢甲

漫作居夷想,何妨海且浮。màn zuò jū yí xiǎng,hé fáng hǎi qiě fú。
冠裳虾建国,金碧蜃嘘楼。guān shang xiā jiàn guó,jīn bì shèn xū lóu。
沦落怜交旧,迟回问钓游。lún luò lián jiāo jiù,chí huí wèn diào yóu。
都将留恋意,扶泪上归舟。dōu jiāng liú liàn yì,fú lèi shàng guī zhōu。

送颂臣之台湾

丘逢甲

残垒过南崁,孤城枕北江。cán lěi guò nán kàn,gū chéng zhěn běi jiāng。
鬼雄多死别,人士半生降。guǐ xióng duō sǐ bié,rén shì bàn shēng jiàng。
战气花间堞,夷歌柳外艭。zhàn qì huā jiān dié,yí gē liǔ wài shuāng。
伤痍犹满目,愁煞倚篷窗。shāng yí yóu mǎn mù,chóu shā yǐ péng chuāng。

送颂臣之台湾

丘逢甲

亲友如相问,吾庐榜念台。qīn yǒu rú xiāng wèn,wú lú bǎng niàn tái。
全输非定局,已溺有燃灰。quán shū fēi dìng jú,yǐ nì yǒu rán huī。
弃地原非策,呼天傥见哀。qì dì yuán fēi cè,hū tiān tǎng jiàn āi。
十年如未死,卷土定重来。shí nián rú wèi sǐ,juǎn tǔ dìng zhòng lái。

送颂臣之台湾

丘逢甲

王气中原在,英雄识所归。wáng qì zhōng yuán zài,yīng xióng shí suǒ guī。
为言乡父老,须记汉官仪。wèi yán xiāng fù lǎo,xū jì hàn guān yí。
故国空禾黍,残山少蕨薇。gù guó kōng hé shǔ,cán shān shǎo jué wēi。
渡江论俊物,终属旧乌衣。dù jiāng lùn jùn wù,zhōng shǔ jiù wū yī。

送颂臣之台湾

丘逢甲

预计君来路,榴花照眼中。yù jì jūn lái lù,liú huā zhào yǎn zhōng。
山光仍故国,海气满征篷。shān guāng réng gù guó,hǎi qì mǎn zhēng péng。
鳌背看红日,鲲身静黑风。áo bèi kàn hóng rì,kūn shēn jìng hēi fēng。
洗尘尊酒在,收泪话瀛东。xǐ chén zūn jiǔ zài,shōu lèi huà yíng dōng。

春第相从有年,去岁复间关渡海随予来粤,今乃请携家归台,并以绢乞诗为永念,怆然赋此

丘逢甲

此去成乖隔,相从十载馀。cǐ qù chéng guāi gé,xiāng cóng shí zài yú。
病劳调药物,闲仗护琴书。bìng láo diào yào wù,xián zhàng hù qín shū。
离别他乡苦,交情患难疏。lí bié tā xiāng kǔ,jiāo qíng huàn nán shū。
将诗与吟诵,天末傥怀余。jiāng shī yǔ yín sòng,tiān mò tǎng huái yú。

往事

丘逢甲

往事何堪说,徵衫血泪斑。wǎng shì hé kān shuō,zhēng shān xuè lèi bān。
龙归天外雨,鳌没海中山。lóng guī tiān wài yǔ,áo méi hǎi zhōng shān。
银烛鏖诗罢,牙旗校猎还。yín zhú áo shī bà,yá qí xiào liè hái。
不知成异域,夜夜梦台湾。bù zhī chéng yì yù,yè yè mèng tái wān。
16321234567»