古诗词

以摄影法成澹定村心太平草庐图,张六士为题长句,次其韵

丘逢甲

我生本在东海东,中有万三千尺出海之高峰。wǒ shēng běn zài dōng hǎi dōng,zhōng yǒu wàn sān qiān chǐ chū hǎi zhī gāo fēng。
此峰上有万年不化之古雪,玉立天半尤奇雄。cǐ fēng shàng yǒu wàn nián bù huà zhī gǔ xuě,yù lì tiān bàn yóu qí xióng。
我生延平同甲子,坠地心妄怀愚忠。wǒ shēng yán píng tóng jiǎ zi,zhuì dì xīn wàng huái yú zhōng。
毗耶故国不能守,脱身兵火烧天红。pí yé gù guó bù néng shǒu,tuō shēn bīng huǒ shāo tiān hóng。
坐令玉山竟落五百年后此一劫,有愧东渡沧海朱家龙。zuò lìng yù shān jìng luò wǔ bǎi nián hòu cǐ yī jié,yǒu kuì dōng dù cāng hǎi zhū jiā lóng。
扁舟走闽复走粤,郁然五岭佳气何葱茏?神僧许我一片干净土,闯然入户精灵通。biǎn zhōu zǒu mǐn fù zǒu yuè,yù rán wǔ lǐng jiā qì hé cōng lóng?shén sēng xǔ wǒ yī piàn gàn jìng tǔ,chuǎng rán rù hù jīng líng tōng。
闽粤之交小卜筑,手斩荆棘披蒿蓬。mǐn yuè zhī jiāo xiǎo bo zhù,shǒu zhǎn jīng jí pī hāo péng。
南来腾空立天马,北眺水月明石虹。nán lái téng kōng lì tiān mǎ,běi tiào shuǐ yuè míng shí hóng。
玉华金简并罗列,吾庐为主山为从。yù huá jīn jiǎn bìng luó liè,wú lú wèi zhǔ shān wèi cóng。
东望军山念吾祖,勤王当日亦复师无功。dōng wàng jūn shān niàn wú zǔ,qín wáng dāng rì yì fù shī wú gōng。
吾庐之西万松顶,大山小山森相宫。wú lú zhī xī wàn sōng dǐng,dà shān xiǎo shān sēn xiāng gōng。
此山乃若特为吾庐设,山名不妨偶与匡君同。cǐ shān nǎi ruò tè wèi wú lú shè,shān míng bù fáng ǒu yǔ kuāng jūn tóng。
四山之中中有村,吾庐适在村当中。sì shān zhī zhōng zhōng yǒu cūn,wú lú shì zài cūn dāng zhōng。
人间若别有天地,桃花流水尽日声淙淙。rén jiān ruò bié yǒu tiān dì,táo huā liú shuǐ jǐn rì shēng cóng cóng。
额吾庐以黄庭语,岂欲上蹑神仙踪?表吾庐者奉新许,笔势劲若铭彝钟。é wú lú yǐ huáng tíng yǔ,qǐ yù shàng niè shén xiān zōng?biǎo wú lú zhě fèng xīn xǔ,bǐ shì jìn ruò míng yí zhōng。
丙申之春吾庐寔经始,买山更在光绪乙未之初冬。bǐng shēn zhī chūn wú lú shí jīng shǐ,mǎi shān gèng zài guāng xù yǐ wèi zhī chū dōng。
十五年中一转瞬,辋川图画久慕前贤风。shí wǔ nián zhōng yī zhuǎn shùn,wǎng chuān tú huà jiǔ mù qián xián fēng。
镜中谁作此狡狯,山林舍宇人物顿觉如亲逢。jìng zhōng shuí zuò cǐ jiǎo kuài,shān lín shě yǔ rén wù dùn jué rú qīn féng。
堂堂乎张,文采冠吾党,前辉后光昌而丰。táng táng hū zhāng,wén cǎi guān wú dǎng,qián huī hòu guāng chāng ér fēng。
人生意气潜契合,东山茯苓西山松。rén shēng yì qì qián qì hé,dōng shān fú líng xī shān sōng。
为吾题图意乃在图表,证今引古词何鸿!即以词论已超绝,直与明镜摄影齐神工。wèi wú tí tú yì nǎi zài tú biǎo,zhèng jīn yǐn gǔ cí hé hóng!jí yǐ cí lùn yǐ chāo jué,zhí yǔ míng jìng shè yǐng qí shén gōng。
嗟哉文学在今日,遭值世宙方昏雺。jiē zāi wén xué zài jīn rì,zāo zhí shì zhòu fāng hūn wù。
已抑公羊作饼家,更诬孔子为儒童。yǐ yì gōng yáng zuò bǐng jiā,gèng wū kǒng zi wèi rú tóng。
三年不飞亦已矣,岂有一举天能冲?夐乎欲论太平世,人狙出口谁能容?sān nián bù fēi yì yǐ yǐ,qǐ yǒu yī jǔ tiān néng chōng?xiòng hū yù lùn tài píng shì,rén jū chū kǒu shuí néng róng?
君家仲坚昔吾慕,偶然游戏海上思作虬髯公。jūn jiā zhòng jiān xī wú mù,ǒu rán yóu xì hǎi shàng sī zuò qiú rán gōng。
安知仍落此世界,儒冠复戴奄奄欲绝宁吾衷。ān zhī réng luò cǐ shì jiè,rú guān fù dài yǎn yǎn yù jué níng wú zhōng。
已无一时豪杰可摧倒,聊欲万古开拓吾心胸。yǐ wú yī shí háo jié kě cuī dào,liáo yù wàn gǔ kāi tuò wú xīn xiōng。
昆仑山脉走南戒,万水趋海朝祝融。kūn lún shān mài zǒu nán jiè,wàn shuǐ qū hǎi cháo zhù róng。
此间山水清雄良足寄怀抱,且收倚天长剑韬神锋。cǐ jiān shān shuǐ qīng xióng liáng zú jì huái bào,qiě shōu yǐ tiān zhǎng jiàn tāo shén fēng。
太平之民或容作,教取子孙识字为耕农。tài píng zhī mín huò róng zuò,jiào qǔ zi sūn shí zì wèi gēng nóng。
南荒丹山本凤穴,凤虽不至吾仍种竹栽梧桐。nán huāng dān shān běn fèng xué,fèng suī bù zhì wú réng zhǒng zhú zāi wú tóng。
梦中忽见海上故亲友,落月黑塞林青枫。mèng zhōng hū jiàn hǎi shàng gù qīn yǒu,luò yuè hēi sāi lín qīng fēng。
偶图山居志吾幸已脱劫外,乃劳翩然大句相推崇。ǒu tú shān jū zhì wú xìng yǐ tuō jié wài,nǎi láo piān rán dà jù xiāng tuī chóng。
人生得闲无事亦仙福,黄庭此语吾所宗。rén shēng dé xián wú shì yì xiān fú,huáng tíng cǐ yǔ wú suǒ zōng。
有山不归果何乐,世网一坠嗟重重。yǒu shān bù guī guǒ hé lè,shì wǎng yī zhuì jiē zhòng zhòng。
庐山之君昨招我,云中手把青芙蓉。lú shān zhī jūn zuó zhāo wǒ,yún zhōng shǒu bǎ qīng fú róng。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

灵光寺晚眺

丘逢甲

般若台荒噪暮鸦,香炉峰冷挂残霞。bān ruò tái huāng zào mù yā,xiāng lú fēng lěng guà cán xiá。
夕阳尽作燕支色,染出秋林树树花。xī yáng jǐn zuò yàn zhī sè,rǎn chū qiū lín shù shù huā。

灵光寺晚眺

丘逢甲

三柏生枯气郁苍,沉沉紫殿梵云凉。sān bǎi shēng kū qì yù cāng,chén chén zǐ diàn fàn yún liáng。
绿杉野屋隔溪水,牧笛数声山月黄。lǜ shān yě wū gé xī shuǐ,mù dí shù shēng shān yuè huáng。

灵光寺晚眺

丘逢甲

尽洗苏王伪体篇,空山飞瀑泻寒烟。jǐn xǐ sū wáng wěi tǐ piān,kōng shān fēi pù xiè hán yān。
山灵自展凌云手,妙写馀霞散绮天。shān líng zì zhǎn líng yún shǒu,miào xiě yú xiá sàn qǐ tiān。

灵光寺晚眺

丘逢甲

将军席罢梅仍落,学士轩空柏自留。jiāng jūn xí bà méi réng luò,xué shì xuān kōng bǎi zì liú。
犹有旧时明月在,照人来作闰中秋。yóu yǒu jiù shí míng yuè zài,zhào rén lái zuò rùn zhōng qiū。

王寿山诗十首

丘逢甲

百盘路尽是山门,避世人犹宅址存。bǎi pán lù jǐn shì shān mén,bì shì rén yóu zhái zhǐ cún。
消受桃花千万树,梵王宫占武陵源。xiāo shòu táo huā qiān wàn shù,fàn wáng gōng zhàn wǔ líng yuán。

王寿山诗十首

丘逢甲

广福庵寒锁落花,开山初祖属吾家。guǎng fú ān hán suǒ luò huā,kāi shān chū zǔ shǔ wú jiā。
欲寻凤髻峰前塔,斜日秋林噪暮鸦。yù xún fèng jì fēng qián tǎ,xié rì qiū lín zào mù yā。

王寿山诗十首

丘逢甲

下方僧院众山巅,百折林梢路更前。xià fāng sēng yuàn zhòng shān diān,bǎi zhé lín shāo lù gèng qián。
绝顶别开新世界,蒙蒙花雨散诸天。jué dǐng bié kāi xīn shì jiè,méng méng huā yǔ sàn zhū tiān。

王寿山诗十首

丘逢甲

秋河挂树露华浓,残月衔山起听钟。qiū hé guà shù lù huá nóng,cán yuè xián shān qǐ tīng zhōng。
花影满身寒不寐,不知身在最高峰。huā yǐng mǎn shēn hán bù mèi,bù zhī shēn zài zuì gāo fēng。

王寿山诗十首

丘逢甲

仙人去后碧云寒,丹灶无烟玉井乾。xiān rén qù hòu bì yún hán,dān zào wú yān yù jǐng qián。
留得残棋一枰石,秋风吹客话长安。liú dé cán qí yī píng shí,qiū fēng chuī kè huà zhǎng ān。

王寿山诗十首

丘逢甲

眼底闽山与粤山,霸图山色有无间。yǎn dǐ mǐn shān yǔ yuè shān,bà tú shān sè yǒu wú jiān。
老僧不管人间世,黄叶满林秋闭关。lǎo sēng bù guǎn rén jiān shì,huáng yè mǎn lín qiū bì guān。

王寿山诗十首

丘逢甲

鸣鸠春路忆幽探,耆旧遗闻选石谈。míng jiū chūn lù yì yōu tàn,qí jiù yí wén xuǎn shí tán。
埋碧千年应不化,重镌诗碣蔡梅庵。mái bì qiān nián yīng bù huà,zhòng juān shī jié cài méi ān。

王寿山诗十首

丘逢甲

遗墨残山觅旧劖,空林凉碧坠松杉。yí mò cán shān mì jiù chán,kōng lín liáng bì zhuì sōng shān。
珊瑚宝玦消磨尽,满目寒云帝子岩。shān hú bǎo jué xiāo mó jǐn,mǎn mù hán yún dì zi yán。

王寿山诗十首

丘逢甲

何处寒薇问首阳,名山竟遣落蛮荒。hé chù hán wēi wèn shǒu yáng,míng shān jìng qiǎn luò mán huāng。
秋心瘦入诗人骨,箬笠峰头夕照黄。qiū xīn shòu rù shī rén gǔ,ruò lì fēng tóu xī zhào huáng。

王寿山诗十首

丘逢甲

万方多难此登临,满径幽兰石气阴。wàn fāng duō nán cǐ dēng lín,mǎn jìng yōu lán shí qì yīn。
欲把离骚当梵唱,谶除香草美人心。yù bǎ lí sāo dāng fàn chàng,chèn chú xiāng cǎo měi rén xīn。

题叶婉仙女史古香阁集三首

丘逢甲

修竹娟娟翠袖单,六铢衣薄不胜寒。xiū zhú juān juān cuì xiù dān,liù zhū yī báo bù shèng hán。
新词一卷疏香阁,煮梦仙人叶小鸾。xīn cí yī juǎn shū xiāng gé,zhǔ mèng xiān rén yè xiǎo luán。