古诗词

清江

陈德荣

清江天上来,缥缈历云汉。qīng jiāng tiān shàng lái,piāo miǎo lì yún hàn。
云根养深渊,毛发明可鉴。yún gēn yǎng shēn yuān,máo fā míng kě jiàn。
发源施州卫,千里横匹练。fā yuán shī zhōu wèi,qiān lǐ héng pǐ liàn。
或为石所激,吼雷势奔电。huò wèi shí suǒ jī,hǒu léi shì bēn diàn。
涧底纤鳞游,表里皆洞见。jiàn dǐ xiān lín yóu,biǎo lǐ jiē dòng jiàn。
当其清浅时,手掬足可践。dāng qí qīng qiǎn shí,shǒu jū zú kě jiàn。
汇作无底潭,空明光一片。huì zuò wú dǐ tán,kōng míng guāng yī piàn。
方春雷雨动,天矫蛟龙现。fāng chūn léi yǔ dòng,tiān jiǎo jiāo lóng xiàn。
宜都入川江,无复此颜面。yí dōu rù chuān jiāng,wú fù cǐ yán miàn。
浑灏成其大,岂云不善变。hún hào chéng qí dà,qǐ yún bù shàn biàn。
愿助东海深,旧山何必恋。yuàn zhù dōng hǎi shēn,jiù shān hé bì liàn。

陈德荣

清直隶安州人,字廷彦,号密山。康熙五十一年进士,官武英殿纂修。历任湖北枝江知县、贵阳知府、安徽布政使。在黔兴蚕桑,抚苗民;在皖安定灾民,兴书院,皆有实绩。 陈德荣的作品>>

猜您喜欢

杨花

陈德荣

一天雪片乱春晴,风里杨花自在行。yī tiān xuě piàn luàn chūn qíng,fēng lǐ yáng huā zì zài xíng。
萍叶纵横成后劫,曲尘恍惚悟前生。píng yè zòng héng chéng hòu jié,qū chén huǎng hū wù qián shēng。
黏帘坠溷知何处,流水行云共此情。nián lián zhuì hùn zhī hé chù,liú shuǐ xíng yún gòng cǐ qíng。
希逸朝衣寿阳额,也教点点著人轻。xī yì cháo yī shòu yáng é,yě jiào diǎn diǎn zhù rén qīng。

枝江杂咏

陈德荣

山势纡回江水湾,孤城形胜占江山。shān shì yū huí jiāng shuǐ wān,gū chéng xíng shèng zhàn jiāng shān。
鲸涛驱石倾三峡,鸟道盘云入八蛮。jīng tāo qū shí qīng sān xiá,niǎo dào pán yún rù bā mán。
百里金汤凭地险,两朝兵燹忆时艰。bǎi lǐ jīn tāng píng dì xiǎn,liǎng cháo bīng xiǎn yì shí jiān。
幸逢海内升平日,桑土绸缪莫等闲。xìng féng hǎi nèi shēng píng rì,sāng tǔ chóu móu mò děng xián。

枝江杂咏

陈德荣

三亩荒园净扫锄,萧然官舍似幽居。sān mǔ huāng yuán jìng sǎo chú,xiāo rán guān shě shì yōu jū。
峰头耸翠延朝旭,浦口鸣榔响夜渔。fēng tóu sǒng cuì yán cháo xù,pǔ kǒu míng láng xiǎng yè yú。
检历细寻移竹日,呼童闲写种葱书。jiǎn lì xì xún yí zhú rì,hū tóng xián xiě zhǒng cōng shū。
临风把酒舒长啸,如此溪山不负余。lín fēng bǎ jiǔ shū zhǎng xiào,rú cǐ xī shān bù fù yú。

卸甲沟

陈德荣

山形如醉翁,佝偻欲颠仆。shān xíng rú zuì wēng,gōu lóu yù diān pū。
云林意蒙密,水石气局蹙。yún lín yì méng mì,shuǐ shí qì jú cù。
严霜飞不到,青翠豁人目。yán shuāng fēi bù dào,qīng cuì huō rén mù。
硕果缀余柑,小红亚天竹。shuò guǒ zhuì yú gān,xiǎo hóng yà tiān zhú。
涧底数枝梅,横斜过石屋。jiàn dǐ shù zhī méi,héng xié guò shí wū。
冻蕊参差开,含春媚幽独。dòng ruǐ cān chà kāi,hán chūn mèi yōu dú。
到此坐忘疲,欲往意还复。dào cǐ zuò wàng pí,yù wǎng yì hái fù。
乃知草木心,舒荣在岩谷。nǎi zhī cǎo mù xīn,shū róng zài yán gǔ。
我欲结茅庵,餐霞友麋鹿。wǒ yù jié máo ān,cān xiá yǒu mí lù。

飞鱼滩

陈德荣

山灵厌寂寞,推石堆山坳。shān líng yàn jì mò,tuī shí duī shān ào。
河伯怒驱之,奋作风雷号。hé bó nù qū zhī,fèn zuò fēng léi hào。
水头落云中,势与帆樯高。shuǐ tóu luò yún zhōng,shì yǔ fān qiáng gāo。
舵工挟长技,一叶随惊涛。duò gōng xié zhǎng jì,yī yè suí jīng tāo。
撇捩转石罅,生死争秋毫。piē liè zhuǎn shí xià,shēng sǐ zhēng qiū háo。
瞬息数百里,东逝不可招。shùn xī shù bǎi lǐ,dōng shì bù kě zhāo。
我舟逆流上,飞泉洒林梢。wǒ zhōu nì liú shàng,fēi quán sǎ lín shāo。
仆夫引竹缆,舟子刺松篙。pū fū yǐn zhú lǎn,zhōu zi cì sōng gāo。
进尺还退寸,目瞪心摇摇。jìn chǐ hái tuì cùn,mù dèng xīn yáo yáo。
势平流忽散,巨舰轻如毛。shì píng liú hū sàn,jù jiàn qīng rú máo。
暝色赴林壑,停泊傍渔舠。míng sè fù lín hè,tíng pō bàng yú dāo。
吹火煮夜粥,共慰推挽劳。chuī huǒ zhǔ yè zhōu,gòng wèi tuī wǎn láo。
重唇白甲鱼,出网鲜可疱。zhòng chún bái jiǎ yú,chū wǎng xiān kě pào。
掩篷读我书,斟酌樽中醪。yǎn péng dú wǒ shū,zhēn zhuó zūn zhōng láo。
前滩名虎啸,西上更岧峣。qián tān míng hǔ xiào,xī shàng gèng tiáo yáo。
且复永今夕,何暇问明朝。qiě fù yǒng jīn xī,hé xiá wèn míng cháo。

弃妇行为友人作

陈德荣

桃花何灼灼,烂漫迎风开。táo huā hé zhuó zhuó,làn màn yíng fēng kāi。
春归红已歇,鶗鴂莫相催。chūn guī hóng yǐ xiē,tí jué mò xiāng cuī。
忆昔蓬门同食力,萧萧络纬霜中织。yì xī péng mén tóng shí lì,xiāo xiāo luò wěi shuāng zhōng zhī。
佐君夜读买兰膏。zuǒ jūn yè dú mǎi lán gāo。
典尽钗钿无怨色。diǎn jǐn chāi diàn wú yuàn sè。
君今已贵妾已老,红颜那比新人好。jūn jīn yǐ guì qiè yǐ lǎo,hóng yán nà bǐ xīn rén hǎo。
避贤不敢妒蛾眉,何须定刈当门草。bì xián bù gǎn dù é méi,hé xū dìng yì dāng mén cǎo。
野径云低树色微,树头鸠妇已分飞。yě jìng yún dī shù sè wēi,shù tóu jiū fù yǐ fēn fēi。
也知性拙应遭逐,风雨飘摇何处归。yě zhī xìng zhuō yīng zāo zhú,fēng yǔ piāo yáo hé chù guī。

焦山瘗鹤铭沦入江汜七百年矣家沧洲公捐赀募力士挽出之得五石凡七十一字复还旧观建亭山院因作长歌以纪其事

陈德荣

人归地底鹤冲天,穹碑屃赑焦山巅。rén guī dì dǐ hè chōng tiān,qióng bēi xì bì jiāo shān diān。
上皇山樵弄神笔,银钩铁画常蜿蜒。shàng huáng shān qiáo nòng shén bǐ,yín gōu tiě huà cháng wān yán。
果然奇物天亦忌,丰隆肆虐山无权。guǒ rán qí wù tiān yì jì,fēng lóng sì nüè shān wú quán。
雄雷雌电声震震,珠飞玉碎沈深渊。xióng léi cí diàn shēng zhèn zhèn,zhū fēi yù suì shěn shēn yuān。
珊瑚明月耀水底,老鱼拨剌蛟垂涎。shān hú míng yuè yào shuǐ dǐ,lǎo yú bō lá jiāo chuí xián。
欧公苏公称好古,临江酹酒心留连。ōu gōng sū gōng chēng hǎo gǔ,lín jiāng lèi jiǔ xīn liú lián。
严冬水落断碣出,苔衣荇带相纠缠。yán dōng shuǐ luò duàn jié chū,tái yī xìng dài xiāng jiū chán。
眠沙藉草拓数字,十指欲裂身拘挛。mián shā jí cǎo tuò shù zì,shí zhǐ yù liè shēn jū luán。
晨星落落见者少,赝文伪本争流传。chén xīng luò luò jiàn zhě shǎo,yàn wén wěi běn zhēng liú chuán。
苏州太守天下士,孤操直比松筠坚。sū zhōu tài shǒu tiān xià shì,gū cāo zhí bǐ sōng yún jiān。
拾残碑奠山麓,鸠工首倡寅僚先。shí cán bēi diàn shān lù,jiū gōng shǒu chàng yín liáo xiān。
巨灵开山龙徒水,山魈水怪纷相牵。jù líng kāi shān lóng tú shuǐ,shān xiāo shuǐ guài fēn xiāng qiān。
移来位置维摩院,覆以茅亭护以栏。yí lái wèi zhì wéi mó yuàn,fù yǐ máo tíng hù yǐ lán。
鼎沈泗水剑出狱,神物隐见岂偶然。dǐng shěn sì shuǐ jiàn chū yù,shén wù yǐn jiàn qǐ ǒu rán。
我闻当年瘗鹤日,依稀犹纪壬辰年。wǒ wén dāng nián yì hè rì,yī xī yóu jì rén chén nián。
迄今一千三百载,质虽金石何能全。qì jīn yī qiān sān bǎi zài,zhì suī jīn shí hé néng quán。
罡风劫火几燔烧,洪波巨浪长洄沺。gāng fēng jié huǒ jǐ fán shāo,hóng bō jù làng zhǎng huí tián。
炳然七十有余字,直与天地同绵绵。bǐng rán qī shí yǒu yú zì,zhí yǔ tiān dì tóng mián mián。
龟文剥裂龙蛇隐,锋铓秃尽精神完。guī wén bō liè lóng shé yǐn,fēng máng tū jǐn jīng shén wán。
周宣纪猎有石鼓,年年秋草埋寒烟。zhōu xuān jì liè yǒu shí gǔ,nián nián qiū cǎo mái hán yān。
一从认出蝌蚪字,升诸清庙陈宫悬。yī cóng rèn chū kē dǒu zì,shēng zhū qīng miào chén gōng xuán。
千秋会应有真赏,璧沈终出珠终还。qiān qiū huì yīng yǒu zhēn shǎng,bì shěn zhōng chū zhū zhōng hái。
人物果能成不朽,何论沧海为桑田。rén wù guǒ néng chéng bù xiǔ,hé lùn cāng hǎi wèi sāng tián。