古诗词

阅邸报见群公荐表滥及野老姓名将修辞启先成二诗

孙枝蔚

浪得声名悔已迟,如今檄恐《北山移》。làng dé shēng míng huǐ yǐ chí,rú jīn xí kǒng běi shān yí。
自经乱后无恒产,误喜朝中有故知。zì jīng luàn hòu wú héng chǎn,wù xǐ cháo zhōng yǒu gù zhī。
魏野方思看舞鹤,庄周只愿作生龟。wèi yě fāng sī kàn wǔ hè,zhuāng zhōu zhǐ yuàn zuò shēng guī。
忽蒙匠石频相顾,栎社神应替我悲。hū méng jiàng shí pín xiāng gù,lì shè shén yīng tì wǒ bēi。

孙枝蔚

孙枝蔚,字豹人,三原人。康熙己未召试博学鸿词,授内阁中书。有《溉堂集》。 孙枝蔚的作品>>

猜您喜欢

京口遇方尔止

孙枝蔚

去年赋诗平山下,今年饮酒铁瓮城。qù nián fù shī píng shān xià,jīn nián yǐn jiǔ tiě wèng chéng。
湖海飘零成二老,相逢渐觉少弟兄。hú hǎi piāo líng chéng èr lǎo,xiāng féng jiàn jué shǎo dì xiōng。
君髯虽白气犹壮,楼上吟诗楼下惊。jūn rán suī bái qì yóu zhuàng,lóu shàng yín shī lóu xià jīng。
医学旁搜未肯已,六书辨论何其精。yī xué páng sōu wèi kěn yǐ,liù shū biàn lùn hé qí jīng。
将访故人适闽粤,无钱买舟那得行。jiāng fǎng gù rén shì mǐn yuè,wú qián mǎi zhōu nà dé xíng。
我有山田未归去,岁办租税借人耕。wǒ yǒu shān tián wèi guī qù,suì bàn zū shuì jiè rén gēng。
苦吟空满二千首,一字未可示公卿。kǔ yín kōng mǎn èr qiān shǒu,yī zì wèi kě shì gōng qīng。
已愁嫁女复婚男,梦中五岳徒峥嵘。yǐ chóu jià nǚ fù hūn nán,mèng zhōng wǔ yuè tú zhēng róng。
昨日读君生女诗,香山东野同伤情。zuó rì dú jūn shēng nǚ shī,xiāng shān dōng yě tóng shāng qíng。
有儿失学亦堪虑,古来哀怨何时平。yǒu ér shī xué yì kān lǜ,gǔ lái āi yuàn hé shí píng。
不如置此且痛饮,春风千树黄鹂鸣。bù rú zhì cǐ qiě tòng yǐn,chūn fēng qiān shù huáng lí míng。
万岁楼边雨初歇,坐对长江如练横。wàn suì lóu biān yǔ chū xiē,zuò duì zhǎng jiāng rú liàn héng。

望隔墙冬青树有怀吴宾贤

孙枝蔚

冬青隔墙看,看罢增叹息。dōng qīng gé qiáng kàn,kàn bà zēng tàn xī。
无人知怀抱,但谓爱树色。wú rén zhī huái bào,dàn wèi ài shù sè。
松竹不在眼,此树复难即。sōng zhú bù zài yǎn,cǐ shù fù nán jí。
叹息谓固宜,听之心益恻。tàn xī wèi gù yí,tīng zhī xīn yì cè。
故人卧海滨,守拙艰衣食。gù rén wò hǎi bīn,shǒu zhuō jiān yī shí。
本是岁寒交,别来岁非一。běn shì suì hán jiāo,bié lái suì fēi yī。
冬青覆墙头,举首辄在侧。dōng qīng fù qiáng tóu,jǔ shǒu zhé zài cè。
与子各一方,为邻安可得。yǔ zi gè yī fāng,wèi lín ān kě dé。
1712