古诗词

柳枝词二首

张昱

尊前不弃小腰身,争欲搀先上舞茵。zūn qián bù qì xiǎo yāo shēn,zhēng yù chān xiān shàng wǔ yīn。
多谢东风好抬举,尽情分付画眉人。duō xiè dōng fēng hǎo tái jǔ,jǐn qíng fēn fù huà méi rén。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

题岳鄂王祠

张昱

落日西湖土一墟,黄泉赤血恨难除。luò rì xī hú tǔ yī xū,huáng quán chì xuè hèn nán chú。
开边众许侪韩信,举国浑怜丧子胥。kāi biān zhòng xǔ chái hán xìn,jǔ guó hún lián sàng zi xū。
廊庙锦文忘版籍,京师黔首望銮舆。láng miào jǐn wén wàng bǎn jí,jīng shī qián shǒu wàng luán yú。
即今五夜梅花角,吹作南来问信书。jí jīn wǔ yè méi huā jiǎo,chuī zuò nán lái wèn xìn shū。

过湖山堂旧基,见杏花

张昱

饮赐黄封未几时,丹青池馆尽荒基。yǐn cì huáng fēng wèi jǐ shí,dān qīng chí guǎn jǐn huāng jī。
何人富贵可长在,自古衰荣更共之。hé rén fù guì kě zhǎng zài,zì gǔ shuāi róng gèng gòng zhī。
乐事恰如春梦觉,狂情惟有杏花知。lè shì qià rú chūn mèng jué,kuáng qíng wéi yǒu xìng huā zhī。
醉翁莫说当时醉,团扇题诗忘与谁。zuì wēng mò shuō dāng shí zuì,tuán shàn tí shī wàng yǔ shuí。

紫薇楼感事

张昱

太尉当年宴此楼,长绳直欲系清秋。tài wèi dāng nián yàn cǐ lóu,zhǎng shéng zhí yù xì qīng qiū。
隔栏画舫是湖水,卷幔青山见越州。gé lán huà fǎng shì hú shuǐ,juǎn màn qīng shān jiàn yuè zhōu。
叠鼓夜催诸将舞,高灯春照美人愁。dié gǔ yè cuī zhū jiāng wǔ,gāo dēng chūn zhào měi rén chóu。
大夫司马今头白,不独登临感旧游。dà fū sī mǎ jīn tóu bái,bù dú dēng lín gǎn jiù yóu。

自贻

张昱

近年颇觉志倥侗,不复行云入梦中。jìn nián pǒ jué zhì kōng dòng,bù fù xíng yún rù mèng zhōng。
听曲任教弦有误,赋诗何必句能工?tīng qū rèn jiào xián yǒu wù,fù shī hé bì jù néng gōng?
岂惟走卒知司马,还有滁人识醉翁。qǐ wéi zǒu zú zhī sī mǎ,hái yǒu chú rén shí zuì wēng。
樊素小蛮俱未遣,几曾虚度百花风?fán sù xiǎo mán jù wèi qiǎn,jǐ céng xū dù bǎi huā fēng?

东林

张昱

之子青年独老成,布袍宽博称其名。zhī zi qīng nián dú lǎo chéng,bù páo kuān bó chēng qí míng。
李膺谩自知文举,杨意无能荐长卿。lǐ yīng mán zì zhī wén jǔ,yáng yì wú néng jiàn zhǎng qīng。
每到草堂成酩酊,偶过花径亦逢迎。měi dào cǎo táng chéng mǐng dīng,ǒu guò huā jìng yì féng yíng。
卜邻自觉头加白,转信前贤畏后生。bo lín zì jué tóu jiā bái,zhuǎn xìn qián xián wèi hòu shēng。

虎丘寺留题

张昱

莓苔欲遍盘陀石,知是梁朝古道场。méi tái yù biàn pán tuó shí,zhī shì liáng cháo gǔ dào chǎng。
陈迹谩惊成俯仰,空门元不预兴亡。chén jì mán jīng chéng fǔ yǎng,kōng mén yuán bù yù xīng wáng。
白漫天上俱兵气,赤伏池中是剑光。bái màn tiān shàng jù bīng qì,chì fú chí zhōng shì jiàn guāng。
如会生公重说法,劝教东海莫栽桑。rú huì shēng gōng zhòng shuō fǎ,quàn jiào dōng hǎi mò zāi sāng。

送张丞之汤阴

张昱

试官知在两河间,此别车辕未可攀。shì guān zhī zài liǎng hé jiān,cǐ bié chē yuán wèi kě pān。
万树秋风古台路,数峰晴雪太行山。wàn shù qiū fēng gǔ tái lù,shù fēng qíng xuě tài xíng shān。
瓮头黄酒封春色,叶底红梨染醉颜。wèng tóu huáng jiǔ fēng chūn sè,yè dǐ hóng lí rǎn zuì yán。
尽解腰缠供一醉,扬州谁见鹤飞还?jǐn jiě yāo chán gōng yī zuì,yáng zhōu shuí jiàn hè fēi hái?

山中夏日

张昱

祸福无门只自寻,始知明哲愿山林。huò fú wú mén zhǐ zì xún,shǐ zhī míng zhé yuàn shān lín。
谁能白首儒衣敝,吟对黄鹂夏木深。shuí néng bái shǒu rú yī bì,yín duì huáng lí xià mù shēn。
赖有故书堪寓目,已无官事可婴心。lài yǒu gù shū kān yù mù,yǐ wú guān shì kě yīng xīn。
凉风满扇清樽在,只此人生直万金。liáng fēng mǎn shàn qīng zūn zài,zhǐ cǐ rén shēng zhí wàn jīn。

录家人语

张昱

镜里霜毛已上颠,五千言以退为先。jìng lǐ shuāng máo yǐ shàng diān,wǔ qiān yán yǐ tuì wèi xiān。
到家访旧俱为鬼,有地投闲即是仙。dào jiā fǎng jiù jù wèi guǐ,yǒu dì tóu xián jí shì xiān。
夜雨满樽仪狄酒,春风小幅薛涛笺。yè yǔ mǎn zūn yí dí jiǔ,chūn fēng xiǎo fú xuē tāo jiān。
谢家诸婢犹前日,八翼无烦更梦天。xiè jiā zhū bì yóu qián rì,bā yì wú fán gèng mèng tiān。

感事

张昱

忆昔银灯鼓瑟琴,屏开孔雀画堂深。yì xī yín dēng gǔ sè qín,píng kāi kǒng què huà táng shēn。
头颅谩有新添雪,囊橐都无旧赐金。tóu lú mán yǒu xīn tiān xuě,náng tuó dōu wú jiù cì jīn。
好梦未成春漏尽,残星犹在晓河沉。hǎo mèng wèi chéng chūn lòu jǐn,cán xīng yóu zài xiǎo hé chén。
郎君自上斑骓从,露满铜盘泪不禁。láng jūn zì shàng bān zhuī cóng,lù mǎn tóng pán lèi bù jìn。

题苏西坡编修自撰墓志后

张昱

笑傲中吴岂问津,风流自拟雪堂人。xiào ào zhōng wú qǐ wèn jīn,fēng liú zì nǐ xuě táng rén。
白头已了浮生事,黄土真埋不死身。bái tóu yǐ le fú shēng shì,huáng tǔ zhēn mái bù sǐ shēn。
江上鹤飞前日梦,门前花散去年春。jiāng shàng hè fēi qián rì mèng,mén qián huā sàn qù nián chūn。
汉家政尔论封禅,知有遗书献紫宸。hàn jiā zhèng ěr lùn fēng chán,zhī yǒu yí shū xiàn zǐ chén。

笼鹤

张昱

轩然羽翼更何之,每见云霄忆旧时。xuān rán yǔ yì gèng hé zhī,měi jiàn yún xiāo yì jiù shí。
鸣候露华生玉树,舞怜雪影散瑶池。míng hòu lù huá shēng yù shù,wǔ lián xuě yǐng sàn yáo chí。
垂头就食诚何报,侧目随人只自悲。chuí tóu jiù shí chéng hé bào,cè mù suí rén zhǐ zì bēi。
恩重主家看养别,不教鹅鸭混阶墀。ēn zhòng zhǔ jiā kàn yǎng bié,bù jiào é yā hùn jiē chí。

囊琴

张昱

钟期何在铸黄金,胶漆相投日以深。zhōng qī hé zài zhù huáng jīn,jiāo qī xiāng tóu rì yǐ shēn。
妙制偶经雷氏手,虚名已说蔡家琴。miào zhì ǒu jīng léi shì shǒu,xū míng yǐ shuō cài jiā qín。
千年流水高山趣,一旦离鸾别鹤吟。qiān nián liú shuǐ gāo shān qù,yī dàn lí luán bié hè yín。
尘满敝弦虽未试,不弹还自有知音。chén mǎn bì xián suī wèi shì,bù dàn hái zì yǒu zhī yīn。

京城得家书,题示儿子同同

张昱

苏郎不是饮中仙,只好长斋绣佛前。sū láng bù shì yǐn zhōng xiān,zhǐ hǎo zhǎng zhāi xiù fú qián。
蝶到枕边身是梦,花随春去日如年。dié dào zhěn biān shēn shì mèng,huā suí chūn qù rì rú nián。
芙蓉别馆还依旧,鹦鹉小窗殊可怜。fú róng bié guǎn hái yī jiù,yīng wǔ xiǎo chuāng shū kě lián。
纵得归来城郭在,铜驼露冷湿荒烟。zòng dé guī lái chéng guō zài,tóng tuó lù lěng shī huāng yān。

寄松江杨维桢儒司

张昱

画蛇饮酒合谁先,尘土东华四十年。huà shé yǐn jiǔ hé shuí xiān,chén tǔ dōng huá sì shí nián。
海上岂无诗可和,云间还有事相牵。hǎi shàng qǐ wú shī kě hé,yún jiān hái yǒu shì xiāng qiān。
牡丹开后春无力,燕子归来事可怜。mǔ dān kāi hòu chūn wú lì,yàn zi guī lái shì kě lián。
欲倩铁龙吹一曲,满湖风浪又回船。yù qiàn tiě lóng chuī yī qū,mǎn hú fēng làng yòu huí chuán。