古诗词

柳枝词二首

张昱

尊前不弃小腰身,争欲搀先上舞茵。zūn qián bù qì xiǎo yāo shēn,zhēng yù chān xiān shàng wǔ yīn。
多谢东风好抬举,尽情分付画眉人。duō xiè dōng fēng hǎo tái jǔ,jǐn qíng fēn fù huà méi rén。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

送康穆庵赴福州能仁寺席

张昱

佛运兴隆此一机,尊师何负七条衣?fú yùn xīng lóng cǐ yī jī,zūn shī hé fù qī tiáo yī?
讲经春殿人天卫,咒钵夜堂风雨归。jiǎng jīng chūn diàn rén tiān wèi,zhòu bō yè táng fēng yǔ guī。
花为散来春冉冉,柳从攀后思依依。huā wèi sàn lái chūn rǎn rǎn,liǔ cóng pān hòu sī yī yī。
幽兰荔子南方物,笼护函封寄莫稀。yōu lán lì zi nán fāng wù,lóng hù hán fēng jì mò xī。

病起

张昱

花事能消几夜风,樱桃叶底又深红。huā shì néng xiāo jǐ yè fēng,yīng táo yè dǐ yòu shēn hóng。
岂无金缕湖波上,闲却玉杯春雨中。qǐ wú jīn lǚ hú bō shàng,xián què yù bēi chūn yǔ zhōng。
枕上楚云元是梦,镜中潘鬓惜成翁。zhěn shàng chǔ yún yuán shì mèng,jìng zhōng pān bìn xī chéng wēng。
莫言轻薄扬州事,着意题诗也未工。mò yán qīng báo yáng zhōu shì,zhe yì tí shī yě wèi gōng。

题云林隐居图,为崔彦晖赋

张昱

崔郎志趣在云林,笔底遥岑自浅深。cuī láng zhì qù zài yún lín,bǐ dǐ yáo cén zì qiǎn shēn。
欹枕不忘图画事,开函又动隐居心。yī zhěn bù wàng tú huà shì,kāi hán yòu dòng yǐn jū xīn。
粉痕白白生云气,黛色沉沉覆树阴。fěn hén bái bái shēng yún qì,dài sè chén chén fù shù yīn。
幽思不教忘梦寐,耳边长似有猿吟。yōu sī bù jiào wàng mèng mèi,ěr biān zhǎng shì yǒu yuán yín。

留题费山人旧馆

张昱

旧馆经过不用期,扫门常恐鹤来迟。jiù guǎn jīng guò bù yòng qī,sǎo mén cháng kǒng hè lái chí。
但知重客唯司马,不顾狂言有牧之。dàn zhī zhòng kè wéi sī mǎ,bù gù kuáng yán yǒu mù zhī。
秋雨石枰看对弈,夜堂银烛照题诗。qiū yǔ shí píng kàn duì yì,yè táng yín zhú zhào tí shī。
佳人底用千金产,只此高闲可不知。jiā rén dǐ yòng qiān jīn chǎn,zhǐ cǐ gāo xián kě bù zhī。

经锄斋

张昱

谁似谈翁乐有馀,百年生计祇林庐。shuí shì tán wēng lè yǒu yú,bǎi nián shēng jì qí lín lú。
甫田种熟门前稻,暇日抄成架上书。fǔ tián zhǒng shú mén qián dào,xiá rì chāo chéng jià shàng shū。
睡起谩怜衰甚矣,客来唯问近何如?shuì qǐ mán lián shuāi shén yǐ,kè lái wéi wèn jìn hé rú?
相过里社寻常事,只把柴车当酒车。xiāng guò lǐ shè xún cháng shì,zhǐ bǎ chái chē dāng jiǔ chē。

谢宝林寺别峰法师惠僧履

张昱

也知鳗井犹龙井,合有交游似二苏。yě zhī mán jǐng yóu lóng jǐng,hé yǒu jiāo yóu shì èr sū。
起舞谩怜成短袖,徒行始觉是穷途。qǐ wǔ mán lián chéng duǎn xiù,tú xíng shǐ jué shì qióng tú。
书从堂上出双鲤,舄向云中堕匹凫。shū cóng táng shàng chū shuāng lǐ,xì xiàng yún zhōng duò pǐ fú。
无复旧时公府步,君门望绝没阶趋。wú fù jiù shí gōng fǔ bù,jūn mén wàng jué méi jiē qū。

宿郭子振雪洞

张昱

月光一色杳难分,不见丹青藻棁文。yuè guāng yī sè yǎo nán fēn,bù jiàn dān qīng zǎo zhuō wén。
蝴蝶飞来疑是梦,梅花开后却思君。hú dié fēi lái yí shì mèng,méi huā kāi hòu què sī jūn。
都忘长日将纨扇,犹恐馀寒到练裙。dōu wàng zhǎng rì jiāng wán shàn,yóu kǒng yú hán dào liàn qún。
宿酒觉来看不厌,满床秋思白如云。sù jiǔ jué lái kàn bù yàn,mǎn chuáng qiū sī bái rú yún。

答韩介石提举

张昱

偶持尊酒对花倾,有客能来道姓名。ǒu chí zūn jiǔ duì huā qīng,yǒu kè néng lái dào xìng míng。
佳句才探出怀袖,故人知是不公卿。jiā jù cái tàn chū huái xiù,gù rén zhī shì bù gōng qīng。
平生学剑心都懒,此日归田计可成。píng shēng xué jiàn xīn dōu lǎn,cǐ rì guī tián jì kě chéng。
彼此头颅俱种种,题诗那得不关情?bǐ cǐ tóu lú jù zhǒng zhǒng,tí shī nà dé bù guān qíng?

冬日白牡丹

张昱

律琯催春到牡丹,行云欲堕碧阑干。lǜ guǎn cuī chūn dào mǔ dān,xíng yún yù duò bì lán gàn。
似嫌脂粉能相污,故逞肌肤独耐寒。shì xián zhī fěn néng xiāng wū,gù chěng jī fū dú nài hán。
雪艳最宜金缕盖,天香合是玉雕盘。xuě yàn zuì yí jīn lǚ gài,tiān xiāng hé shì yù diāo pán。
赵昌花鸟新驰誉,画作屏风后面看。zhào chāng huā niǎo xīn chí yù,huà zuò píng fēng hòu miàn kàn。

老圃堂

张昱

不谓斯时有此翁,无能田亩累其穷。bù wèi sī shí yǒu cǐ wēng,wú néng tián mǔ lèi qí qióng。
异蔬自灌欲百品,老圃官量无十弓。yì shū zì guàn yù bǎi pǐn,lǎo pǔ guān liàng wú shí gōng。
草阁晓梳秋发白,玉杯春醉夕阳红。cǎo gé xiǎo shū qiū fā bái,yù bēi chūn zuì xī yáng hóng。
馀生尽可忘荣辱,事与樊迟请学同。yú shēng jǐn kě wàng róng rǔ,shì yǔ fán chí qǐng xué tóng。

邹将军挽诗

张昱

为臣岂欲国倾危,莫把天戈挽落晖。wèi chén qǐ yù guó qīng wēi,mò bǎ tiān gē wǎn luò huī。
一死得埋元氏土,寸心无愧首阳薇。yī sǐ dé mái yuán shì tǔ,cùn xīn wú kuì shǒu yáng wēi。
安居食禄当时贵,守节酬恩此日稀。ān jū shí lù dāng shí guì,shǒu jié chóu ēn cǐ rì xī。
老我尝从大夫后,题诗为尔泪沾衣。lǎo wǒ cháng cóng dà fū hòu,tí shī wèi ěr lèi zhān yī。

同贡有初观潮赋

张昱

旧时八月潮生日,士女倾城出看潮。jiù shí bā yuè cháo shēng rì,shì nǚ qīng chéng chū kàn cháo。
秋唾似从天上落,晴欢宜向酒中消。qiū tuò shì cóng tiān shàng luò,qíng huān yí xiàng jiǔ zhōng xiāo。
气争鸟道为森爽,势合龙宫亦动摇。qì zhēng niǎo dào wèi sēn shuǎng,shì hé lóng gōng yì dòng yáo。
今度可怜成独往,海门斜日共萧条。jīn dù kě lián chéng dú wǎng,hǎi mén xié rì gòng xiāo tiáo。

自赋

张昱

高阳酒徒今老生,早年击筑和秦声。gāo yáng jiǔ tú jīn lǎo shēng,zǎo nián jī zhù hé qín shēng。
许人不负一诺重,买笑惟恐千金轻。xǔ rén bù fù yī nuò zhòng,mǎi xiào wéi kǒng qiān jīn qīng。
花间骏马铜铸出,枕上爱姬云化成。huā jiān jùn mǎ tóng zhù chū,zhěn shàng ài jī yún huà chéng。
谁信青门种瓜者,自梳白发向秋晴。shuí xìn qīng mén zhǒng guā zhě,zì shū bái fā xiàng qiū qíng。

僧惠炬有悼黄溍太史偈,次韵

张昱

日鼓西沉逝水东,他生还有此生同。rì gǔ xī chén shì shuǐ dōng,tā shēng hái yǒu cǐ shēng tóng。
莲花社岂知元亮,茅屋诗曾咏巳公。lián huā shè qǐ zhī yuán liàng,máo wū shī céng yǒng sì gōng。
梦幻已空身外蝶,文章犹镂蠹间虫。mèng huàn yǐ kōng shēn wài dié,wén zhāng yóu lòu dù jiān chóng。
闲情最是山前塔,日夜风铃语未穷。xián qíng zuì shì shān qián tǎ,rì yè fēng líng yǔ wèi qióng。

写易轩,为方以愚赋

张昱

不于阙下写文星,天与冥鸿惜羽翎。bù yú quē xià xiě wén xīng,tiān yǔ míng hóng xī yǔ líng。
人世谁为双鬓白,家山自是乱峰青。rén shì shuí wèi shuāng bìn bái,jiā shān zì shì luàn fēng qīng。
霞分晓色留书几,斗转寒光落研屏。xiá fēn xiǎo sè liú shū jǐ,dòu zhuǎn hán guāng luò yán píng。
观象玩辞从写遍,方干何忝旧明经?guān xiàng wán cí cóng xiě biàn,fāng gàn hé tiǎn jiù míng jīng?