古诗词

乱中百事俱废寒夜不寐拉杂书之

曹家达

生不能学万人敌,上马杀贼下草檄。shēng bù néng xué wàn rén dí,shàng mǎ shā zéi xià cǎo xí。
又不能生成媚骨悦权贵,博取高官惧亲戚。yòu bù néng shēng chéng mèi gǔ yuè quán guì,bó qǔ gāo guān jù qīn qī。
当此乱世百事废,俯仰一身馀愤激。dāng cǐ luàn shì bǎi shì fèi,fǔ yǎng yī shēn yú fèn jī。
三纲沦陷邪说兴,城市相逢尽夷狄。sān gāng lún xiàn xié shuō xīng,chéng shì xiāng féng jǐn yí dí。
国家何曾亏负汝,口众我寡不分析。guó jiā hé céng kuī fù rǔ,kǒu zhòng wǒ guǎ bù fēn xī。
终日昏昏但如醉,野田芳草独寻觅。zhōng rì hūn hūn dàn rú zuì,yě tián fāng cǎo dú xún mì。
夜中无寐更奈何,油灯不明更漏寂。yè zhōng wú mèi gèng nài hé,yóu dēng bù míng gèng lòu jì。
雨声催寒入衾底,有时误听背毛淅。yǔ shēng cuī hán rù qīn dǐ,yǒu shí wù tīng bèi máo xī。
世情如夜愁夜长,况当阴雨嗟沉溺。shì qíng rú yè chóu yè zhǎng,kuàng dāng yīn yǔ jiē chén nì。
绸缪不早室将毁,鸱鸮化作苍鹰击。chóu móu bù zǎo shì jiāng huǐ,chī xiāo huà zuò cāng yīng jī。
早闻将军天上来,谁是刘琨谁祖逖。zǎo wén jiāng jūn tiān shàng lái,shuí shì liú kūn shuí zǔ tì。
需为事贼自古然,我虽不才心则惄。xū wèi shì zéi zì gǔ rán,wǒ suī bù cái xīn zé nì。
吁嗟鸡鹜尔何知,草闲偷活沾馀沥。xū jiē jī wù ěr hé zhī,cǎo xián tōu huó zhān yú lì。
猜您喜欢

章茀云有伤逝四首和以绝句而推广之十二首吴絅斋曾徯

曹家达

一著黄冠志趣乖,上清归去姓名埋。yī zhù huáng guān zhì qù guāi,shàng qīng guī qù xìng míng mái。
三年未定君生死,只为精灵不渡淮。sān nián wèi dìng jūn shēng sǐ,zhǐ wèi jīng líng bù dù huái。

章茀云有伤逝四首和以绝句而推广之十二首吴絅斋曾徯

曹家达

故乡后进此才稀,旧国沦亡叹式微。gù xiāng hòu jìn cǐ cái xī,jiù guó lún wáng tàn shì wēi。
正是秋风感摇落,登山临水送将归。zhèng shì qiū fēng gǎn yáo luò,dēng shān lín shuǐ sòng jiāng guī。

章茀云有伤逝四首和以绝句而推广之十二首吴絅斋曾徯

曹家达

君家食古真难化,遗稿删存百五篇。jūn jiā shí gǔ zhēn nán huà,yí gǎo shān cún bǎi wǔ piān。
犹忆去年高枕卧,昏灯黯惨药垆烟。yóu yì qù nián gāo zhěn wò,hūn dēng àn cǎn yào lú yān。

陆涧鹤年伯以和卢彬士金陵绝句见示因次其韵六首清凉山

曹家达

残山荦确照寒晖,依旧高城瞰四围。cán shān luò què zhào hán huī,yī jiù gāo chéng kàn sì wéi。
欲问萧梁兴替事,寺门黄叶一僧归。yù wèn xiāo liáng xīng tì shì,sì mén huáng yè yī sēng guī。

陆涧鹤年伯以和卢彬士金陵绝句见示因次其韵六首清凉山

曹家达

石城打桨不胜愁,金粉飘零泣素秋。shí chéng dǎ jiǎng bù shèng chóu,jīn fěn piāo líng qì sù qiū。
今日无人念征戍,湖云楼月自清幽。jīn rì wú rén niàn zhēng shù,hú yún lóu yuè zì qīng yōu。

陆涧鹤年伯以和卢彬士金陵绝句见示因次其韵六首清凉山

曹家达

纪功碑碣总成空,铜狄无端出殡宫。jì gōng bēi jié zǒng chéng kōng,tóng dí wú duān chū bìn gōng。
三百年来禁樵采,为谁移置市门中。sān bǎi nián lái jìn qiáo cǎi,wèi shuí yí zhì shì mén zhōng。

陆涧鹤年伯以和卢彬士金陵绝句见示因次其韵六首清凉山

曹家达

太平西幸路迢遥,一夕金陵王气销。tài píng xī xìng lù tiáo yáo,yī xī jīn líng wáng qì xiāo。
剩有荷珠重文藻,好寻冥漠话前朝。shèng yǒu hé zhū zhòng wén zǎo,hǎo xún míng mò huà qián cháo。

陆涧鹤年伯以和卢彬士金陵绝句见示因次其韵六首清凉山

曹家达

秋试当年最胜时,湘帘桦烛寄游思。qiū shì dāng nián zuì shèng shí,xiāng lián huà zhú jì yóu sī。
淮清桥下风流尽,头白诗人又卖痴。huái qīng qiáo xià fēng liú jǐn,tóu bái shī rén yòu mài chī。

陆涧鹤年伯以和卢彬士金陵绝句见示因次其韵六首清凉山

曹家达

山到城南总比连,石潭终古照寒泉。shān dào chéng nán zǒng bǐ lián,shí tán zhōng gǔ zhào hán quán。
于今花雨无人会,老木萧萧生古烟。yú jīn huā yǔ wú rén huì,lǎo mù xiāo xiāo shēng gǔ yān。

和菊裳同年苏站待车

曹家达

渺渺清秋眺望馀,秣陵天远滞来车。miǎo miǎo qīng qiū tiào wàng yú,mò líng tiān yuǎn zhì lái chē。
野烟不动闲云过,鸟抱斜阳落废墟。yě yān bù dòng xián yún guò,niǎo bào xié yáng luò fèi xū。

苏州有僧名虚生者,以诗要结善男女充报馆访员,傥亦所谓善知识也,戏题四绝句以谑之

曹家达

即空即色漫评论,戒行谁符两足尊。jí kōng jí sè màn píng lùn,jiè xíng shuí fú liǎng zú zūn。
却被摩登伽觑破,一时牵引入旁门。què bèi mó dēng gā qù pò,yī shí qiān yǐn rù páng mén。

苏州有僧名虚生者,以诗要结善男女充报馆访员,傥亦所谓善知识也,戏题四绝句以谑之

曹家达

屏绝尘缘托素怀,空门得当姓名埋。píng jué chén yuán tuō sù huái,kōng mén dé dāng xìng míng mái。
平婆偏爱僧伽相,香积厨中又献斋。píng pó piān ài sēng gā xiāng,xiāng jī chú zhōng yòu xiàn zhāi。

苏州有僧名虚生者,以诗要结善男女充报馆访员,傥亦所谓善知识也,戏题四绝句以谑之

曹家达

欢喜缘难问目成,伽陀微密证三生。huān xǐ yuán nán wèn mù chéng,gā tuó wēi mì zhèng sān shēng。
是谁作此无遮会,四大而今尽有情。shì shuí zuò cǐ wú zhē huì,sì dà ér jīn jǐn yǒu qíng。

苏州有僧名虚生者,以诗要结善男女充报馆访员,傥亦所谓善知识也,戏题四绝句以谑之

曹家达

维摩座上太荒唐,说法还将结习防。wéi mó zuò shàng tài huāng táng,shuō fǎ hái jiāng jié xí fáng。
君是当时大弟子,散花兜取一身香。jūn shì dāng shí dà dì zi,sàn huā dōu qǔ yī shēn xiāng。

哭巢梧仲先生八首

曹家达

去年上寿春三月,今日春深不到家。qù nián shàng shòu chūn sān yuè,jīn rì chūn shēn bù dào jiā。
雨后园林人迹少,阶前零落紫芩花。yǔ hòu yuán lín rén jì shǎo,jiē qián líng luò zǐ qín huā。