古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

后塍中街巷先君寄庐晚眺和鲤南四弟

曹家达

暑雨不知处,山光澄夕凉。shǔ yǔ bù zhī chù,shān guāng chéng xī liáng。
烟萝摇月碎,云树际天苍。yān luó yáo yuè suì,yún shù jì tiān cāng。
灯火夏虫急,粳苗春酒香。dēng huǒ xià chóng jí,jīng miáo chūn jiǔ xiāng。
频年送游子,闾巷莫相忘。pín nián sòng yóu zi,lǘ xiàng mò xiāng wàng。

七夕

曹家达

圹埌三千界,高寒十二楼。kuàng làng sān qiān jiè,gāo hán shí èr lóu。
传闻驾灵鹊,及此渡牵牛。chuán wén jià líng què,jí cǐ dù qiān niú。
漠漠星河夜,迢迢营室秋。mò mò xīng hé yè,tiáo tiáo yíng shì qiū。
频年劳怅望,日夕怨灵修。pín nián láo chàng wàng,rì xī yuàn líng xiū。

孤雁次崔礼山韵

曹家达

懭悢寥天一,惘然何所之。kuǎng liàng liáo tiān yī,wǎng rán hé suǒ zhī。
野云共来去,江雨失栖迟。yě yún gòng lái qù,jiāng yǔ shī qī chí。
对影暗相逐,传声虚更随。duì yǐng àn xiāng zhú,chuán shēng xū gèng suí。
在原空急难,所得是狐疑。zài yuán kōng jí nán,suǒ dé shì hú yí。

孤雁拟杜少陵

曹家达

中道苦相失,静言难奋飞。zhōng dào kǔ xiāng shī,jìng yán nán fèn fēi。
素烟寒独觉,白雪和应稀。sù yān hán dú jué,bái xuě hé yīng xī。
杳杳只如梦,凉凉仍未归。yǎo yǎo zhǐ rú mèng,liáng liáng réng wèi guī。
高楼羁客在,清夜倍沾衣。gāo lóu jī kè zài,qīng yè bèi zhān yī。

城北散步

曹家达

树影落芳洲,澹然忘去留。shù yǐng luò fāng zhōu,dàn rán wàng qù liú。
夕阴散潭底,秋草过人头。xī yīn sàn tán dǐ,qiū cǎo guò rén tóu。
鱼伏水初冷,鸟啼村更幽。yú fú shuǐ chū lěng,niǎo tí cūn gèng yōu。
吾生得随寓,江海藐沙鴎。wú shēng dé suí yù,jiāng hǎi miǎo shā ōu。

立春日登君山

曹家达

岁事逼人更,登临腰脚轻。suì shì bī rén gèng,dēng lín yāo jiǎo qīng。
青天盖平野,丹嶂卫重城。qīng tiān gài píng yě,dān zhàng wèi zhòng chéng。
霜气草根变,烟光松际生。shuāng qì cǎo gēn biàn,yān guāng sōng jì shēng。
苍然试凝望,落日大江横。cāng rán shì níng wàng,luò rì dà jiāng héng。

立春日登君山

曹家达

昨夜送寒气,喧传出土牛。zuó yè sòng hán qì,xuān chuán chū tǔ niú。
我怀殊怫郁,登此望江楼。wǒ huái shū fú yù,dēng cǐ wàng jiāng lóu。
凫雁远天没,鱼龙高浪遒。fú yàn yuǎn tiān méi,yú lóng gāo làng qiú。
独怜山下水,来往送行舟。dú lián shān xià shuǐ,lái wǎng sòng xíng zhōu。

立春日登君山

曹家达

隔岁逢人日,梅花光照衣。gé suì féng rén rì,méi huā guāng zhào yī。
今年春较晚,风信未曾归。jīn nián chūn jiào wǎn,fēng xìn wèi céng guī。
城下求黄石,江楼坐翠微。chéng xià qiú huáng shí,jiāng lóu zuò cuì wēi。
野鸦未相识,何事傍人飞。yě yā wèi xiāng shí,hé shì bàng rén fēi。

晚眺

曹家达

落日照空营,春鸦啼上城。luò rì zhào kōng yíng,chūn yā tí shàng chéng。
夕阴低野秀,市语入江声。xī yīn dī yě xiù,shì yǔ rù jiāng shēng。
乍见晚花发,仍馀芳草情。zhà jiàn wǎn huā fā,réng yú fāng cǎo qíng。
天涯不可接,只是暮云横。tiān yá bù kě jiē,zhǐ shì mù yún héng。

落梅四首

曹家达

凛烈岁云暮,北风江上寒。lǐn liè suì yún mù,běi fēng jiāng shàng hán。
怀人当此夜,曾借一枝看。huái rén dāng cǐ yè,céng jiè yī zhī kàn。
香雾侵帘幕,春灯照绮纨。xiāng wù qīn lián mù,chūn dēng zhào qǐ wán。
仍怜后庭树,累月未摧残。réng lián hòu tíng shù,lèi yuè wèi cuī cán。

落梅四首

曹家达

谁是探花使,骑驴过小桥。shuí shì tàn huā shǐ,qí lǘ guò xiǎo qiáo。
兼程冒风雪,一掬尽琼瑶。jiān chéng mào fēng xuě,yī jū jǐn qióng yáo。
不信前期发,经时得后凋。bù xìn qián qī fā,jīng shí dé hòu diāo。
无端动惆怅,风信判来朝。wú duān dòng chóu chàng,fēng xìn pàn lái cháo。

落梅四首

曹家达

大造苦无赖,摧花生夕阴。dà zào kǔ wú lài,cuī huā shēng xī yīn。
如闻向秀笛,痛折伯牙琴。rú wén xiàng xiù dí,tòng zhé bó yá qín。
夜怨随风紧,春愁抱雨沉。yè yuàn suí fēng jǐn,chūn chóu bào yǔ chén。
便教能结实,结实亦酸辛。biàn jiào néng jié shí,jié shí yì suān xīn。

落梅四首

曹家达

色相本空幻,词人清恨多。sè xiāng běn kōng huàn,cí rén qīng hèn duō。
采芳遗洛水,掬月吊湘娥。cǎi fāng yí luò shuǐ,jū yuè diào xiāng é。
所见旧如此,牢愁今若何。suǒ jiàn jiù rú cǐ,láo chóu jīn ruò hé。
徐熙能写似,消遣为情魔。xú xī néng xiě shì,xiāo qiǎn wèi qíng mó。

逸上巳

曹家达

逸少兰亭序,元长曲水诗。yì shǎo lán tíng xù,yuán zhǎng qū shuǐ shī。
斯人不可作,高调若为期。sī rén bù kě zuò,gāo diào ruò wèi qī。
草长回波暗,风吹落照迟。cǎo zhǎng huí bō àn,fēng chuī luò zhào chí。
谢家无好梦,今我复何为。xiè jiā wú hǎo mèng,jīn wǒ fù hé wèi。

游春戏集大令十三行

曹家达

杂佩交衡薄,明珠解汉滨。zá pèi jiāo héng báo,míng zhū jiě hàn bīn。
灵修嗟独处,诚素未见申。líng xiū jiē dú chù,chéng sù wèi jiàn shēn。
拾翠嬉游女,采芳期远人。shí cuì xī yóu nǚ,cǎi fāng qī yuǎn rén。
微吟感予弃,从倚托和神。wēi yín gǎn yǔ qì,cóng yǐ tuō hé shén。