古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

拟行行重行行

曹家达

行行重行行,出门何所之。xíng xíng zhòng xíng xíng,chū mén hé suǒ zhī。
暮薄黄尘飞,相送不尽辞。mù báo huáng chén fēi,xiāng sòng bù jǐn cí。
平地载双轮,去去风飙驰。píng dì zài shuāng lún,qù qù fēng biāo chí。
风飙亦已急,嗒然当路歧。fēng biāo yì yǐ jí,dā rán dāng lù qí。
露草萎阶除,新树发华滋。lù cǎo wēi jiē chú,xīn shù fā huá zī。
时节倏迁易,会言长相思。shí jié shū qiān yì,huì yán zhǎng xiāng sī。
焉知东流水,潮汐无还期。yān zhī dōng liú shuǐ,cháo xī wú hái qī。
忧思寄鸿雁,测测心不持。yōu sī jì hóng yàn,cè cè xīn bù chí。
日月有光辉,惠照松柏姿。rì yuè yǒu guāng huī,huì zhào sōng bǎi zī。

代休洗红二首

曹家达

休洗红,洗多红。xiū xǐ hóng,xǐ duō hóng。
转漫朱明会几时,颜色倏回换。zhuǎn màn zhū míng huì jǐ shí,yán sè shū huí huàn。
旧人不敌新人新,后来居上如积薪。jiù rén bù dí xīn rén xīn,hòu lái jū shàng rú jī xīn。

日出东南隅

曹家达

日出东南隅,照见西北楼。rì chū dōng nán yú,zhào jiàn xī běi lóu。
楼上秦罗敷,姣好无与俦。lóu shàng qín luó fū,jiāo hǎo wú yǔ chóu。
阳春二三月,杨柳何修修。yáng chūn èr sān yuè,yáng liǔ hé xiū xiū。
大道多风尘,采桑南陌头。dà dào duō fēng chén,cǎi sāng nán mò tóu。
还归白日晚,行行过芳洲。hái guī bái rì wǎn,xíng xíng guò fāng zhōu。
红颜坐愁叹,重闭谢良谋。hóng yán zuò chóu tàn,zhòng bì xiè liáng móu。

将进酒二首

曹家达

浮云从长风,东西南北各自驰。fú yún cóng zhǎng fēng,dōng xī nán běi gè zì chí。
人心类朝阳,倏忽阴晦安可知。rén xīn lèi cháo yáng,shū hū yīn huì ān kě zhī。
金樽美酒且为乐,焉能郁郁伤鬓丝。jīn zūn měi jiǔ qiě wèi lè,yān néng yù yù shāng bìn sī。
川中校书才望多,昔时红粉今则那。chuān zhōng xiào shū cái wàng duō,xī shí hóng fěn jīn zé nà。

将进酒二首

曹家达

星河耿耿涤残暑,碧月向人如欲语。xīng hé gěng gěng dí cán shǔ,bì yuè xiàng rén rú yù yǔ。
夜光代烛撤莲炬,美人如花歌白纻。yè guāng dài zhú chè lián jù,měi rén rú huā gē bái zhù。
玉箫四上竞激楚,明日明年在何处,劝君更尽中山醑。yù xiāo sì shàng jìng jī chǔ,míng rì míng nián zài hé chù,quàn jūn gèng jǐn zhōng shān xǔ。

白纻歌辞

曹家达

谷风催雨云逄逄,梅花夜落春酒缸。gǔ fēng cuī yǔ yún páng páng,méi huā yè luò chūn jiǔ gāng。
美人劝我且尽醉,清歌妙靡惊帝江。měi rén quàn wǒ qiě jǐn zuì,qīng gē miào mí jīng dì jiāng。
秦青以后无此曲,皎皎白纻节节双。qín qīng yǐ hòu wú cǐ qū,jiǎo jiǎo bái zhù jié jié shuāng。
少年欢乐及时多,明日明年将奈何。shǎo nián huān lè jí shí duō,míng rì míng nián jiāng nài hé。
1476«93949596979899