古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

冯逆犯阙,缶老来书云:聋有所闻,歌以代哭,赋此答之二首

曹家达

疆甸惊烽火,因民号竟诬。jiāng diān jīng fēng huǒ,yīn mín hào jìng wū。
谁承王氏腊,奈此霍家姝。shuí chéng wáng shì là,nài cǐ huò jiā shū。
野老忧天压,君门感日晡。yě lǎo yōu tiān yā,jūn mén gǎn rì bū。
不堪回首处,宫阙夜啼乌。bù kān huí shǒu chù,gōng quē yè tí wū。

还乡遇雨早眠,十一日黎明作

曹家达

长路暗车尘,年光催旅人。zhǎng lù àn chē chén,nián guāng cuī lǚ rén。
颓云负郭晚,微雨故园春。tuí yún fù guō wǎn,wēi yǔ gù yuán chūn。
邑犬不吠夜,邻鸡初向晨。yì quǎn bù fèi yè,lín jī chū xiàng chén。
烽烟怀往岁,欲涉道无津。fēng yān huái wǎng suì,yù shè dào wú jīn。

西城书感

曹家达

故园寥乱后,回首一心惊。gù yuán liáo luàn hòu,huí shǒu yī xīn jīng。
归鸟恋残塔,颓云上废城。guī niǎo liàn cán tǎ,tuí yún shàng fèi chéng。
江山仍旧国,禾黍变神京。jiāng shān réng jiù guó,hé shǔ biàn shén jīng。
欲问桑田事,茫茫无限情。yù wèn sāng tián shì,máng máng wú xiàn qíng。

八月十四日上车还江阴途中作

曹家达

久忆故乡月,凉秋送客归。jiǔ yì gù xiāng yuè,liáng qiū sòng kè guī。
天随江树转,人抱水云飞。tiān suí jiāng shù zhuǎn,rén bào shuǐ yún fēi。
露草逮零节,烟村含薄晖。lù cǎo dǎi líng jié,yān cūn hán báo huī。
风吹残叶过,和冷上征衣。fēng chuī cán yè guò,hé lěng shàng zhēng yī。

八月二十日自澄赴申浦吴门作

曹家达

山到虎丘尽,不随江海东。shān dào hǔ qiū jǐn,bù suí jiāng hǎi dōng。
草荒梅福市,花暗莫邪锋。cǎo huāng méi fú shì,huā àn mò xié fēng。
栖托旧相得,此行途未穷。qī tuō jiù xiāng dé,cǐ xíng tú wèi qióng。
故园回首望,高下夕阳红。gù yuán huí shǒu wàng,gāo xià xī yáng hóng。

七月还乡祝氏轩窗晓坐偶成

曹家达

薄雨过园林,窅然秋气深。báo yǔ guò yuán lín,yǎo rán qiū qì shēn。
石华垂露爽,崖绿响潭阴。shí huá chuí lù shuǎng,yá lǜ xiǎng tán yīn。
谁念西山采,聊为梁父吟。shuí niàn xī shān cǎi,liáo wèi liáng fù yín。
居人应有憾,宫阙近萧森。jū rén yīng yǒu hàn,gōng quē jìn xiāo sēn。

和诸生乐三秋日寄怀

曹家达

故人残夏别,倏忽近高秋。gù rén cán xià bié,shū hū jìn gāo qiū。
大地风云变,长江日夜流。dà dì fēng yún biàn,zhǎng jiāng rì yè liú。
楚氛连百粤,飞将下陈留。chǔ fēn lián bǎi yuè,fēi jiāng xià chén liú。
独立春申浦,萧萧起暮愁。dú lì chūn shēn pǔ,xiāo xiāo qǐ mù chóu。

秋日晚眺

曹家达

迥野澹秋痕,苍然登古原。jiǒng yě dàn qiū hén,cāng rán dēng gǔ yuán。
悬车连海远,高鸟荡云昏。xuán chē lián hǎi yuǎn,gāo niǎo dàng yún hūn。
世路几天险,离情付酒尊。shì lù jǐ tiān xiǎn,lí qíng fù jiǔ zūn。
九关多虎豹,不敢问天阍。jiǔ guān duō hǔ bào,bù gǎn wèn tiān hūn。

晓起

曹家达

王粲感离家,高秋变物华。wáng càn gǎn lí jiā,gāo qiū biàn wù huá。
淡烟凝细草,薄雨渍寒花。dàn yān níng xì cǎo,báo yǔ zì hán huā。
羁旅但如此,岁时宁有涯。jī lǚ dàn rú cǐ,suì shí níng yǒu yá。
狎鸥成底事,对景一吁嗟。xiá ōu chéng dǐ shì,duì jǐng yī xū jiē。

无锡杨味云重修慧山贯华阁

曹家达

往昔贯华阁,昙花证夙因。wǎng xī guàn huá gé,tán huā zhèng sù yīn。
即今三百载,谁是再来身。jí jīn sān bǎi zài,shuí shì zài lái shēn。
野服图中影,残垣劫后尘。yě fú tú zhōng yǐng,cán yuán jié hòu chén。
结怀筹古处,山草不胜春。jié huái chóu gǔ chù,shān cǎo bù shèng chūn。

无锡杨味云重修慧山贯华阁

曹家达

胜地一朝复,漫然侪古今。shèng dì yī cháo fù,màn rán chái gǔ jīn。
知君多慨想,而我亦登临。zhī jūn duō kǎi xiǎng,ér wǒ yì dēng lín。
北道供输绝,西山寇盗侵。běi dào gōng shū jué,xī shān kòu dào qīn。
年来兴替感,岂独是山林。nián lái xīng tì gǎn,qǐ dú shì shān lín。

预作消寒九集次艾臣吏部韵四首

曹家达

牢落竟无与,频年类海多。láo luò jìng wú yǔ,pín nián lèi hǎi duō。
春香苏冻草,花气醉维摩。chūn xiāng sū dòng cǎo,huā qì zuì wéi mó。
变起江河倒,狂来风雨呵。biàn qǐ jiāng hé dào,kuáng lái fēng yǔ hē。
劫灰看不得,新岁霎经过。jié huī kàn bù dé,xīn suì shà jīng guò。

预作消寒九集次艾臣吏部韵四首

曹家达

时难年荒后,乡居亦自难。shí nán nián huāng hòu,xiāng jū yì zì nán。
伪言惩下里,军事出长干。wěi yán chéng xià lǐ,jūn shì chū zhǎng gàn。
此地暂相阔,何时追旧欢。cǐ dì zàn xiāng kuò,hé shí zhuī jiù huān。
遥怜浴佛节,无分会消寒。yáo lián yù fú jié,wú fēn huì xiāo hán。

预作消寒九集次艾臣吏部韵四首

曹家达

乔木烽烟变,津门遗故家。qiáo mù fēng yān biàn,jīn mén yí gù jiā。
文章付刍狗,身世感抟沙。wén zhāng fù chú gǒu,shēn shì gǎn tuán shā。
北雁无消息,东侯有咄嗟。běi yàn wú xiāo xī,dōng hóu yǒu duō jiē。
争池多石李,几度哄沤麻。zhēng chí duō shí lǐ,jǐ dù hǒng ōu má。

预作消寒九集次艾臣吏部韵四首

曹家达

十五年前事,中朝恨鹤轩。shí wǔ nián qián shì,zhōng cháo hèn hè xuān。
胆张才士酒,情重野人暄。dǎn zhāng cái shì jiǔ,qíng zhòng yě rén xuān。
天地有奇作,江湖浮大樽。tiān dì yǒu qí zuò,jiāng hú fú dà zūn。
何如高卧者,花下听禽言。hé rú gāo wò zhě,huā xià tīng qín yán。