古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

绝句题梅花画箑二首

曹家达

江天夜云静,斜月飞孤景。jiāng tiān yè yún jìng,xié yuè fēi gū jǐng。
独鹤横江来,高寒数声迥。dú hè héng jiāng lái,gāo hán shù shēng jiǒng。

绝句题梅花画箑二首

曹家达

烟光荡吟魄,潭月漾深碧。yān guāng dàng yín pò,tán yuè yàng shēn bì。
湘妃出水寒,独立冻蛟脊。xiāng fēi chū shuǐ hán,dú lì dòng jiāo jí。

写梅

曹家达

疏影落毵毵,相思心上担。shū yǐng luò sān sān,xiāng sī xīn shàng dān。
东风吹不醒,昨夜梦江南。dōng fēng chuī bù xǐng,zuó yè mèng jiāng nán。

题画梅

曹家达

寒风动茅屋,孤芳自空谷。hán fēng dòng máo wū,gū fāng zì kōng gǔ。
荒山人迹稀,明月照幽独。huāng shān rén jì xī,míng yuè zhào yōu dú。

画梅绝句

曹家达

坚冰碎石骨,众芳殚消歇。jiān bīng suì shí gǔ,zhòng fāng dān xiāo xiē。
空山风雪寒,独立抱明月。kōng shān fēng xuě hán,dú lì bào míng yuè。

又四首

曹家达

疏林倚寒沼,幽芳动岁杪。shū lín yǐ hán zhǎo,yōu fāng dòng suì miǎo。
渡头风雪多,啼鸦弄清晓。dù tóu fēng xuě duō,tí yā nòng qīng xiǎo。

又四首

曹家达

可人期不来,天寒日复暮。kě rén qī bù lái,tiān hán rì fù mù。
徙倚下庭阶,回风动芳树。xǐ yǐ xià tíng jiē,huí fēng dòng fāng shù。

又四首

曹家达

何处鹤声来,飞入寥天一。hé chù hè shēng lái,fēi rù liáo tiān yī。
回飙动地起,江潭树萧瑟。huí biāo dòng dì qǐ,jiāng tán shù xiāo sè。

又四首

曹家达

无限江南北,芳华胜迹留。wú xiàn jiāng nán běi,fāng huá shèng jì liú。
即今人不见,明月满江楼。jí jīn rén bù jiàn,míng yuè mǎn jiāng lóu。

题画梅四首

曹家达

山崖冻欲裂,啼鸟正幽绝。shān yá dòng yù liè,tí niǎo zhèng yōu jué。
笔花寒不飞,中含太古雪。bǐ huā hán bù fēi,zhōng hán tài gǔ xuě。

题画梅四首

曹家达

行踪不到处,石路生青苔。xíng zōng bù dào chù,shí lù shēng qīng tái。
东风动南枝,微阴潭上来。dōng fēng dòng nán zhī,wēi yīn tán shàng lái。

题画梅四首

曹家达

山深日复暮,幽花才半树。shān shēn rì fù mù,yōu huā cái bàn shù。
不见咏花人,长烟约轻素。bù jiàn yǒng huā rén,zhǎng yān yuē qīng sù。

谢生幼陶鼎镕临行属画梅并集玄晖语为四绝句

曹家达

樛枝耸复低,逶迤带渌水。jiū zhī sǒng fù dī,wēi yí dài lù shuǐ。
思君此何极,流溯终靡已。sī jūn cǐ hé jí,liú sù zhōng mí yǐ。

谢生幼陶鼎镕临行属画梅并集玄晖语为四绝句

曹家达

江陲得清赏,良辰竟何许。jiāng chuí dé qīng shǎng,liáng chén jìng hé xǔ。
香风蕊上发,春心澹容与。xiāng fēng ruǐ shàng fā,chūn xīn dàn róng yǔ。

谢生幼陶鼎镕临行属画梅并集玄晖语为四绝句

曹家达

生烟纷漠漠,坐视阶前湿。shēng yān fēn mò mò,zuò shì jiē qián shī。
幽客滞江皋,夜夜空伫立。yōu kè zhì jiāng gāo,yè yè kōng zhù lì。