古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

闻道次竹汀韵

曹家达

玉关征戍卒,闻道十年还。yù guān zhēng shù zú,wén dào shí nián hái。
书剑南州客,焉支北地山。shū jiàn nán zhōu kè,yān zhī běi dì shān。
黄河仍入塞,黑暗乍通蛮。huáng hé réng rù sāi,hēi àn zhà tōng mán。
问讯筹边将,谁能定郅兰。wèn xùn chóu biān jiāng,shuí néng dìng zhì lán。

晨起二首

曹家达

好夜忽辞去,客行秋思长。hǎo yè hū cí qù,kè xíng qiū sī zhǎng。
乡山数归梦,儿女易成行。xiāng shān shù guī mèng,ér nǚ yì chéng xíng。
晓月衔云暗,微风抱树凉。xiǎo yuè xián yún àn,wēi fēng bào shù liáng。
吴门望白马,愿得履朝阳。wú mén wàng bái mǎ,yuàn dé lǚ cháo yáng。

晨起二首

曹家达

朝光霁林壑,残月挂城楼。cháo guāng jì lín hè,cán yuè guà chéng lóu。
为客春华晚,怀归庶草秋。wèi kè chūn huá wǎn,huái guī shù cǎo qiū。
未随桃梗去,翻憾贾胡留。wèi suí táo gěng qù,fān hàn jiǎ hú liú。
安得御风术,从之汗漫游。ān dé yù fēng shù,cóng zhī hàn màn yóu。

感旧和竹汀

曹家达

青苔长金井,一岁一秋风。qīng tái zhǎng jīn jǐng,yī suì yī qiū fēng。
早误杯中水,谁怜爨下桐。zǎo wù bēi zhōng shuǐ,shuí lián cuàn xià tóng。
尘昏晓镜锁,花落夜庭空。chén hūn xiǎo jìng suǒ,huā luò yè tíng kōng。
迷误旧游地,天台恨不穷。mí wù jiù yóu dì,tiān tái hèn bù qióng。

和鲤南四弟见寄

曹家达

抱琴怜古调,三载泣雍门。bào qín lián gǔ diào,sān zài qì yōng mén。
旧梦落灯影,乡心堕暝痕。jiù mèng luò dēng yǐng,xiāng xīn duò míng hén。
江河才士胆,文字古人魂。jiāng hé cái shì dǎn,wén zì gǔ rén hún。
谁起幽忧疾,难为一并论。shuí qǐ yōu yōu jí,nán wèi yī bìng lùn。

送郭三十三竹汀之天津四首

曹家达

良晤亦已寡,西昆今几传。liáng wù yì yǐ guǎ,xī kūn jīn jǐ chuán。
我来见杨亿,师法得成连。wǒ lái jiàn yáng yì,shī fǎ dé chéng lián。
班马意匆遽,飞鸿情渺绵。bān mǎ yì cōng jù,fēi hóng qíng miǎo mián。
客中还送别,不似故乡年。kè zhōng hái sòng bié,bù shì gù xiāng nián。

送郭三十三竹汀之天津四首

曹家达

相聚忽不省,胡然今念之。xiāng jù hū bù shěng,hú rán jīn niàn zhī。
风华出侪偶,儒雅亦吾师。fēng huá chū chái ǒu,rú yǎ yì wú shī。
未到山阳感,焉知宋玉悲。wèi dào shān yáng gǎn,yān zhī sòng yù bēi。
前途叹会少,遗迹独何为。qián tú tàn huì shǎo,yí jì dú hé wèi。

送郭三十三竹汀之天津四首

曹家达

寰海广陵散,苍茫馀断云。huán hǎi guǎng líng sàn,cāng máng yú duàn yún。
比来为客久,高咏几人闻。bǐ lái wèi kè jiǔ,gāo yǒng jǐ rén wén。
长路闲秋水,征衫怅薄曛。zhǎng lù xián qiū shuǐ,zhēng shān chàng báo xūn。
还应感寥落,对酒一思君。hái yīng gǎn liáo luò,duì jiǔ yī sī jūn。

送郭三十三竹汀之天津四首

曹家达

客子频年事,王孙隔岁期。kè zi pín nián shì,wáng sūn gé suì qī。
那堪今雨阔,复此北风时。nà kān jīn yǔ kuò,fù cǐ běi fēng shí。
君慕庾开府,予惭杜牧之。jūn mù yǔ kāi fǔ,yǔ cán dù mù zhī。
何年更何地,重与话新诗。hé nián gèng hé dì,zhòng yǔ huà xīn shī。

喜得鲤南病愈消息即道其来书意

曹家达

寒犬吠深巷,荒鸡催短更。hán quǎn fèi shēn xiàng,huāng jī cuī duǎn gèng。
有人悲独夜,复此寄遥情。yǒu rén bēi dú yè,fù cǐ jì yáo qíng。
小病嗟同气,多闲愧友生。xiǎo bìng jiē tóng qì,duō xián kuì yǒu shēng。
难将归梦续,侵晓泪纵横。nán jiāng guī mèng xù,qīn xiǎo lèi zòng héng。

次鲤南寄怀韵

曹家达

话别痛班荆,良谋百未成。huà bié tòng bān jīng,liáng móu bǎi wèi chéng。
直教情益壮,又及岁将更。zhí jiào qíng yì zhuàng,yòu jí suì jiāng gèng。
康乐不忧弟,孔方疏见兄。kāng lè bù yōu dì,kǒng fāng shū jiàn xiōng。
欲将归梦照,灯蕊落寒檠。yù jiāng guī mèng zhào,dēng ruǐ luò hán qíng。

夜坐和鲤南

曹家达

独夜剔疏檠,岁时心暗惊。dú yè tī shū qíng,suì shí xīn àn jīng。
寒声催晓急,华发后秋生。hán shēng cuī xiǎo jí,huá fā hòu qiū shēng。
边事蜩螗感,故乡鸥鹭盟。biān shì tiáo táng gǎn,gù xiāng ōu lù méng。
不堪回首处,哀诏下神京。bù kān huí shǒu chù,āi zhào xià shén jīng。

独酌

曹家达

岁寒日复暮,游子各思家。suì hán rì fù mù,yóu zi gè sī jiā。
独夜况无侣,吾生非有涯。dú yè kuàng wú lǚ,wú shēng fēi yǒu yá。
醒原不如醉,酒更蜜于花。xǐng yuán bù rú zuì,jiǔ gèng mì yú huā。
剪烛当邀月,三人对影差。jiǎn zhú dāng yāo yuè,sān rén duì yǐng chà。

偕三弟裔伯登君山

曹家达

秋风一为别,两载复登临。qiū fēng yī wèi bié,liǎng zài fù dēng lín。
山色转苍翠,江流空古今。shān sè zhuǎn cāng cuì,jiāng liú kōng gǔ jīn。
西乌斜日薄,北雁暮云深。xī wū xié rì báo,běi yàn mù yún shēn。
又是飘蓬去,悠悠离别心。yòu shì piāo péng qù,yōu yōu lí bié xīn。

感旧

曹家达

向秀山阳路,何年邻笛听。xiàng xiù shān yáng lù,hé nián lín dí tīng。
秋风三载意,寒梦五更醒。qiū fēng sān zài yì,hán mèng wǔ gèng xǐng。
布被连床暗,疏灯照影青。bù bèi lián chuáng àn,shū dēng zhào yǐng qīng。
别来幸无恙,华发已星星。bié lái xìng wú yàng,huá fā yǐ xīng xīng。