古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

于香草圆圈二章,语意隽妙。俞荫甫和作夹杂不伦,恐是酒间呓语,未可以名诗也,因和二章

曹家达

落霞散绮气澄鲜,斜照孤飞不上船。luò xiá sàn qǐ qì chéng xiān,xié zhào gū fēi bù shàng chuán。
剩有桥头波滟滟,渔篙碎点散成圈。shèng yǒu qiáo tóu bō yàn yàn,yú gāo suì diǎn sàn chéng quān。

七夕词次周韬甫韵同秦许二生作

曹家达

白云照水莲房空,女郎自惜秋颜红。bái yún zhào shuǐ lián fáng kōng,nǚ láng zì xī qiū yán hóng。
研花新染指甲媚,待诉可怜谁与同。yán huā xīn rǎn zhǐ jiǎ mèi,dài sù kě lián shuí yǔ tóng。

七夕词次周韬甫韵同秦许二生作

曹家达

星河案户光难定,双星泪雨湿寒井。xīng hé àn hù guāng nán dìng,shuāng xīng lèi yǔ shī hán jǐng。
频年恨与关山长,中宵秋梦澹无影。pín nián hèn yǔ guān shān zhǎng,zhōng xiāo qiū mèng dàn wú yǐng。

落叶和常熟孙子佩

曹家达

草间偷活几沉浮,故国河山又送秋。cǎo jiān tōu huó jǐ chén fú,gù guó hé shān yòu sòng qiū。
往事今情同此感,萧萧红豆绛云楼。wǎng shì jīn qíng tóng cǐ gǎn,xiāo xiāo hóng dòu jiàng yún lóu。

落叶和常熟孙子佩

曹家达

宫槐陌上冻痕斑,乱飐西风不更还。gōng huái mò shàng dòng hén bān,luàn zhǎn xī fēng bù gèng hái。
辜负当年培植意,浪随流水到人间。gū fù dāng nián péi zhí yì,làng suí liú shuǐ dào rén jiān。

落叶和常熟孙子佩

曹家达

一番摇落谢芳馨,如此江山恨独醒。yī fān yáo luò xiè fāng xīn,rú cǐ jiāng shān hèn dú xǐng。
赖有遗民唐珏在,荒陵蔓草哭冬青。lài yǒu yí mín táng jué zài,huāng líng màn cǎo kū dōng qīng。

落叶和常熟孙子佩

曹家达

天寒日暮竟何之,纵不长年亦自悲。tiān hán rì mù jìng hé zhī,zòng bù zhǎng nián yì zì bēi。
多谢后来新雨露,从今誓不上高枝。duō xiè hòu lái xīn yǔ lù,cóng jīn shì bù shàng gāo zhī。

题长沙陈述庐乃勋瞻麓图

曹家达

故乡回首几烽烟,西望沅湘路渺绵。gù xiāng huí shǒu jǐ fēng yān,xī wàng yuán xiāng lù miǎo mián。
一陌纸钱传不到,春晖寸草又经年。yī mò zhǐ qián chuán bù dào,chūn huī cùn cǎo yòu jīng nián。

题长沙陈述庐乃勋瞻麓图

曹家达

往事凄凉不可听,合家相聚泣新亭。wǎng shì qī liáng bù kě tīng,hé jiā xiāng jù qì xīn tíng。
而今又作江南客,惨忆乡山岳麓青。ér jīn yòu zuò jiāng nán kè,cǎn yì xiāng shān yuè lù qīng。

题长沙陈述庐乃勋瞻麓图

曹家达

月明邻篆感山阳,向秀年来两鬓霜。yuè míng lín zhuàn gǎn shān yáng,xiàng xiù nián lái liǎng bìn shuāng。
游子天涯无好梦,墓门风雨更沧凉。yóu zi tiān yá wú hǎo mèng,mù mén fēng yǔ gèng cāng liáng。

题长沙陈述庐乃勋瞻麓图

曹家达

斋壁张图作卧游,十年梦断故山秋。zhāi bì zhāng tú zuò wò yóu,shí nián mèng duàn gù shān qiū。
蓬莱屡被回风引,无限乡心阻石头。péng lái lǚ bèi huí fēng yǐn,wú xiàn xiāng xīn zǔ shí tóu。

题长沙陈述庐乃勋瞻麓图

曹家达

陟岵心情未忍忘,真形摹绘意茫洋。zhì hù xīn qíng wèi rěn wàng,zhēn xíng mó huì yì máng yáng。
若教垂念孤儿志,被发乘风下帝旁。ruò jiào chuí niàn gū ér zhì,bèi fā chéng fēng xià dì páng。

题长沙陈述庐乃勋瞻麓图

曹家达

九岳峰回路不迷,梦魂夜夜楚云西。jiǔ yuè fēng huí lù bù mí,mèng hún yè yè chǔ yún xī。
剧怜尺幅声难绘,辽隔荒山杜宇啼。jù lián chǐ fú shēng nán huì,liáo gé huāng shān dù yǔ tí。

梦中赋马嵬

曹家达

拥兵震主陈元礼,谁向当时辨是非。yōng bīng zhèn zhǔ chén yuán lǐ,shuí xiàng dāng shí biàn shì fēi。
一万五千齐带甲,不驱胡虏杀杨妃。yī wàn wǔ qiān qí dài jiǎ,bù qū hú lǔ shā yáng fēi。

申浦寄王云裳

曹家达

十年新政造元凶,无主材官半景从。shí nián xīn zhèng zào yuán xiōng,wú zhǔ cái guān bàn jǐng cóng。
回首名场成底事,白头宫女说元宗。huí shǒu míng chǎng chéng dǐ shì,bái tóu gōng nǚ shuō yuán zōng。