古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

子夜春歌八首

曹家达

折花玉阶前,簪上同心钗。zhé huā yù jiē qián,zān shàng tóng xīn chāi。
安得花下风,吹梦入郎怀。ān dé huā xià fēng,chuī mèng rù láng huái。

子夜春歌八首

曹家达

江南与江北,花鸟自成春。jiāng nán yǔ jiāng běi,huā niǎo zì chéng chūn。
为有江水隔,相思愁白蘋。wèi yǒu jiāng shuǐ gé,xiāng sī chóu bái píng。

子夜春歌八首

曹家达

灯花落复落,鸣鸡寒更喑。dēng huā luò fù luò,míng jī hán gèng yīn。
不怨无修绠,但愁井底深。bù yuàn wú xiū gěng,dàn chóu jǐng dǐ shēn。

子夜春歌八首

曹家达

欢如柳杨花,化萍江水湄。huān rú liǔ yáng huā,huà píng jiāng shuǐ méi。
本自无根柢,相思亦何为。běn zì wú gēn dǐ,xiāng sī yì hé wèi。

子夜春歌八首

曹家达

侬是博山炉,栖托忘忧馆。nóng shì bó shān lú,qī tuō wàng yōu guǎn。
觅取博山香,薰得郎心暖。mì qǔ bó shān xiāng,xūn dé láng xīn nuǎn。

花朝词二首

曹家达

花神未诞十日雨,白日春寒闲羯鼓。huā shén wèi dàn shí rì yǔ,bái rì chūn hán xián jié gǔ。
忽然山翠逐人飞,江路杨丝尽媚妩。hū rán shān cuì zhú rén fēi,jiāng lù yáng sī jǐn mèi wǔ。
杨丝作絮扬路尘,女儿钗朵光照人。yáng sī zuò xù yáng lù chén,nǚ ér chāi duǒ guāng zhào rén。
光照人,景将夕,美人温酒劝上客。guāng zhào rén,jǐng jiāng xī,měi rén wēn jiǔ quàn shàng kè。

花朝词二首

曹家达

东风蔼蔼飞白云,陌上细草初含薰。dōng fēng ǎi ǎi fēi bái yún,mò shàng xì cǎo chū hán xūn。
朝来风日忽自媚,别有真宰难为君。cháo lái fēng rì hū zì mèi,bié yǒu zhēn zǎi nán wèi jūn。
我向花前歌白纻,冥冥花气悄无语。wǒ xiàng huā qián gē bái zhù,míng míng huā qì qiāo wú yǔ。

踏青词

曹家达

东风和冷春衣单,江岸行人初采兰。dōng fēng hé lěng chūn yī dān,jiāng àn xíng rén chū cǎi lán。
大堤女儿发新咏,一声花底红阑干。dà dī nǚ ér fā xīn yǒng,yī shēng huā dǐ hóng lán gàn。
江潭日夜摇空绿,九天珠唾生清寒。jiāng tán rì yè yáo kōng lǜ,jiǔ tiān zhū tuò shēng qīng hán。
红颜窈窕年十五,前夜明光照媚妩。hóng yán yǎo tiǎo nián shí wǔ,qián yè míng guāng zhào mèi wǔ。

子夜夏歌八首

曹家达

薰风吹白日,镜里红颜老。xūn fēng chuī bái rì,jìng lǐ hóng yán lǎo。
妾怨将离花,愿觅当归草。qiè yuàn jiāng lí huā,yuàn mì dāng guī cǎo。

子夜夏歌八首

曹家达

不惮妾心酸,但恐郎心寒。bù dàn qiè xīn suān,dàn kǒng láng xīn hán。
日日黄梅雨,相思持两端。rì rì huáng méi yǔ,xiāng sī chí liǎng duān。

子夜夏歌八首

曹家达

莲蕸并莲薂,相傍生南浦。lián xiá bìng lián xí,xiāng bàng shēng nán pǔ。
一蕸抵一镜,难照中心苦。yī xiá dǐ yī jìng,nán zhào zhōng xīn kǔ。

子夜夏歌八首

曹家达

妾愧齐纨扇,出入君怀袖。qiè kuì qí wán shàn,chū rù jūn huái xiù。
岂不怨秋风,暂得侍左右。qǐ bù yuàn qiū fēng,zàn dé shì zuǒ yòu。

子夜夏歌八首

曹家达

浮瓜且沉李,自昔清夏炎。fú guā qiě chén lǐ,zì xī qīng xià yán。
郎心今浮沉,岂有瓜李嫌。láng xīn jīn fú chén,qǐ yǒu guā lǐ xián。

子夜夏歌八首

曹家达

河梁不可渡,今夕梦当归。hé liáng bù kě dù,jīn xī mèng dāng guī。
空房无灯烛,夜夜流萤飞。kōng fáng wú dēng zhú,yè yè liú yíng fēi。

子夜夏歌八首

曹家达

蒸气薄遥夕,暑雨蚊虫飞。zhēng qì báo yáo xī,shǔ yǔ wén chóng fēi。
妾命如纱縠,安得化郎帏。qiè mìng rú shā hú,ān dé huà láng wéi。