古诗词

和晞儿

黄毓祺

万落千村洗马军,稻粱谋拙又何云。wàn luò qiān cūn xǐ mǎ jūn,dào liáng móu zhuō yòu hé yún。
肠如铁石供吾笑,诗是箕裘赖汝闻。cháng rú tiě shí gōng wú xiào,shī shì jī qiú lài rǔ wén。
苦乏鹅笼贻大令,忍将鸡栅累宗文。kǔ fá é lóng yí dà lìng,rěn jiāng jī zhà lèi zōng wén。
暮年悲喜真无定,捧腹阶前雪涕纷。mù nián bēi xǐ zhēn wú dìng,pěng fù jiē qián xuě tì fēn。

黄毓祺

字介子,天启元年恩贡,性孝友,慷慨负奇气,于学无所不窥,忧时感事发于诗。与弟毓礽知名于里。乙酉之变,投笔勇赴,城破卒于狱中,年六十一岁,邑志忠义传,著有古杏堂集、大愚老人集。 黄毓祺的作品>>

猜您喜欢

秋怀

黄毓祺

尽教车马入邻扉,肯使风尘点素衣。jǐn jiào chē mǎ rù lín fēi,kěn shǐ fēng chén diǎn sù yī。
萧索鬓边残叶落,苍茫眼底杂花飞。xiāo suǒ bìn biān cán yè luò,cāng máng yǎn dǐ zá huā fēi。
人生岂可逃饥饱,天道何从问是非。rén shēng qǐ kě táo jī bǎo,tiān dào hé cóng wèn shì fēi。
日夕荷锄吾事毕,但愁草盛稻苗稀。rì xī hé chú wú shì bì,dàn chóu cǎo shèng dào miáo xī。

不寐次子返韵

黄毓祺

凉夜翛然睡欲成,蛩声故故枕边鸣。liáng yè xiāo rán shuì yù chéng,qióng shēng gù gù zhěn biān míng。
儒冠潦倒蓬双鬓,佛殿蒙茸草数茎。rú guān lǎo dào péng shuāng bìn,fú diàn méng rōng cǎo shù jīng。
止酒久闲深浅盏,抛书空冷短长檠。zhǐ jiǔ jiǔ xián shēn qiǎn zhǎn,pāo shū kōng lěng duǎn zhǎng qíng。
月斜照影真堪笑,枯木巉岩太瘦生。yuè xié zhào yǐng zhēn kān xiào,kū mù chán yán tài shòu shēng。

不寐忆元兄南行三首

黄毓祺

暗风吹雨夜萧森,布被支吾冷不禁。àn fēng chuī yǔ yè xiāo sēn,bù bèi zhī wú lěng bù jìn。
老别匪徒三日恶,淡交奚止十年深。lǎo bié fěi tú sān rì è,dàn jiāo xī zhǐ shí nián shēn。
床头饥鼠纵横出,阶下寒蛩断续吟。chuáng tóu jī shǔ zòng héng chū,jiē xià hán qióng duàn xù yín。
遥忆孤舟芦荻岸,有谁同我此时心。yáo yì gū zhōu lú dí àn,yǒu shuí tóng wǒ cǐ shí xīn。

不寐忆元兄南行三首

黄毓祺

带甲纷纷正满天,定中何故忽飞翻。dài jiǎ fēn fēn zhèng mǎn tiān,dìng zhōng hé gù hū fēi fān。
漫寻野鸭桥边鸭,莫听青猿洞口猿。màn xún yě yā qiáo biān yā,mò tīng qīng yuán dòng kǒu yuán。
调众五千犹可事,得人一二最难言。diào zhòng wǔ qiān yóu kě shì,dé rén yī èr zuì nán yán。
巾瓶日夕闲来往,珍重眉毛与结冤。jīn píng rì xī xián lái wǎng,zhēn zhòng méi máo yǔ jié yuān。

不寐忆元兄南行三首

黄毓祺

先师灵骨可怜生,偏袒群然左右争。xiān shī líng gǔ kě lián shēng,piān tǎn qún rán zuǒ yòu zhēng。
妄意猜枚同出手,从今孤掌苦难鸣。wàng yì cāi méi tóng chū shǒu,cóng jīn gū zhǎng kǔ nán míng。
病躯霜后芭蕉树,俭岁墙阴荠菜羹。bìng qū shuāng hòu bā jiāo shù,jiǎn suì qiáng yīn jì cài gēng。
寄语诸方云水客,柴门虽设罢逢迎。jì yǔ zhū fāng yún shuǐ kè,chái mén suī shè bà féng yíng。

梦人牛头访元兄不值

黄毓祺

芙蓉两岸飒然秋,世梗其如道路悠。fú róng liǎng àn sà rán qiū,shì gěng qí rú dào lù yōu。
北去无心看马耳,南寻有梦到牛头。běi qù wú xīn kàn mǎ ěr,nán xún yǒu mèng dào niú tóu。
危梯欲断孤云冷,病叶先飞百鸟愁。wēi tī yù duàn gū yún lěng,bìng yè xiān fēi bǎi niǎo chóu。
见说西江风稳便,月明夜上钓鱼舟。jiàn shuō xī jiāng fēng wěn biàn,yuè míng yè shàng diào yú zhōu。

过梅公看菊

黄毓祺

墙东小小径如蛇,篱菊亭亭植似麻。qiáng dōng xiǎo xiǎo jìng rú shé,lí jú tíng tíng zhí shì má。
自有微霜明傲色,何须乱草隐寒花。zì yǒu wēi shuāng míng ào sè,hé xū luàn cǎo yǐn hán huā。
苍头抱瓮晨添水,赤脚吹薪夜煮茶。cāng tóu bào wèng chén tiān shuǐ,chì jiǎo chuī xīn yè zhǔ chá。
辛苦主人良不易,饱看容我幅巾斜。xīn kǔ zhǔ rén liáng bù yì,bǎo kàn róng wǒ fú jīn xié。

村寓

黄毓祺

顾影真成踏雪鸿,萧然指爪任西东。gù yǐng zhēn chéng tà xuě hóng,xiāo rán zhǐ zhǎo rèn xī dōng。
繇来此世皆羁旅,岂独今朝是寓公。yáo lái cǐ shì jiē jī lǚ,qǐ dú jīn cháo shì yù gōng。
细雨角巾思有道,薄田秫米愧无功。xì yǔ jiǎo jīn sī yǒu dào,báo tián shú mǐ kuì wú gōng。
相过幸勿谈时事,两耳曾经一喝聋。xiāng guò xìng wù tán shí shì,liǎng ěr céng jīng yī hē lóng。

得西径山幢兄书

黄毓祺

江头一别怆经年,昨夜霜空有信传。jiāng tóu yī bié chuàng jīng nián,zuó yè shuāng kōng yǒu xìn chuán。
粗行数人非领众,开荒五亩亦栽田。cū xíng shù rén fēi lǐng zhòng,kāi huāng wǔ mǔ yì zāi tián。
残钟破寺西双径,老树孤村下集贤。cán zhōng pò sì xī shuāng jìng,lǎo shù gū cūn xià jí xián。
临济儿孙天莫测,却将疏懒当风颠。lín jì ér sūn tiān mò cè,què jiāng shū lǎn dāng fēng diān。

村寓用晞见韵

黄毓祺

无情草色为谁萋,沦落归来一短藜。wú qíng cǎo sè wèi shuí qī,lún luò guī lái yī duǎn lí。
春水自流茅舍外,夕阳犹在石桥西。chūn shuǐ zì liú máo shě wài,xī yáng yóu zài shí qiáo xī。
早衰有质同蒲柳,旧学无心付枣梨。zǎo shuāi yǒu zhì tóng pú liǔ,jiù xué wú xīn fù zǎo lí。
寄语儿曹休似我,五更风雨听鸡啼。jì yǔ ér cáo xiū shì wǒ,wǔ gèng fēng yǔ tīng jī tí。

有感

黄毓祺

望中樱笋自争萋,数口依然不糁藜。wàng zhōng yīng sǔn zì zhēng qī,shù kǒu yī rán bù sǎn lí。
逐妇有鸠鸣屋北,将雏无燕语窗西。zhú fù yǒu jiū míng wū běi,jiāng chú wú yàn yǔ chuāng xī。
春分远岸烟如柳,寒食荒郊雪似梨。chūn fēn yuǎn àn yān rú liǔ,hán shí huāng jiāo xuě shì lí。
庸丐一壶皆上冢,伤哉废疾学儿啼。yōng gài yī hú jiē shàng zhǒng,shāng zāi fèi jí xué ér tí。

喜儿辈次韵诗成

黄毓祺

老我坚于泽腹冰,汝曹有骨亦崚嶒。lǎo wǒ jiān yú zé fù bīng,rǔ cáo yǒu gǔ yì léng céng。
为羞城市身长客,未著袈裟发是僧。wèi xiū chéng shì shēn zhǎng kè,wèi zhù jiā shā fā shì sēng。
兔产虎儿遭世怪,虾生鲤子得人憎。tù chǎn hǔ ér zāo shì guài,xiā shēng lǐ zi dé rén zēng。
夜来忽地掀髯笑,强韵行看寄一镫。yè lái hū dì xiān rán xiào,qiáng yùn xíng kàn jì yī dèng。

忆昔

黄毓祺

忆昔威弧未绝弦,安驱黄犊自栽田。yì xī wēi hú wèi jué xián,ān qū huáng dú zì zāi tián。
秋风枣熟从人打,春雨茶香信手煎。qiū fēng zǎo shú cóng rén dǎ,chūn yǔ chá xiāng xìn shǒu jiān。
水面惊鸥何浩荡,沙头宿鹭正联拳。shuǐ miàn jīng ōu hé hào dàng,shā tóu sù lù zhèng lián quán。
邻翁得酒归来晚,入市曾携贯柳鳊。lín wēng dé jiǔ guī lái wǎn,rù shì céng xié guàn liǔ biān。

悲辛

黄毓祺

多少人间直似弦,累累枯骨化平田。duō shǎo rén jiān zhí shì xián,lèi lèi kū gǔ huà píng tián。
未知丝乱凭谁斩,仍恐膏明止自煎。wèi zhī sī luàn píng shuí zhǎn,réng kǒng gāo míng zhǐ zì jiān。
说剑岂无三尺喙,枕戈空有一双拳。shuō jiàn qǐ wú sān chǐ huì,zhěn gē kōng yǒu yī shuāng quán。
从军苦乐今如此,敢怨江深冷捕鳊。cóng jūn kǔ lè jīn rú cǐ,gǎn yuàn jiāng shēn lěng bǔ biān。

一笑

黄毓祺

蛮触交兵箭在弦,幽人孤往笑求田。mán chù jiāo bīng jiàn zài xián,yōu rén gū wǎng xiào qiú tián。
餔糟尚有巾堪漉,啜水曾无炭可煎。bù zāo shàng yǒu jīn kān lù,chuài shuǐ céng wú tàn kě jiān。
衣破冷风吹瘦骨,屋穿明月照空拳。yī pò lěng fēng chuī shòu gǔ,wū chuān míng yuè zhào kōng quán。
欢娱过眼皆萧瑟,味美何须苦忆鳊。huān yú guò yǎn jiē xiāo sè,wèi měi hé xū kǔ yì biān。
1281234567»