古诗词

沁园春·题亡媳赵玉钗遗像

梁蓉函

七载栽培,灼灼桃花,颠风乱吹。qī zài zāi péi,zhuó zhuó táo huā,diān fēng luàn chuī。
记华堂执贽,花幡春暖,文窗问字,兰焰宵辉。jì huá táng zhí zhì,huā fān chūn nuǎn,wén chuāng wèn zì,lán yàn xiāo huī。
寒燠经心,趋承可意,绕膝依依似女儿。hán yù jīng xīn,qū chéng kě yì,rào xī yī yī shì nǚ ér。
天难问,倏彩云影散,璧月轮亏。tiān nán wèn,shū cǎi yún yǐng sàn,bì yuè lún kuī。
韶颜娇映铢衣,桄梦里、相逢却道非。sháo yán jiāo yìng zhū yī,guāng mèng lǐ xiāng féng què dào fēi。
剩晨昏冥想,病姿婉娈,丹青留得,旧态依稀。shèng chén hūn míng xiǎng,bìng zī wǎn luán,dān qīng liú dé,jiù tài yī xī。
老鬓添霜,愁心对雨,诉与泉台知不知。lǎo bìn tiān shuāng,chóu xīn duì yǔ,sù yǔ quán tái zhī bù zhī。
凄凉况,向图中唤母,稚女娇痴。qī liáng kuàng,xiàng tú zhōng huàn mǔ,zhì nǚ jiāo chī。

梁蓉函

清福建长乐人,字韵书。教谕许濂妻。幼承母教,工琴,善画,尤喜填词。有《影香窗诗钞》。 梁蓉函的作品>>

猜您喜欢

清平乐·送外北上

梁蓉函

迢迢征路。tiáo tiáo zhēng lù。
是我曾行处。shì wǒ céng xíng chù。
又送轮蹄从此去。yòu sòng lún tí cóng cǐ qù。
惆怅参天云树。chóu chàng cān tiān yún shù。
骊歌声度端阳。lí gē shēng dù duān yáng。
菖蒲花映离觞。chāng pú huā yìng lí shāng。
日暮酒醒人远,晚烟愁锁纱窗。rì mù jiǔ xǐng rén yuǎn,wǎn yān chóu suǒ shā chuāng。

清平乐·寄外

梁蓉函

恹恹离思。yān yān lí sī。
写入瑶琴里。xiě rù yáo qín lǐ。
忆唱阳关无限意。yì chàng yáng guān wú xiàn yì。
柳色遥遮千里。liǔ sè yáo zhē qiān lǐ。
不知天外归鞍。bù zhī tiān wài guī ān。
几时准卜刀环。jǐ shí zhǔn bo dāo huán。
别梦常随明月,夜来飞度关山。bié mèng cháng suí míng yuè,yè lái fēi dù guān shān。

百字令吊李月楼二尹殉难仙游

梁蓉函

奇士犹龙,洵一时、变化风云莫测。qí shì yóu lóng,xún yī shí biàn huà fēng yún mò cè。
放下花前吟咏笔,上马居然杀贼。fàng xià huā qián yín yǒng bǐ,shàng mǎ jū rán shā zéi。
不厌卑官,籍酬壮志,襟抱谁能识。bù yàn bēi guān,jí chóu zhuàng zhì,jīn bào shuí néng shí。
馀氛未扫,溪声流恨何极。yú fēn wèi sǎo,xī shēng liú hèn hé jí。
可似唐代睢阳,城孤援绝,莫展平戎策。kě shì táng dài suī yáng,chéng gū yuán jué,mò zhǎn píng róng cè。
事业休将成败论,孤注有人频掷。shì yè xiū jiāng chéng bài lùn,gū zhù yǒu rén pín zhì。
梅岭风酸,枫亭月暗,过客增凄恻。méi lǐng fēng suān,fēng tíng yuè àn,guò kè zēng qī cè。
如生原轸,定怀遗恨难释。rú shēng yuán zhěn,dìng huái yí hèn nán shì。