古诗词

夏夕

华岩

雷火烧青林,海风吹欲暮。léi huǒ shāo qīng lín,hǎi fēng chuī yù mù。
溪云不得来,雨声隔烟树。xī yún bù dé lái,yǔ shēng gé yān shù。
华岩

华岩

华岩,字秋岳,一字德嵩,号新罗山人,仁和籍临汀人。有《离垢集》。张浦山曰:“秋岳善人物、山水、花鸟、草虫,皆能脱去时习,力追古法,不求妍媚。其写动物尤佳,山水未免过于求脱,反有失处。诗亦古质。” 华岩的作品>>

猜您喜欢

同徐紫山吴石仓石笋峰看秋色

华岩

披云深竹里,拄杖乱峰头。pī yún shēn zhú lǐ,zhǔ zhàng luàn fēng tóu。
怪石一千尺,苍烟四面流。guài shí yī qiān chǐ,cāng yān sì miàn liú。
苍幢飘素影,木叶响寒秋。cāng chuáng piāo sù yǐng,mù yè xiǎng hán qiū。
愿借维摩榻,谈经坐小楼。yuàn jiè wéi mó tà,tán jīng zuò xiǎo lóu。

春日过紫山草堂不值

华岩

晓越城西陌,湖风吹客颜。xiǎo yuè chéng xī mò,hú fēng chuī kè yán。
苍苍烟水窟,小小雨花关。cāng cāng yān shuǐ kū,xiǎo xiǎo yǔ huā guān。
鸡犬寒梅外,琴书深竹间。jī quǎn hán méi wài,qín shū shēn zhú jiān。
徘徊不敢问,独对南屏山。pái huái bù gǎn wèn,dú duì nán píng shān。

幽居

华岩

白云岭上伐松杉,架起三间傍石岩。bái yún lǐng shàng fá sōng shān,jià qǐ sān jiān bàng shí yán。
妨帽矮檐茅不剪,钩衣苦竹笋常芟。fáng mào ǎi yán máo bù jiǎn,gōu yī kǔ zhú sǔn cháng shān。
厨穿活水供茶灶,壁画鲜风送客帆。chú chuān huó shuǐ gōng chá zào,bì huà xiān fēng sòng kè fān。
自有小天容我乐,且携杯酒封花衔。zì yǒu xiǎo tiān róng wǒ lè,qiě xié bēi jiǔ fēng huā xián。

题松月图赠宁都魏山人

华岩

何来一片月,清光净如水。hé lái yī piàn yuè,qīng guāng jìng rú shuǐ。
荡入空翠中,松风吹不起。dàng rù kōng cuì zhōng,sōng fēng chuī bù qǐ。

晓景

华岩

晓月淡长空,新岚浮远树。xiǎo yuè dàn zhǎng kōng,xīn lán fú yuǎn shù。
数峰青不齐,乱插云深处。shù fēng qīng bù qí,luàn chā yún shēn chù。

薛枫山以扇索画题此

华岩

径响登山屐一双,客来访我绿筠窗。jìng xiǎng dēng shān jī yī shuāng,kè lái fǎng wǒ lǜ yún chuāng。
扇头索画吴淞水,雨雨烟烟剪半江。shàn tóu suǒ huà wú sōng shuǐ,yǔ yǔ yān yān jiǎn bàn jiāng。

写秋云一抹赠陈澹江先生

华岩

孤情只爱写寒秋,便有秋声纸上流。gū qíng zhǐ ài xiě hán qiū,biàn yǒu qiū shēng zhǐ shàng liú。
更写白云三四笔,此中曾与故人游。gèng xiě bái yún sān sì bǐ,cǐ zhōng céng yǔ gù rén yóu。

题恽南田画册

华岩

笔尖刷却世间尘,能使江山面目新。bǐ jiān shuā què shì jiān chén,néng shǐ jiāng shān miàn mù xīn。
我亦低头经意匠,烟霞先后不同春。wǒ yì dī tóu jīng yì jiàng,yān xiá xiān hòu bù tóng chūn。

秋潮

华岩

龙君猎秋海,甲士三十万。lóng jūn liè qiū hǎi,jiǎ shì sān shí wàn。
控弦向西发,百怪咸走遁。kòng xián xiàng xī fā,bǎi guài xián zǒu dùn。
当空曳珠旗,飙轮上下飞。dāng kōng yè zhū qí,biāo lún shàng xià fēi。
后军击灵鼍,白马无人骑。hòu jūn jī líng tuó,bái mǎ wú rén qí。
冰雪满天来,两岸殷其雷。bīng xuě mǎn tiān lái,liǎng àn yīn qí léi。
吴云不得渡,越山渐欲摧。wú yún bù dé dù,yuè shān jiàn yù cuī。
忽如一匹练,并力细细裁。hū rú yī pǐ liàn,bìng lì xì xì cái。
又如白芙蓉,朵朵当花开。yòu rú bái fú róng,duǒ duǒ dāng huā kāi。
对此心骨爽,登舟驾兰桨。duì cǐ xīn gǔ shuǎng,dēng zhōu jià lán jiǎng。
散发入中流,一啸千波响。sàn fā rù zhōng liú,yī xiào qiān bō xiǎng。
江色寒苍苍,疏林下夕阳。jiāng sè hán cāng cāng,shū lín xià xī yáng。
浩歌独归去,幽梦在龙堂。hào gē dú guī qù,yōu mèng zài lóng táng。

秋潭吟

华岩

川谷险不塞,林薮幽可探。chuān gǔ xiǎn bù sāi,lín sǒu yōu kě tàn。
夙驾兴东郭,遥遥诣西潭。sù jià xīng dōng guō,yáo yáo yì xī tán。
坐揽石壁趣,泼面飞生岚。zuò lǎn shí bì qù,pō miàn fēi shēng lán。
萝蔓互牵束,蓠芷相{矜}鬖。luó màn hù qiān shù,lí zhǐ xiāng zhú jīn sān。
鸟佚攀树息,鱼定抱沙潜。niǎo yì pān shù xī,yú dìng bào shā qián。
溪嗽无止水,云卧有寒岩。xī sòu wú zhǐ shuǐ,yún wò yǒu hán yán。
明游情已怿,暮观智自酣。míng yóu qíng yǐ yì,mù guān zhì zì hān。
感此捐猥吝,澄抱绝痴贪。gǎn cǐ juān wěi lìn,chéng bào jué chī tān。

夏日作山水题以填空

华岩

梧竹阴已深,庭架绿亦茂。wú zhú yīn yǐ shēn,tíng jià lǜ yì mào。
夏景呈朱鲜,累络韬芳秀。xià jǐng chéng zhū xiān,lèi luò tāo fāng xiù。
将学云鸟游,直由意外观。jiāng xué yún niǎo yóu,zhí yóu yì wài guān。
笔力尽屈盘,点刷免荒陋。bǐ lì jǐn qū pán,diǎn shuā miǎn huāng lòu。
山令人攀登,水令人浣漱。shān lìng rén pān dēng,shuǐ lìng rén huàn shù。
原坦树槚枌,壁欹凿窗窦。yuán tǎn shù jiǎ fén,bì yī záo chuāng dòu。
松膏沃径肥,石髓抽兰瘦。sōng gāo wò jìng féi,shí suǐ chōu lán shòu。
耳目一时移,心智忽然凑。ěr mù yī shí yí,xīn zhì hū rán còu。