古诗词

书明孙文正公五律四首墨迹后

郑珍

高阳诸葛流,策进先善守。gāo yáng zhū gé liú,cè jìn xiān shàn shǒu。
崇祯五十相,谁欤出其右。chóng zhēn wǔ shí xiāng,shuí yú chū qí yòu。
如何松涛亭,间此活国手。rú hé sōng tāo tíng,jiān cǐ huó guó shǒu。
旁观送日月,浩叹付诗酒。páng guān sòng rì yuè,hào tàn fù shī jiǔ。
回首山海东,心尽百八叩。huí shǒu shān hǎi dōng,xīn jǐn bǎi bā kòu。
辽左等闲弃,神京究何有。liáo zuǒ děng xián qì,shén jīng jiū hé yǒu。
昏昏一世人,狺吠随指嗾。hūn hūn yī shì rén,yín fèi suí zhǐ sǒu。
庄烈固英主,补牢未为后。zhuāng liè gù yīng zhǔ,bǔ láo wèi wèi hòu。
岂真四城复,斯人遽衰朽。qǐ zhēn sì chéng fù,sī rén jù shuāi xiǔ。
终要宁远关,何惜祖大寿。zhōng yào níng yuǎn guān,hé xī zǔ dà shòu。
擎天竟听去,明社焉不覆。qíng tiān jìng tīng qù,míng shè yān bù fù。
流传翰墨缘,虹光照虚牖。liú chuán hàn mò yuán,hóng guāng zhào xū yǒu。
旧闻须如戟,谓当平原肘。jiù wén xū rú jǐ,wèi dāng píng yuán zhǒu。
绕指一何柔,始叹包孕富。rào zhǐ yī hé róu,shǐ tàn bāo yùn fù。

郑珍

清贵州遵义人,字子尹,号柴翁。道光十七年举人,选荔波县训导。咸丰间告归。同治初补江苏知县,未行而卒。学宗许郑,精通文字音韵之学,熟悉古代宫室冠服制度。有《礼仪私笺》、《轮舆私笺》、《说文新附考》、《巢经巢经说》、《巢经巢集》等。 郑珍的作品>>

猜您喜欢

次韵春感其一

郑珍

杜陵四十亩黄柑,兴到掷在瀼西潭。dù líng sì shí mǔ huáng gān,xīng dào zhì zài ráng xī tán。
此老穷余尚阔壮,天公笑绝倒东南。cǐ lǎo qióng yú shàng kuò zhuàng,tiān gōng xiào jué dào dōng nán。
虫鱼尔雅嗟何用,龙象空王不可参。chóng yú ěr yǎ jiē hé yòng,lóng xiàng kōng wáng bù kě cān。
间把春情愚玉女,百花齐向树头簪。jiān bǎ chūn qíng yú yù nǚ,bǎi huā qí xiàng shù tóu zān。
31123