古诗词

晓登铜崖

郑珍

一百八滩经过尽,披衣晓起踏铜崖。yī bǎi bā tān jīng guò jǐn,pī yī xiǎo qǐ tà tóng yá。
双江一碧渺然去,孤屿中流无限佳。shuāng jiāng yī bì miǎo rán qù,gū yǔ zhōng liú wú xiàn jiā。
水气昏昏迷雉堞,人烟穰穰哄鱼鲑。shuǐ qì hūn hūn mí zhì dié,rén yān ráng ráng hǒng yú guī。
山川自古征蛮地,博得登临写壮怀。shān chuān zì gǔ zhēng mán dì,bó dé dēng lín xiě zhuàng huái。

郑珍

清贵州遵义人,字子尹,号柴翁。道光十七年举人,选荔波县训导。咸丰间告归。同治初补江苏知县,未行而卒。学宗许郑,精通文字音韵之学,熟悉古代宫室冠服制度。有《礼仪私笺》、《轮舆私笺》、《说文新附考》、《巢经巢经说》、《巢经巢集》等。 郑珍的作品>>

猜您喜欢

次韵春感其一

郑珍

杜陵四十亩黄柑,兴到掷在瀼西潭。dù líng sì shí mǔ huáng gān,xīng dào zhì zài ráng xī tán。
此老穷余尚阔壮,天公笑绝倒东南。cǐ lǎo qióng yú shàng kuò zhuàng,tiān gōng xiào jué dào dōng nán。
虫鱼尔雅嗟何用,龙象空王不可参。chóng yú ěr yǎ jiē hé yòng,lóng xiàng kōng wáng bù kě cān。
间把春情愚玉女,百花齐向树头簪。jiān bǎ chūn qíng yú yù nǚ,bǎi huā qí xiàng shù tóu zān。
31123