古诗词

贺严竹坪纳宠生子时正中秋佳节也二首

陆祖瀛

嫦娥本是月中仙,修到灵根福寿全。cháng é běn shì yuè zhōng xiān,xiū dào líng gēn fú shòu quán。
桂子初从天上落,教君月饼佐汤筵。guì zi chū cóng tiān shàng luò,jiào jūn yuè bǐng zuǒ tāng yán。

陆祖瀛

字苇杭,汝猷子,诸生,著有懒吟诗草。 陆祖瀛的作品>>

猜您喜欢

舟中望月

陆祖瀛

轻舟暂过蓼滩前,水气空蒙夜色妍。qīng zhōu zàn guò liǎo tān qián,shuǐ qì kōng méng yè sè yán。
银浦秋高山影瘦,碧天云净月轮圆。yín pǔ qiū gāo shān yǐng shòu,bì tiān yún jìng yuè lún yuán。
渔矶结草皆成屋,蟹簖横波不碍船。yú jī jié cǎo jiē chéng wū,xiè duàn héng bō bù ài chuán。
断续歌声听未已,半篷芦苇满溪烟。duàn xù gē shēng tīng wèi yǐ,bàn péng lú wěi mǎn xī yān。

自杨厍夜归华墅

陆祖瀛

西山日落已无痕,露湿罗衫渐减温。xī shān rì luò yǐ wú hén,lù shī luó shān jiàn jiǎn wēn。
历碌驹轮走清夜,零星萤火照黄昏。lì lù jū lún zǒu qīng yè,líng xīng yíng huǒ zhào huáng hūn。
月明松径僧归寺,云护溪林犬吠村。yuè míng sōng jìng sēng guī sì,yún hù xī lín quǎn fèi cūn。
入室挑灯咸问讯,渔人空说武陵源。rù shì tiāo dēng xián wèn xùn,yú rén kōng shuō wǔ líng yuán。

有王姓女时占反目匿余家数日其夫来晓之以义而去

陆祖瀛

红颜翻作白头吟,累尔离居泪满襟。hóng yán fān zuò bái tóu yín,lèi ěr lí jū lèi mǎn jīn。
权做花铃护秋艳,欲捶羯鼓散春阴。quán zuò huā líng hù qiū yàn,yù chuí jié gǔ sàn chūn yīn。
岂因丽质垂青眼,忍听酸言冷素心。qǐ yīn lì zhì chuí qīng yǎn,rěn tīng suān yán lěng sù xīn。
送子还家无别语,瑶琴休鼓不平音。sòng zi hái jiā wú bié yǔ,yáo qín xiū gǔ bù píng yīn。

病中感怀

陆祖瀛

课子无期志渐衰,频年浪枻有馀哀。kè zi wú qī zhì jiàn shuāi,pín nián làng yì yǒu yú āi。
客中归梦云无定,病里离愁雨送来。kè zhōng guī mèng yún wú dìng,bìng lǐ lí chóu yǔ sòng lái。
倦眼怕看灯檠火,名心冷拨药炉灰。juàn yǎn pà kàn dēng qíng huǒ,míng xīn lěng bō yào lú huī。
何年竹屋茅亭建,门对芙蓉九朵开。hé nián zhú wū máo tíng jiàn,mén duì fú róng jiǔ duǒ kāi。

病中感怀

陆祖瀛

气血将衰事易忘,中年无志转荒唐。qì xuè jiāng shuāi shì yì wàng,zhōng nián wú zhì zhuǎn huāng táng。
悔抛书卷求名懒,误逐风尘为口忙。huǐ pāo shū juǎn qiú míng lǎn,wù zhú fēng chén wèi kǒu máng。
抱子未知能式谷,娶妻差喜识糟糠。bào zi wèi zhī néng shì gǔ,qǔ qī chà xǐ shí zāo kāng。
从头想到亲恩厚,未报涓埃暗自伤。cóng tóu xiǎng dào qīn ēn hòu,wèi bào juān āi àn zì shāng。

夜不成寐望月有感

陆祖瀛

蕉窗寂静已更深,银蜡烧残玉漏沉。jiāo chuāng jì jìng yǐ gèng shēn,yín là shāo cán yù lòu chén。
万缕清愁传夜柝,半床幽梦碎秋砧。wàn lǚ qīng chóu chuán yè tuò,bàn chuáng yōu mèng suì qiū zhēn。
声闻寒鹤作长啸,目送飞鸿动远吟。shēng wén hán hè zuò zhǎng xiào,mù sòng fēi hóng dòng yuǎn yín。
睡起怀人清不寐,一帘明月照罗衾。shuì qǐ huái rén qīng bù mèi,yī lián míng yuè zhào luó qīn。

落叶

陆祖瀛

落叶萧萧百卉非,小园终日掩柴扉。luò yè xiāo xiāo bǎi huì fēi,xiǎo yuán zhōng rì yǎn chái fēi。
梧阶露冷寒螀咽,豆圃烟荒瘦蝶飞。wú jiē lù lěng hán jiāng yàn,dòu pǔ yān huāng shòu dié fēi。
病里每嫌秋寂寂,愁中况值雨霏霏。bìng lǐ měi xián qiū jì jì,chóu zhōng kuàng zhí yǔ fēi fēi。
夜深时觉眠难稳,恼听邻机织未稀。yè shēn shí jué mián nán wěn,nǎo tīng lín jī zhī wèi xī。

春日病后作

陆祖瀛

惊起流莺绕树飞,乍开倦眼赏芳菲。jīng qǐ liú yīng rào shù fēi,zhà kāi juàn yǎn shǎng fāng fēi。
恨随柳线论长短,人向梅花较瘦肥。hèn suí liǔ xiàn lùn zhǎng duǎn,rén xiàng méi huā jiào shòu féi。
药与病魔争岁月,花留娇鸟弄春晖。yào yǔ bìng mó zhēng suì yuè,huā liú jiāo niǎo nòng chūn huī。
今番别有天然趣,一径苍苔独掩扉。jīn fān bié yǒu tiān rán qù,yī jìng cāng tái dú yǎn fēi。

泾皋馆中作

陆祖瀛

听得邻家笑语温,娇痴儿女话黄昏。tīng dé lín jiā xiào yǔ wēn,jiāo chī ér nǚ huà huáng hūn。
何人踏月归来晚,剥啄街头尚扣门。hé rén tà yuè guī lái wǎn,bō zhuó jiē tóu shàng kòu mén。

酌胶山泉

陆祖瀛

今生若是论生前,不是茶神即酒仙。jīn shēng ruò shì lùn shēng qián,bù shì chá shén jí jiǔ xiān。
万事有缘君识否?wàn shì yǒu yuán jūn shí fǒu?
此来为品第三泉。cǐ lái wèi pǐn dì sān quán。

贺严竹坪纳宠生子时正中秋佳节也二首

陆祖瀛

小住琼楼不计年,霓裳舞罢大罗天。xiǎo zhù qióng lóu bù jì nián,ní shang wǔ bà dà luó tiān。
中秋为爱人间好,来向君家作谪仙。zhōng qiū wèi ài rén jiān hǎo,lái xiàng jūn jiā zuò zhé xiān。

秋风

陆祖瀛

身如梁燕往来频,玉臂云鬟梦里亲。shēn rú liáng yàn wǎng lái pín,yù bì yún huán mèng lǐ qīn。
待折菊花开笑口,秋风恐瘦卷帘人。dài zhé jú huā kāi xiào kǒu,qiū fēng kǒng shòu juǎn lián rén。