古诗词

赠曹广文德览

戴梓

谁谓广文官不大,笔锋动处邀龙驾。shuí wèi guǎng wén guān bù dà,bǐ fēng dòng chù yāo lóng jià。
列卿宰相作房官,天子亲临定高下。liè qīng zǎi xiāng zuò fáng guān,tiān zi qīn lín dìng gāo xià。
一等高标者谁氏,辽海东头曹贡士。yī děng gāo biāo zhě shuí shì,liáo hǎi dōng tóu cáo gòng shì。
国门高挂震金台,纸价忽然腾锦韨。guó mén gāo guà zhèn jīn tái,zhǐ jià hū rán téng jǐn fú。
吁嗟曹子真奇英,平昔文章羞自鸣。xū jiē cáo zi zhēn qí yīng,píng xī wén zhāng xiū zì míng。
一朝身登庙廷上,韩潮苏海流纵横。yī cháo shēn dēng miào tíng shàng,hán cháo sū hǎi liú zòng héng。
亲缮一篇远寄我,开缄朗读清风生。qīn shàn yī piān yuǎn jì wǒ,kāi jiān lǎng dú qīng fēng shēng。
恩纶颁出欲留贤,贡士辞尊竟不然。ēn lún bān chū yù liú xián,gòng shì cí zūn jìng bù rán。
一官飘然古魏国,吟花坐月开青毡。yī guān piāo rán gǔ wèi guó,yín huā zuò yuè kāi qīng zhān。
衙前问字日复日,多士注壑如流泉。yá qián wèn zì rì fù rì,duō shì zhù hè rú liú quán。
老妻辞世子嗣缺,闻道名姝有倾国。lǎo qī cí shì zi sì quē,wén dào míng shū yǒu qīng guó。
香车款聘为细君,玉蚌祥光张凤翼。xiāng chē kuǎn pìn wèi xì jūn,yù bàng xiáng guāng zhāng fèng yì。
绡帏春得宁馨儿,秋水为神玉为骨。xiāo wéi chūn dé níng xīn ér,qiū shuǐ wèi shén yù wèi gǔ。
我虽不及亲试啼,遥知已是岩廊客。wǒ suī bù jí qīn shì tí,yáo zhī yǐ shì yán láng kè。
回顾应笑乃翁官,何事寒毡劳役役。huí gù yīng xiào nǎi wēng guān,hé shì hán zhān láo yì yì。

戴梓

清浙江钱塘人,字文开。通天文算法,能自制火器。三藩乱时,以布衣从康亲王杰书军,授道员。战后,得康熙帝召见,授侍讲,参与纂修《律吕正义》。后遭人谗毁,谪戍关东,靠售书画文字度日。所造“连珠铳”,实为原始机关枪。有《耕烟草堂诗钞》。 戴梓的作品>>

猜您喜欢

香秋海棠八绝

戴梓

国色应难并,开时鹊渡河。guó sè yīng nán bìng,kāi shí què dù hé。
昨宵人乞巧,为尔堕金梭。zuó xiāo rén qǐ qiǎo,wèi ěr duò jīn suō。

香秋海棠八绝

戴梓

挺艳肢横姹,含情媚拂娥。tǐng yàn zhī héng chà,hán qíng mèi fú é。
一心分四出,幽怨为谁多。yī xīn fēn sì chū,yōu yuàn wèi shuí duō。

香秋海棠八绝

戴梓

卷叶亚青螺,开花鄙绛荷。juǎn yè yà qīng luó,kāi huā bǐ jiàng hé。
不教春识得,雅韵在秋莎。bù jiào chūn shí dé,yǎ yùn zài qiū shā。

香秋海棠八绝

戴梓

只恐来青女,还宜护绛罗。zhǐ kǒng lái qīng nǚ,hái yí hù jiàng luó。
婀娜娇若醉,不忍近摩娑。ē nà jiāo ruò zuì,bù rěn jìn mó suō。

香秋海棠八绝

戴梓

妩极愁翻入,怜深妒转多。wǔ jí chóu fān rù,lián shēn dù zhuǎn duō。
吴宫留不得,只合伴秋荷。wú gōng liú bù dé,zhǐ hé bàn qiū hé。

香秋海棠八绝

戴梓

众卉开都尽,嫣香独此多。zhòng huì kāi dōu jǐn,yān xiāng dú cǐ duō。
寄言春芍药,亭北漫吟哦。jì yán chūn sháo yào,tíng běi màn yín ó。

香秋海棠八绝

戴梓

寂寂秋容媚,离离晚色和。jì jì qiū róng mèi,lí lí wǎn sè hé。
相看情不接,我欲解烟蓑。xiāng kàn qíng bù jiē,wǒ yù jiě yān suō。

失题

戴梓

女伴罢吴讴,含悽独上楼。nǚ bàn bà wú ōu,hán qī dú shàng lóu。
空闺人不见,窗外月如钩。kōng guī rén bù jiàn,chuāng wài yuè rú gōu。

题高桥酒肆壁

戴梓

一山行尽一山来,山上荆围小韨开。yī shān xíng jǐn yī shān lái,shān shàng jīng wéi xiǎo fú kāi。
怅望守烽人不见,怒潮空打弩台回。chàng wàng shǒu fēng rén bù jiàn,nù cháo kōng dǎ nǔ tái huí。

题画赠陈太史省斋

戴梓

白云高高晴不开,南国溪山犹在哉。bái yún gāo gāo qíng bù kāi,nán guó xī shān yóu zài zāi。
无端一别一万里,今喜风尘归去来。wú duān yī bié yī wàn lǐ,jīn xǐ fēng chén guī qù lái。

赠宗藩艾将军

戴梓

沙惊土裂正严冬,北走关河一万重。shā jīng tǔ liè zhèng yán dōng,běi zǒu guān hé yī wàn zhòng。
远谪不须悲黑水,庙堂宁久弃贤宗。yuǎn zhé bù xū bēi hēi shuǐ,miào táng níng jiǔ qì xián zōng。

元夕雪

戴梓

帝城元夕物华新,朔气无端布玉茵。dì chéng yuán xī wù huá xīn,shuò qì wú duān bù yù yīn。
天上不教灯寂莫,梅花忽放塞垣春。tiān shàng bù jiào dēng jì mò,méi huā hū fàng sāi yuán chūn。

元夕雪

戴梓

东风半月度辽滨,柳线依依欲近人。dōng fēng bàn yuè dù liáo bīn,liǔ xiàn yī yī yù jìn rén。
独喜星桥今夜看,雪光寒照玉轮春。dú xǐ xīng qiáo jīn yè kàn,xuě guāng hán zhào yù lún chūn。

春园夜集

戴梓

喜游竟日不忘归,苏合高烧继落晖。xǐ yóu jìng rì bù wàng guī,sū hé gāo shāo jì luò huī。
银鹿欲随栖鸟散,金尊偏逐晚花飞。yín lù yù suí qī niǎo sàn,jīn zūn piān zhú wǎn huā fēi。

云岩飞瀑

戴梓

倚天叠巘势难攀,望似奇云不似山。yǐ tiān dié yǎn shì nán pān,wàng shì qí yún bù shì shān。
终古晴雷天上落,一枝藤杖伴鸥闲。zhōng gǔ qíng léi tiān shàng luò,yī zhī téng zhàng bàn ōu xián。