古诗词

赠曹广文德览

戴梓

谁谓广文官不大,笔锋动处邀龙驾。shuí wèi guǎng wén guān bù dà,bǐ fēng dòng chù yāo lóng jià。
列卿宰相作房官,天子亲临定高下。liè qīng zǎi xiāng zuò fáng guān,tiān zi qīn lín dìng gāo xià。
一等高标者谁氏,辽海东头曹贡士。yī děng gāo biāo zhě shuí shì,liáo hǎi dōng tóu cáo gòng shì。
国门高挂震金台,纸价忽然腾锦韨。guó mén gāo guà zhèn jīn tái,zhǐ jià hū rán téng jǐn fú。
吁嗟曹子真奇英,平昔文章羞自鸣。xū jiē cáo zi zhēn qí yīng,píng xī wén zhāng xiū zì míng。
一朝身登庙廷上,韩潮苏海流纵横。yī cháo shēn dēng miào tíng shàng,hán cháo sū hǎi liú zòng héng。
亲缮一篇远寄我,开缄朗读清风生。qīn shàn yī piān yuǎn jì wǒ,kāi jiān lǎng dú qīng fēng shēng。
恩纶颁出欲留贤,贡士辞尊竟不然。ēn lún bān chū yù liú xián,gòng shì cí zūn jìng bù rán。
一官飘然古魏国,吟花坐月开青毡。yī guān piāo rán gǔ wèi guó,yín huā zuò yuè kāi qīng zhān。
衙前问字日复日,多士注壑如流泉。yá qián wèn zì rì fù rì,duō shì zhù hè rú liú quán。
老妻辞世子嗣缺,闻道名姝有倾国。lǎo qī cí shì zi sì quē,wén dào míng shū yǒu qīng guó。
香车款聘为细君,玉蚌祥光张凤翼。xiāng chē kuǎn pìn wèi xì jūn,yù bàng xiáng guāng zhāng fèng yì。
绡帏春得宁馨儿,秋水为神玉为骨。xiāo wéi chūn dé níng xīn ér,qiū shuǐ wèi shén yù wèi gǔ。
我虽不及亲试啼,遥知已是岩廊客。wǒ suī bù jí qīn shì tí,yáo zhī yǐ shì yán láng kè。
回顾应笑乃翁官,何事寒毡劳役役。huí gù yīng xiào nǎi wēng guān,hé shì hán zhān láo yì yì。

戴梓

清浙江钱塘人,字文开。通天文算法,能自制火器。三藩乱时,以布衣从康亲王杰书军,授道员。战后,得康熙帝召见,授侍讲,参与纂修《律吕正义》。后遭人谗毁,谪戍关东,靠售书画文字度日。所造“连珠铳”,实为原始机关枪。有《耕烟草堂诗钞》。 戴梓的作品>>

猜您喜欢

题画

戴梓

错把飞泉认玉虬,奔崖千尺夹亭流。cuò bǎ fēi quán rèn yù qiú,bēn yá qiān chǐ jiā tíng liú。
闲居不见人来往,唯有浮云与白鸥。xián jū bù jiàn rén lái wǎng,wéi yǒu fú yún yǔ bái ōu。

听琵琶

戴梓

最是琵琶不忍闻,那堪愁里听分明。zuì shì pí pá bù rěn wén,nà kān chóu lǐ tīng fēn míng。
今朝多少关河泪,滴向空阶伴雨声。jīn cháo duō shǎo guān hé lèi,dī xiàng kōng jiē bàn yǔ shēng。

听琵琶

戴梓

恼恨君家十指尖,能将幽怨出鹍弦。nǎo hèn jūn jiā shí zhǐ jiān,néng jiāng yōu yuàn chū kūn xián。
江州司马情无尽,今日天涯复泪涟。jiāng zhōu sī mǎ qíng wú jǐn,jīn rì tiān yá fù lèi lián。

听琵琶

戴梓

想见明妃出塞时,琵琶马上怨边陲。xiǎng jiàn míng fēi chū sāi shí,pí pá mǎ shàng yuàn biān chuí。
歌声一阕千门泪,流到如今无尽期。gē shēng yī què qiān mén lèi,liú dào rú jīn wú jǐn qī。

关山月

戴梓

戍鼓声沈下夕阳,牙旗猎猎九秋霜。shù gǔ shēng shěn xià xī yáng,yá qí liè liè jiǔ qiū shuāng。
多情唯有关山月,一片清光似故乡。duō qíng wéi yǒu guān shān yuè,yī piàn qīng guāng shì gù xiāng。

古意

戴梓

吹角荒台冷铁衣,沙平草短雁西飞。chuī jiǎo huāng tái lěng tiě yī,shā píng cǎo duǎn yàn xī fēi。
男儿不作还乡梦,直取楼兰奏凯归。nán ér bù zuò hái xiāng mèng,zhí qǔ lóu lán zòu kǎi guī。

夜坐同缪子唐子分得开字二首

戴梓

辽水秋寒雪不开,家家捣练自徘徊。liáo shuǐ qiū hán xuě bù kāi,jiā jiā dǎo liàn zì pái huái。
那堪残月关山夜,鸿雁声声天际来。nà kān cán yuè guān shān yè,hóng yàn shēng shēng tiān jì lái。

夜坐同缪子唐子分得开字二首

戴梓

清宵孤馆拨寒灰,烧烛闻鸡酒数杯。qīng xiāo gū guǎn bō hán huī,shāo zhú wén jī jiǔ shù bēi。
长笛一声听未了,梅花疑向雪中开。zhǎng dí yī shēng tīng wèi le,méi huā yí xiàng xuě zhōng kāi。

不寐得归字同缪子

戴梓

参横碧落夜霜飞,玉漏声沈烛影微。cān héng bì luò yè shuāng fēi,yù lòu shēng shěn zhú yǐng wēi。
明月画桥杨柳渡,关山不隔梦魂归。míng yuè huà qiáo yáng liǔ dù,guān shān bù gé mèng hún guī。

寄陈太史省斋梦雷

戴梓

幸得生逢重道时,鸿文开馆与心期。xìng dé shēng féng zhòng dào shí,hóng wén kāi guǎn yǔ xīn qī。
万里不为鹏鸟化,百年甘作蠹鱼痴。wàn lǐ bù wèi péng niǎo huà,bǎi nián gān zuò dù yú chī。

寄陈太史省斋梦雷

戴梓

鱼雁音疏又几年,喜君患难得生还。yú yàn yīn shū yòu jǐ nián,xǐ jūn huàn nán dé shēng hái。
故乡松柏三山外,何日晨开下水船。gù xiāng sōng bǎi sān shān wài,hé rì chén kāi xià shuǐ chuán。

送李青岩入都

戴梓

拟绣平原欲买丝,偏逢骊唱落花时。nǐ xiù píng yuán yù mǎi sī,piān féng lí chàng luò huā shí。
一鞭芳草西湖路,万里羁人故国思。yī biān fāng cǎo xī hú lù,wàn lǐ jī rén gù guó sī。

赠宁远李州牧

戴梓

漫道边陲春不来,欣欣花柳绕城开。màn dào biān chuí chūn bù lái,xīn xīn huā liǔ rào chéng kāi。
使君膏雨千村满,秋剪芙蓉入酒杯。shǐ jūn gāo yǔ qiān cūn mǎn,qiū jiǎn fú róng rù jiǔ bēi。

赠宁远李州牧

戴梓

医闾翠色接秦关,百堞衙开水一湾。yī lǘ cuì sè jiē qín guān,bǎi dié yá kāi shuǐ yī wān。
为问罗施何处好,江天万里画云山。wèi wèn luó shī hé chù hǎo,jiāng tiān wàn lǐ huà yún shān。

赠宁远李州牧

戴梓

北望边庭旧牧羝,黄沙漠漠草萋萋。běi wàng biān tíng jiù mù dī,huáng shā mò mò cǎo qī qī。
宦情亦有伤心处,战壁孤悬乌夜啼。huàn qíng yì yǒu shāng xīn chù,zhàn bì gū xuán wū yè tí。