古诗词

辛丑三月望后一日闻亨儿成进士五百字

戴梓

携儿投辽东,嘤咿甫三月。xié ér tóu liáo dōng,yīng yī fǔ sān yuè。
汝母泪不干,哭久变成血。rǔ mǔ lèi bù gàn,kū jiǔ biàn chéng xuè。
相逢尽路人,有苦向谁说。xiāng féng jǐn lù rén,yǒu kǔ xiàng shuí shuō。
囊无金错刀,饭啜糠秕屑。náng wú jīn cuò dāo,fàn chuài kāng bǐ xiè。
腹内长苦饥,乳脉久乾竭。fù nèi zhǎng kǔ jī,rǔ mài jiǔ qián jié。
俯视怀中儿,不如弃沟辙。fǔ shì huái zhōng ér,bù rú qì gōu zhé。
患难身莫保,安能育尔活。huàn nán shēn mò bǎo,ān néng yù ěr huó。
断绝骨肉恩,免使遭磨折。duàn jué gǔ ròu ēn,miǎn shǐ zāo mó zhé。
捧看几周回,骨相诚英物。pěng kàn jǐ zhōu huí,gǔ xiāng chéng yīng wù。
头颅圆中规,额比成人阔。tóu lú yuán zhōng guī,é bǐ chéng rén kuò。
啼声侔钟鸣,双目剪秋月。tí shēng móu zhōng míng,shuāng mù jiǎn qiū yuè。
尔我遭坎坷,抚弄亦怡悦。ěr wǒ zāo kǎn kě,fǔ nòng yì yí yuè。
况昨初生时,梦兆卜休吉。kuàng zuó chū shēng shí,mèng zhào bo xiū jí。
天属系人心,欲舍终难割。tiān shǔ xì rén xīn,yù shě zhōng nán gē。
迨至四五龄,居然若老成。dài zhì sì wǔ líng,jū rán ruò lǎo chéng。
嬉戏不侮虐,不作孩童行。xī xì bù wǔ nüè,bù zuò hái tóng xíng。
欣闻邻家子,早暮有书声。xīn wén lín jiā zi,zǎo mù yǒu shū shēng。
索母为教读,母教无多经。suǒ mǔ wèi jiào dú,mǔ jiào wú duō jīng。
数教数能诵,喜跃矜其能。shù jiào shù néng sòng,xǐ yuè jīn qí néng。
我为饔飧累,日夕勤笔耕。wǒ wèi yōng sūn lèi,rì xī qín bǐ gēng。
不能自训迪,诬以他人凭。bù néng zì xùn dí,wū yǐ tā rén píng。
横暴遭恶族,惨掠如仇雠。héng bào zāo è zú,cǎn lüè rú chóu chóu。
冀欲陨其命,遂彼阴毒谋。jì yù yǔn qí mìng,suì bǐ yīn dú móu。
尔母闻奔救,急痛心若抽。ěr mǔ wén bēn jiù,jí tòng xīn ruò chōu。
母子相持抱,涕泣不能收。mǔ zi xiāng chí bào,tì qì bù néng shōu。
性命虽脱免,郁怒瞢双眸。xìng mìng suī tuō miǎn,yù nù méng shuāng móu。
十载不见物,悔恨无时休。shí zài bù jiàn wù,huǐ hèn wú shí xiū。
计年已十五,视物始能睹。jì nián yǐ shí wǔ,shì wù shǐ néng dǔ。
黾勉为延师,劼毖历寒暑。mǐn miǎn wèi yán shī,jié bì lì hán shǔ。
操觚试为文,颇能驱陈腐。cāo gū shì wèi wén,pǒ néng qū chén fǔ。
十七入黉宫,文名声楚楚。shí qī rù hóng gōng,wén míng shēng chǔ chǔ。
精进正斯时,家贫缺修脯。jīng jìn zhèng sī shí,jiā pín quē xiū pú。
勤惰任尔为,避喧栖梵宇。qín duò rèn ěr wèi,bì xuān qī fàn yǔ。
裹粮既无多,枵腹勇难贾。guǒ liáng jì wú duō,xiāo fù yǒng nán jiǎ。
几日复归来,饥瘦面尘土。jǐ rì fù guī lái,jī shòu miàn chén tǔ。
抚诘心内伤,双泪落如雨。fǔ jí xīn nèi shāng,shuāng lèi luò rú yǔ。
救死真不赡,岂复望延祜。jiù sǐ zhēn bù shàn,qǐ fù wàng yán hù。
已分覆巢馀,黄口无振羽。yǐ fēn fù cháo yú,huáng kǒu wú zhèn yǔ。
尔能体我心,愤无激艰阻。ěr néng tǐ wǒ xīn,fèn wú jī jiān zǔ。
死灰冀复燃,瘁极不言苦。sǐ huī jì fù rán,cuì jí bù yán kǔ。
穷老望儿兴,酸心难备数。qióng lǎo wàng ér xīng,suān xīn nán bèi shù。
今幸捷南宫,惝恍浑疑梦。jīn xìng jié nán gōng,chǎng huǎng hún yí mèng。
喜极反生悲,往事撄心胸。xǐ jí fǎn shēng bēi,wǎng shì yīng xīn xiōng。
忆尔在母腹,惊怖遭陈凶。yì ěr zài mǔ fù,jīng bù zāo chén xiōng。
堕地随远配,屡困卒能通。duò dì suí yuǎn pèi,lǚ kùn zú néng tōng。
机兆应不绝,无乃尔是钟。jī zhào yīng bù jué,wú nǎi ěr shì zhōng。
自待勿菲薄,负荷在尔躬。zì dài wù fēi báo,fù hé zài ěr gōng。
我老复奚望,甘心此地终。wǒ lǎo fù xī wàng,gān xīn cǐ dì zhōng。
故乡岂不思,此事关苍穹。gù xiāng qǐ bù sī,cǐ shì guān cāng qióng。
努力建名业,昌我北地宗。nǔ lì jiàn míng yè,chāng wǒ běi dì zōng。

戴梓

清浙江钱塘人,字文开。通天文算法,能自制火器。三藩乱时,以布衣从康亲王杰书军,授道员。战后,得康熙帝召见,授侍讲,参与纂修《律吕正义》。后遭人谗毁,谪戍关东,靠售书画文字度日。所造“连珠铳”,实为原始机关枪。有《耕烟草堂诗钞》。 戴梓的作品>>

猜您喜欢

送多户曹缄斋允俄晋秩给谏

戴梓

禹甸晴开草色新,旌旄西指簇车尘。yǔ diān qíng kāi cǎo sè xīn,jīng máo xī zhǐ cù chē chén。
露浓驿馆桃迎笑,雪尽关门柳扬春。lù nóng yì guǎn táo yíng xiào,xuě jǐn guān mén liǔ yáng chūn。
佳景入囊收锦绣,摅忠酬国赞丝纶。jiā jǐng rù náng shōu jǐn xiù,shū zhōng chóu guó zàn sī lún。
宵衣时切苍生念,威德咸周在守秦。xiāo yī shí qiè cāng shēng niàn,wēi dé xián zhōu zài shǒu qín。

寄赠

戴梓

金鳌遥忆郁嵯峨,高士幽居覆薜萝。jīn áo yáo yì yù cuó é,gāo shì yōu jū fù bì luó。
春水泛舟鱼可钓,晓山觅句鸟同歌。chūn shuǐ fàn zhōu yú kě diào,xiǎo shān mì jù niǎo tóng gē。
羁人正切南天望,令子重为北地过。jī rén zhèng qiè nán tiān wàng,lìng zi zhòng wèi běi dì guò。
尔我而今皆耄耋,相期偕隐白云窠。ěr wǒ ér jīn jiē mào dié,xiāng qī xié yǐn bái yún kē。

寿词寄江定某

戴梓

羲驭南旋日渐长,逢君岳降趁阳光。xī yù nán xuán rì jiàn zhǎng,féng jūn yuè jiàng chèn yáng guāng。
初平叱石羊来舞,子晋吹笙凤下翔。chū píng chì shí yáng lái wǔ,zi jìn chuī shēng fèng xià xiáng。
槛外暗香梅吐雪,楼头清影月流霜。kǎn wài àn xiāng méi tǔ xuě,lóu tóu qīng yǐng yuè liú shuāng。
天涯欲驾辽东鹤,飞向钟山晋一觞。tiān yá yù jià liáo dōng hè,fēi xiàng zhōng shān jìn yī shāng。

寿词寄江定某

戴梓

高居遥忆大江头,门对江涛浩浩流。gāo jū yáo yì dà jiāng tóu,mén duì jiāng tāo hào hào liú。
桃叶笙歌春色满,茅君丹鼎夜光浮。táo yè shēng gē chūn sè mǎn,máo jūn dān dǐng yè guāng fú。
闲招黄鹤三山外,快驭苍龙八极游。xián zhāo huáng hè sān shān wài,kuài yù cāng lóng bā jí yóu。
行到蓬来游兴倦,一瓢明月卧沧洲。xíng dào péng lái yóu xīng juàn,yī piáo míng yuè wò cāng zhōu。

月夜听松涛

戴梓

晴明风雨惊山阿,欲行不行心奈何。qíng míng fēng yǔ jīng shān ā,yù xíng bù xíng xīn nài hé。
皎皎一轮转碧汉,萧萧万树翻苍波。jiǎo jiǎo yī lún zhuǎn bì hàn,xiāo xiāo wàn shù fān cāng bō。
大夫高华愧俯仰,支离老叟空婆娑。dà fū gāo huá kuì fǔ yǎng,zhī lí lǎo sǒu kōng pó suō。
牵萝顾影不归去,虎啸空山发浩歌。qiān luó gù yǐng bù guī qù,hǔ xiào kōng shān fā hào gē。

鸟道杖藜

戴梓

石磴霄悬一杖来,探奇何惜老还衰。shí dèng xiāo xuán yī zhàng lái,tàn qí hé xī lǎo hái shuāi。
芙蓉翠落千峰出,江海空明万里开。fú róng cuì luò qiān fēng chū,jiāng hǎi kōng míng wàn lǐ kāi。
松柏倒垂龙蜿蜒,云霞俯视鸟低回。sōng bǎi dào chuí lóng wān yán,yún xiá fǔ shì niǎo dī huí。
侧身莫上龙冈望,朔漠荒寒旅雁哀。cè shēn mò shàng lóng gāng wàng,shuò mò huāng hán lǚ yàn āi。

某人过访

戴梓

翠骑衡门一径通,扶衰相对夕阳中。cuì qí héng mén yī jìng tōng,fú shuāi xiāng duì xī yáng zhōng。
辽滨日度云天雁,塞马寒嘶草木风。liáo bīn rì dù yún tiān yàn,sāi mǎ hán sī cǎo mù fēng。
贫贱共期霜雪老,文章谁信古今同。pín jiàn gòng qī shuāng xuě lǎo,wén zhāng shuí xìn gǔ jīn tóng。
多君不弃长流客,片语能教四壁融。duō jūn bù qì zhǎng liú kè,piàn yǔ néng jiào sì bì róng。

和沈天庵韵

戴梓

乡山又负一年游,穷塞严霜两鬓收。xiāng shān yòu fù yī nián yóu,qióng sāi yán shuāng liǎng bìn shōu。
只有新诗堪窃沈,绝无旧馆可依刘。zhǐ yǒu xīn shī kān qiè shěn,jué wú jiù guǎn kě yī liú。
白云天老孤城梦,青海沙悬万里愁。bái yún tiān lǎo gū chéng mèng,qīng hǎi shā xuán wàn lǐ chóu。
愁绝今宵翻笑舞,引将稚子学俳优。chóu jué jīn xiāo fān xiào wǔ,yǐn jiāng zhì zi xué pái yōu。

赠邱鲁瞻入滇

戴梓

昔提孤剑出雄关,雪满冰天海一湾。xī tí gū jiàn chū xióng guān,xuě mǎn bīng tiān hǎi yī wān。
今日短裘投塞入,北风吹雪泪潸潸。jīn rì duǎn qiú tóu sāi rù,běi fēng chuī xuě lèi shān shān。
轮蹄滋味邮中酒,岁月文章梦里山。lún tí zī wèi yóu zhōng jiǔ,suì yuè wén zhāng mèng lǐ shān。
纵使永昌书欲寄,峰回鸿雁隔荆蛮。zòng shǐ yǒng chāng shū yù jì,fēng huí hóng yàn gé jīng mán。

赠邱鲁瞻入滇

戴梓

万卷胸开万里游,好山都属锦囊收。wàn juǎn xiōng kāi wàn lǐ yóu,hǎo shān dōu shǔ jǐn náng shōu。
黄龙雪满秦城接,金马祠空汉月流。huáng lóng xuě mǎn qín chéng jiē,jīn mǎ cí kōng hàn yuè liú。
书买逐臣杨子宅,灰寻馀骨孟王邱。shū mǎi zhú chén yáng zi zhái,huī xún yú gǔ mèng wáng qiū。
离情两地遥相忆,朔漠炎方天尽头。lí qíng liǎng dì yáo xiāng yì,shuò mò yán fāng tiān jǐn tóu。

了如上人

戴梓

几载昙那寄客踪,妙香熏染得禅宗。jǐ zài tán nà jì kè zōng,miào xiāng xūn rǎn dé chán zōng。
回头发逐红尘断,合掌心将白马从。huí tóu fā zhú hóng chén duàn,hé zhǎng xīn jiāng bái mǎ cóng。
山径拾柴炊佛火,霜梯踏月报明钟。shān jìng shí chái chuī fú huǒ,shuāng tī tà yuè bào míng zhōng。
一瓢尚有兰陵味,洗向深潭化毒龙。yī piáo shàng yǒu lán líng wèi,xǐ xiàng shēn tán huà dú lóng。

和文学使志鲸边城早秋

戴梓

一夕西风百感生,怀鲈忆橘故乡情。yī xī xī fēng bǎi gǎn shēng,huái lú yì jú gù xiāng qíng。
烟光隔浦沈山色,泥淖当途阻客行。yān guāng gé pǔ shěn shān sè,ní nào dāng tú zǔ kè xíng。
蝉噪夕阳堤柳暗,鸦翻断碛旅人惊。chán zào xī yáng dī liǔ àn,yā fān duàn qì lǚ rén jīng。
关河万里西南望,羡尔归鸿碧汉轻。guān hé wàn lǐ xī nán wàng,xiàn ěr guī hóng bì hàn qīng。

咏燕四首营巢

戴梓

何处归来白玉堂,交梭故故弄斜阳。hé chù guī lái bái yù táng,jiāo suō gù gù nòng xié yáng。
语陈别绪听偏苦,泥带飞花坠亦香。yǔ chén bié xù tīng piān kǔ,ní dài fēi huā zhuì yì xiāng。
情识安危轻绣幕,吟知趩?避空梁。qíng shí ān wēi qīng xiù mù,yín zhī chì xiàn bì kōng liáng。
托身自结高栖穴,翠隐湘帘春草长。tuō shēn zì jié gāo qī xué,cuì yǐn xiāng lián chūn cǎo zhǎng。

咏燕四首营巢

戴梓

双影低回月二三,无端增出细呢喃。shuāng yǐng dī huí yuè èr sān,wú duān zēng chū xì ne nán。
梁胪黄口儿难饱,草剪青虫母不甘。liáng lú huáng kǒu ér nán bǎo,cǎo jiǎn qīng chóng mǔ bù gān。
他日羽毛应自健,此时饮啄未全谙。tā rì yǔ máo yīng zì jiàn,cǐ shí yǐn zhuó wèi quán ān。
人间戊己休相妒,社近将携渡海南。rén jiān wù jǐ xiū xiāng dù,shè jìn jiāng xié dù hǎi nán。

咏燕四首营巢

戴梓

喙皮才脱翮还微,小引虚堂渐出帏。huì pí cái tuō hé hái wēi,xiǎo yǐn xū táng jiàn chū wéi。
短翼坐花休弱息,低檐教舞试新衣。duǎn yì zuò huā xiū ruò xī,dī yán jiào wǔ shì xīn yī。
看天欲展愁无力,渡水防危惧设机。kàn tiān yù zhǎn chóu wú lì,dù shuǐ fáng wēi jù shè jī。
斜日烟郊容易暝,画檐将子好来归。xié rì yān jiāo róng yì míng,huà yán jiāng zi hǎo lái guī。