古诗词

杂诗,己卯自春徂夏,在京师作,得十四首

龚自珍

欲为平易近人诗,下笔清深不自持。yù wèi píng yì jìn rén shī,xià bǐ qīng shēn bù zì chí。
洗尽狂名消尽想,本无一字是吾师。xǐ jǐn kuáng míng xiāo jǐn xiǎng,běn wú yī zì shì wú shī。
龚自珍

龚自珍

龚自珍(1792年8月22日~1841年9月26日)清代思想家、文学家及改良主义的先驱者。27岁中举人,38岁中进士。曾任内阁中书、宗人府主事和礼部主事等官职。主张革除弊政,抵制外国侵略,曾全力支持林则徐禁除鸦片。48岁辞官南归,次年暴卒于江苏丹阳云阳书院。他的诗文主张“更法”、“改图”,揭露清统治者的腐朽,洋溢着爱国热情,被柳亚子誉为“三百年来第一流”。著有《定庵文集》,留存文章300余篇,诗词近800首,今人辑为《龚自珍全集》。著名诗作《己亥杂诗》共315首。 龚自珍的作品>>

猜您喜欢

张诗舲前辈游西山归索赠三首

龚自珍

畿辅千山互长雄,太行一臂怒趋东。jī fǔ qiān shān hù zhǎng xióng,tài xíng yī bì nù qū dōng。
祝君腰脚长如意,吟遍蜿蜒北干龙。zhù jūn yāo jiǎo zhǎng rú yì,yín biàn wān yán běi gàn lóng。

此游其一

龚自珍

此游好补前游罅,挥手云声浩不闻。cǐ yóu hǎo bǔ qián yóu xià,huī shǒu yún shēng hào bù wén。
两度山灵濡笔记,钱塘君访洞庭君。liǎng dù shān líng rú bǐ jì,qián táng jūn fǎng dòng tíng jūn。

过扬州

龚自珍

春灯如雪浸兰舟,不载江南半点愁。chūn dēng rú xuě jìn lán zhōu,bù zài jiāng nán bàn diǎn chóu。
谁信寻春此狂客,一茶一偈过扬州。shuí xìn xún chūn cǐ kuáng kè,yī chá yī jì guò yáng zhōu。

客春,住京师之丞相胡衕,有丞相胡衕春梦诗二十绝句。春又深矣,因烧此作,而奠以一绝句

龚自珍

春梦撩天笔一枝,梦中伤骨醒难支。chūn mèng liāo tiān bǐ yī zhī,mèng zhōng shāng gǔ xǐng nán zhī。
今年烧梦先烧笔,检点青天白昼诗。jīn nián shāo mèng xiān shāo bǐ,jiǎn diǎn qīng tiān bái zhòu shī。

春晚送客

龚自珍

潞水滔滔南向流,家书重叠附征邮。lù shuǐ tāo tāo nán xiàng liú,jiā shū zhòng dié fù zhēng yóu。
行人临发长亭晚,更折梨花寄暮愁。xíng rén lín fā zhǎng tíng wǎn,gèng zhé lí huā jì mù chóu。

偶感

龚自珍

昆山寂寂弇山寒,玉佩琼琚过眼看。kūn shān jì jì yǎn shān hán,yù pèi qióng jū guò yǎn kàn。
一事飞腾羡前辈,升平时世读书官。yī shì fēi téng xiàn qián bèi,shēng píng shí shì dú shū guān。

题虎跑寺

龚自珍

南山跸路丙申开,庚子诗碑锁绿苔。nán shān bì lù bǐng shēn kāi,gēng zi shī bēi suǒ lǜ tái。
曾是纯皇亲幸地,野僧还盼大行来。céng shì chún huáng qīn xìng dì,yě sēng hái pàn dà xíng lái。

杭州龙井寺

龚自珍

红泥亭倒客来稀,钟磬沉沉出翠微。hóng ní tíng dào kè lái xī,zhōng qìng chén chén chū cuì wēi。
无分安禅翻破戒,盗他常住一花归。wú fēn ān chán fān pò jiè,dào tā cháng zhù yī huā guī。

怀沈五锡东、庄四绶甲

龚自珍

白日西倾共九州,东南词客愀然愁。bái rì xī qīng gòng jiǔ zhōu,dōng nán cí kè qiǎo rán chóu。
沈生飘荡庄生废,笑比陈王丧应、刘。shěn shēng piāo dàng zhuāng shēng fèi,xiào bǐ chén wáng sàng yīng liú。

昨夜二首

龚自珍

昨夜江潮平未平,篷窗有客感三生。zuó yè jiāng cháo píng wèi píng,péng chuāng yǒu kè gǎn sān shēng。
药炉卧听浑如沸,不似墙东钗钏声。yào lú wò tīng hún rú fèi,bù shì qiáng dōng chāi chuàn shēng。

昨夜二首

龚自珍

种花都是种愁根,没个花枝又断魂。zhǒng huā dōu shì zhǒng chóu gēn,méi gè huā zhī yòu duàn hún。
新学甚深微妙法,看花看影不留痕。xīn xué shén shēn wēi miào fǎ,kàn huā kàn yǐng bù liú hén。

紫云回三叠

龚自珍

安香舞罢杜兰催,水瑟冰敖各费才。ān xiāng wǔ bà dù lán cuī,shuǐ sè bīng áo gè fèi cái。
别有伤心听不得,珠帘一曲《紫云回》。bié yǒu shāng xīn tīng bù dé,zhū lián yī qū zǐ yún huí。

紫云回三叠

龚自珍

神仙眷属几生修,小妹承恩阿姊愁。shén xiān juàn shǔ jǐ shēng xiū,xiǎo mèi chéng ēn ā zǐ chóu。
宫扇已遮帘已下,痴心还伫殿东头。gōng shàn yǐ zhē lián yǐ xià,chī xīn hái zhù diàn dōng tóu。

紫云回三叠

龚自珍

上清丹箓姓名讹,好梦留仙夜夜多。shàng qīng dān lù xìng míng é,hǎo mèng liú xiān yè yè duō。
争似芳魂惊觉早,天鸡不曙渡银河。zhēng shì fāng hún jīng jué zǎo,tiān jī bù shǔ dù yín hé。

赠伯恬

龚自珍

毗陵十客献清文,五百狻猊屡送君。pí líng shí kè xiàn qīng wén,wǔ bǎi suān ní lǚ sòng jūn。
从此周郎闭门卧,落花三月断知闻。cóng cǐ zhōu láng bì mén wò,luò huā sān yuè duàn zhī wén。