古诗词

赠伯恬

龚自珍

毗陵十客献清文,五百狻猊屡送君。pí líng shí kè xiàn qīng wén,wǔ bǎi suān ní lǚ sòng jūn。
从此周郎闭门卧,落花三月断知闻。cóng cǐ zhōu láng bì mén wò,luò huā sān yuè duàn zhī wén。
龚自珍

龚自珍

龚自珍(1792年8月22日~1841年9月26日)清代思想家、文学家及改良主义的先驱者。27岁中举人,38岁中进士。曾任内阁中书、宗人府主事和礼部主事等官职。主张革除弊政,抵制外国侵略,曾全力支持林则徐禁除鸦片。48岁辞官南归,次年暴卒于江苏丹阳云阳书院。他的诗文主张“更法”、“改图”,揭露清统治者的腐朽,洋溢着爱国热情,被柳亚子誉为“三百年来第一流”。著有《定庵文集》,留存文章300余篇,诗词近800首,今人辑为《龚自珍全集》。著名诗作《己亥杂诗》共315首。 龚自珍的作品>>

猜您喜欢

湘月

龚自珍

勾留几日,把六朝俊语,取次听熟。gōu liú jǐ rì,bǎ liù cháo jùn yǔ,qǔ cì tīng shú。
只说西洲清怨极,谁分者般秾福。zhǐ shuō xī zhōu qīng yuàn jí,shuí fēn zhě bān nóng fú。
北海琴尊,东山弦管,小部泠泠曲。běi hǎi qín zūn,dōng shān xián guǎn,xiǎo bù líng líng qū。
昨宵梦里,画屏犹自银烛。zuó xiāo mèng lǐ,huà píng yóu zì yín zhú。
别后小有清吟,都无狂醉,冷煞闲官阁。bié hòu xiǎo yǒu qīng yín,dōu wú kuáng zuì,lěng shā xián guān gé。
看取萧萧鸾尾影,翠袖天寒同宿。kàn qǔ xiāo xiāo luán wěi yǐng,cuì xiù tiān hán tóng sù。
铁笛吹残,瑶笺谱剩,料得怜幽独。tiě dí chuī cán,yáo jiān pǔ shèng,liào dé lián yōu dú。
一枝赠我,安排早有金屋。yī zhī zèng wǒ,ān pái zǎo yǒu jīn wū。

浣溪沙

龚自珍

春倦如云不自持。chūn juàn rú yún bù zì chí。
起书花叶畏人知。qǐ shū huā yè wèi rén zhī。
斜阳倭妥绣帘垂。xié yáng wō tuǒ xiù lián chuí。
凤约倥偬难解恨,莺期懊恼莫填词。fèng yuē kōng zǒng nán jiě hèn,yīng qī ào nǎo mò tián cí。
泪痕红上海棠枝。lèi hén hóng shàng hǎi táng zhī。

卜算子

龚自珍

江上有高楼,可似湖楼迥。jiāng shàng yǒu gāo lóu,kě shì hú lóu jiǒng。
楼外文波曲曲通,不驻惊鸿影。lóu wài wén bō qū qū tōng,bù zhù jīng hóng yǐng。
蘋叶弄斜晖,兰蕊雕明镜。píng yè nòng xié huī,lán ruǐ diāo míng jìng。
剪尽秋花漠漠寒,人卧江南病。jiǎn jǐn qiū huā mò mò hán,rén wò jiāng nán bìng。

洞仙歌

龚自珍

平生有恨,自酸酸楚楚。píng shēng yǒu hèn,zì suān suān chǔ chǔ。
十五年来梦中绪。shí wǔ nián lái mèng zhōng xù。
是纱衣天气,帘卷斜阳,相见了、有阵疏疏微雨。shì shā yī tiān qì,lián juǎn xié yáng,xiāng jiàn le yǒu zhèn shū shū wēi yǔ。
临风针线净,爱惜馀明,抹丽鬘低倚当户。lín fēng zhēn xiàn jìng,ài xī yú míng,mǒ lì mán dī yǐ dāng hù。
庭果熟枇杷,亲蘸糖霜,消受彻、甘凉心腑。tíng guǒ shú pí pá,qīn zhàn táng shuāng,xiāo shòu chè gān liáng xīn fǔ。
索归去、依侬梦儿寻,怕不似儿时,那般庭宇。suǒ guī qù yī nóng mèng ér xún,pà bù shì ér shí,nà bān tíng yǔ。

高阳台

龚自珍

宫烛凄烟,庭梅妒月,扬州曾记元宵。gōng zhú qī yān,tíng méi dù yuè,yáng zhōu céng jì yuán xiāo。
几度相逢,云萍依旧飘萧。jǐ dù xiāng féng,yún píng yī jiù piāo xiāo。
谢娘风格清寒甚,捧红丝、劝写无聊。xiè niáng fēng gé qīng hán shén,pěng hóng sī quàn xiě wú liáo。
尽孤他,明月楼台,夜夜吹箫。jǐn gū tā,míng yuè lóu tái,yè yè chuī xiāo。
明知相约非相误,奈莺期不定,鸾镜终抛。míng zhī xiāng yuē fēi xiāng wù,nài yīng qī bù dìng,luán jìng zhōng pāo。
万一重逢,墨痕留认鲛绡。wàn yī zhòng féng,mò hén liú rèn jiāo xiāo。
青衫不渍清樽影,只模糊、红泪难销。qīng shān bù zì qīng zūn yǐng,zhǐ mó hú hóng lèi nán xiāo。
且禁他,今夜江风,明夜江潮。qiě jìn tā,jīn yè jiāng fēng,míng yè jiāng cháo。

南浦

龚自珍

羌笛落花天,办香鞯两两,愁人归去。qiāng dí luò huā tiān,bàn xiāng jiān liǎng liǎng,chóu rén guī qù。
连夜梦魂飞,飞不到、天堑东头烟树。lián yè mèng hún fēi,fēi bù dào tiān qiàn dōng tóu yān shù。
空邮古戍,一灯败壁然诗句。kōng yóu gǔ shù,yī dēng bài bì rán shī jù。
不信黄尘消不尽,摘粉搓脂情绪。bù xìn huáng chén xiāo bù jǐn,zhāi fěn cuō zhī qíng xù。
登车切莫回头,怕回头还见,高城尺五。dēng chē qiè mò huí tóu,pà huí tóu hái jiàn,gāo chéng chǐ wǔ。
城里正端阳,香车过、多少青红儿女。chéng lǐ zhèng duān yáng,xiāng chē guò duō shǎo qīng hóng ér nǚ。
吟情太苦。yín qíng tài kǔ。
归来未算年华误。guī lái wèi suàn nián huá wù。
一剑还君君莫问,换了江关词赋。yī jiàn hái jūn jūn mò wèn,huàn le jiāng guān cí fù。

齐天乐

龚自珍

东涂西抹寻常有,精灵可怜如许。dōng tú xī mǒ xún cháng yǒu,jīng líng kě lián rú xǔ。
兜率天中,修罗海上,各是才人无数。dōu lǜ tiān zhōng,xiū luó hǎi shàng,gè shì cái rén wú shù。
魂兮记取。hún xī jì qǔ。
那半壁青山,我佣曾住。nà bàn bì qīng shān,wǒ yōng céng zhù。
花月蒙蒙,魂来魂往定相遇。huā yuè méng méng,hún lái hún wǎng dìng xiāng yù。
多君今世相仿,东南三百载,屈指吟侣。duō jūn jīn shì xiāng fǎng,dōng nán sān bǎi zài,qū zhǐ yín lǚ。
花叶书成,云萍影合,沟水无情流去。huā yè shū chéng,yún píng yǐng hé,gōu shuǐ wú qíng liú qù。
宾朋词赋。bīn péng cí fù。
好换了青灯,戒钟悲鼓。hǎo huàn le qīng dēng,jiè zhōng bēi gǔ。
翻遍华严,忏卿文字苦。fān biàn huá yán,chàn qīng wén zì kǔ。

绮寮怨

龚自珍

一榻茶烟午寂,落花天易阴。yī tà chá yān wǔ jì,luò huā tiān yì yīn。
何人向、花外吹箫,惹清梦、飞出幽林。hé rén xiàng huā wài chuī xiāo,rě qīng mèng fēi chū yōu lín。
江东俊游今倦,被怨曲、拨起情怎禁。jiāng dōng jùn yóu jīn juàn,bèi yuàn qū bō qǐ qíng zěn jìn。
种闲愁,容易生苗,怕红豆,绿芜春又深。zhǒng xián chóu,róng yì shēng miáo,pà hóng dòu,lǜ wú chūn yòu shēn。
人去休操断琴。rén qù xiū cāo duàn qín。
他生何许,此生有约难寻。tā shēng hé xǔ,cǐ shēng yǒu yuē nán xún。
烟锁登临。yān suǒ dēng lín。
门巷昼沉沉。mén xiàng zhòu chén chén。
天涯美人憔悴,云水外,定伤心。tiān yá měi rén qiáo cuì,yún shuǐ wài,dìng shāng xīn。
伤心怕吟。shāng xīn pà yín。
要消遣除听、千偈音。yào xiāo qiǎn chú tīng qiān jì yīn。

长相思·二首

龚自珍

山溶溶。shān róng róng。
水溶溶。shuǐ róng róng。
如梦如烟一万重。rú mèng rú yān yī wàn zhòng。
谁期觉后逢。shuí qī jué hòu féng。
恨应同。hèn yīng tóng。
誓应同。shì yīng tóng。
同礼心经同听钟。tóng lǐ xīn jīng tóng tīng zhōng。
忏愁休更慵。chàn chóu xiū gèng yōng。

长相思·二首

龚自珍

画楼高。huà lóu gāo。
画船摇。huà chuán yáo。
君领琵琶侬领箫。jūn lǐng pí pá nóng lǐng xiāo。
双鬓互见招。shuāng bìn hù jiàn zhāo。
茗能浇。míng néng jiāo。
药能烧。yào néng shāo。
别有今生清课饶。bié yǒu jīn shēng qīng kè ráo。
他生要福销。tā shēng yào fú xiāo。

清平乐

龚自珍

黄尘扑面。huáng chén pū miàn。
寒了盟鸥愿。hán le méng ōu yuàn。
问我名场谁教见。wèn wǒ míng chǎng shuí jiào jiàn。
冷抱寒陵一片。lěng bào hán líng yī piàn。
别来容易经秋。bié lái róng yì jīng qiū。
吴天清梦悠悠。wú tiān qīng mèng yōu yōu。
梦到一湾渔火,西山香雪归舟。mèng dào yī wān yú huǒ,xī shān xiāng xuě guī zhōu。

卜算子

龚自珍

曾在曲栏干,瞥见纱裙傍。céng zài qū lán gàn,piē jiàn shā qún bàng。
花影蒙松细步回,月底帘钩上。huā yǐng méng sōng xì bù huí,yuè dǐ lián gōu shàng。
重到曲栏干,记起人模样。zhòng dào qū lán gàn,jì qǐ rén mó yàng。
万劫千生再见难,小影心头葬。wàn jié qiān shēng zài jiàn nán,xiǎo yǐng xīn tóu zàng。

丑奴儿令·沉思十五年中事

龚自珍

沉思十五年中事,才也纵横。chén sī shí wǔ nián zhōng shì,cái yě zòng héng。
泪也纵横。lèi yě zòng héng。
双负箫心与剑心。shuāng fù xiāo xīn yǔ jiàn xīn。
春来没个关心梦,自忏飘零。chūn lái méi gè guān xīn mèng,zì chàn piāo líng。
不信飘零。bù xìn piāo líng。
请看床头金字经。qǐng kàn chuáng tóu jīn zì jīng。

摸鱼儿

龚自珍

又漫天、飞花飞絮,一番春事无据。yòu màn tiān fēi huā fēi xù,yī fān chūn shì wú jù。
朝朝送客长亭岸,身似芦沟柳树。cháo cháo sòng kè zhǎng tíng àn,shēn shì lú gōu liǔ shù。
归计阻。guī jì zǔ。
但打叠吟魂,飞过黄河去。dàn dǎ dié yín hún,fēi guò huáng hé qù。
输君容与。shū jūn róng yǔ。
者双髻吹笙,双声问字,双桨夜呼渡。zhě shuāng jì chuī shēng,shuāng shēng wèn zì,shuāng jiǎng yè hū dù。
他生约,亦在五湖烟雨。tā shēng yuē,yì zài wǔ hú yān yǔ。
笛床歌板何处。dí chuáng gē bǎn hé chù。
才人病后风情死,负了莫釐龙女。cái rén bìng hòu fēng qíng sǐ,fù le mò lí lóng nǚ。
还肯否。hái kěn fǒu。
重整顿清狂,也未年华暮。zhòng zhěng dùn qīng kuáng,yě wèi nián huá mù。
幽怀漫诉。yōu huái màn sù。
要瀹茗烦他,舣舷待我,商略买山句。yào yuè míng fán tā,yǐ xián dài wǒ,shāng lüè mǎi shān jù。

清平乐·頠胡鱼门《居山卷子》

龚自珍

东南词赋。dōng nán cí fù。
屈指尊前数。qū zhǐ zūn qián shù。
雨打风吹潮卷去。yǔ dǎ fēng chuī cháo juǎn qù。
依旧能狂只汝。yī jiù néng kuáng zhǐ rǔ。
叩君画里禅关。kòu jūn huà lǐ chán guān。
忆侬梦里烟鬟。yì nóng mèng lǐ yān huán。
何日两枝玉笛,双双吹入春山。hé rì liǎng zhī yù dí,shuāng shuāng chuī rù chūn shān。