古诗词

呜呜硻硻

龚自珍

黄犊怒求乳,朴诚心无猜。huáng dú nù qiú rǔ,pǔ chéng xīn wú cāi。
犊也尔何知,既壮恃其孩。dú yě ěr hé zhī,jì zhuàng shì qí hái。
古之子弄父兵者,喋血市上宁非哀。gǔ zhī zi nòng fù bīng zhě,dié xuè shì shàng níng fēi āi。
亦有小心人,天命终难夺。yì yǒu xiǎo xīn rén,tiān mìng zhōng nán duó。
授命何其恭,履霜何其洁。shòu mìng hé qí gōng,lǚ shuāng hé qí jié。
孝子忠臣一传成,千秋君父名先裂。xiào zi zhōng chén yī chuán chéng,qiān qiū jūn fù míng xiān liè。
不然冥冥鸿,无家在中路。bù rán míng míng hóng,wú jiā zài zhōng lù。
恝哉心无瑕,千古孤飞去。jiá zāi xīn wú xiá,qiān gǔ gū fēi qù。
呜呜复呜呜,古人谁智谁当愚。wū wū fù wū wū,gǔ rén shuí zhì shuí dāng yú。
雰复雰,智亦未足重,愚亦未可轻。fēn fù fēn,zhì yì wèi zú zhòng,yú yì wèi kě qīng。
鄙夫较量愚智间,何如一意求精诚。bǐ fū jiào liàng yú zhì jiān,hé rú yī yì qiú jīng chéng。
仁者不訹愚痴之万死,勇者不贪智慧之一生。rén zhě bù xù yú chī zhī wàn sǐ,yǒng zhě bù tān zhì huì zhī yī shēng。
寄言后世艰难子,白日青天奋壁行。jì yán hòu shì jiān nán zi,bái rì qīng tiān fèn bì xíng。
龚自珍

龚自珍

龚自珍(1792年8月22日~1841年9月26日)清代思想家、文学家及改良主义的先驱者。27岁中举人,38岁中进士。曾任内阁中书、宗人府主事和礼部主事等官职。主张革除弊政,抵制外国侵略,曾全力支持林则徐禁除鸦片。48岁辞官南归,次年暴卒于江苏丹阳云阳书院。他的诗文主张“更法”、“改图”,揭露清统治者的腐朽,洋溢着爱国热情,被柳亚子誉为“三百年来第一流”。著有《定庵文集》,留存文章300余篇,诗词近800首,今人辑为《龚自珍全集》。著名诗作《己亥杂诗》共315首。 龚自珍的作品>>

猜您喜欢

应天长

龚自珍

山僧许我移茶灶,不用当关仙鹤报。shān sēng xǔ wǒ yí chá zào,bù yòng dāng guān xiān hè bào。
松杉杪。sōng shān miǎo。
钟鱼杳。zhōng yú yǎo。
天际真人相揖笑。tiān jì zhēn rén xiāng yī xiào。
梦回曾似到。mèng huí céng shì dào。
记得卷中秋晓。jì dé juǎn zhōng qiū xiǎo。
我吞长虹一啸,吴天落月小。wǒ tūn zhǎng hóng yī xiào,wú tiān luò yuè xiǎo。

点绛唇·攠记四月之游

龚自珍

典却珠钗,高楼特启樱桃宴。diǎn què zhū chāi,gāo lóu tè qǐ yīng táo yàn。
江风吹楝。jiāng fēng chuī liàn。
恰喜鲥鱼荐。qià xǐ shí yú jiàn。
不许偎红,只许深杯劝。bù xǔ wēi hóng,zhǐ xǔ shēn bēi quàn。
窗三面。chuāng sān miàn。
推开一扇。tuī kāi yī shàn。
故使雏鬟见。gù shǐ chú huán jiàn。

好事近·攠记仲夏情事

龚自珍

名俊出天然,字近曹娥碑格。míng jùn chū tiān rán,zì jìn cáo é bēi gé。
何以报他纨扇,馈一筐梅实。hé yǐ bào tā wán shàn,kuì yī kuāng méi shí。
平江暮雨太酸生,江上黯行色。píng jiāng mù yǔ tài suān shēng,jiāng shàng àn xíng sè。
行过松陵古道,得断肠消息。xíng guò sōng líng gǔ dào,dé duàn cháng xiāo xī。

虞美人

龚自珍

高楼卜罢刍尼至。gāo lóu bo bà chú ní zhì。
读我龙鸾字。dú wǒ lóng luán zì。
门前青翰泊双双。mén qián qīng hàn pō shuāng shuāng。
怕见芙蓉未敢涉秋江。pà jiàn fú róng wèi gǎn shè qiū jiāng。
今年青鬓搔逾短。jīn nián qīng bìn sāo yú duǎn。
那有忘忧馆。nà yǒu wàng yōu guǎn。
文君倘制白头吟。wén jūn tǎng zhì bái tóu yín。
为报相如客里乏黄金。wèi bào xiāng rú kè lǐ fá huáng jīn。

丑奴儿令吠月坡半林订游

龚自珍

游踪廿五年前到,江也依稀。yóu zōng niàn wǔ nián qián dào,jiāng yě yī xī。
山也依稀。shān yě yī xī。
少壮沈雄心事违。shǎo zhuàng shěn xióng xīn shì wéi。
词人问我重来意,吟也凄迷。cí rén wèn wǒ zhòng lái yì,yín yě qī mí。
说也凄迷。shuō yě qī mí。
载得齐梁夕照归。zài dé qí liáng xī zhào guī。

定风波

龚自珍

燕子矶头擪笛吹。yàn zi jī tóu yè dí chuī。
平明沈玉大王祠。píng míng shěn yù dà wáng cí。
无数峨眉深院里。wú shù é méi shēn yuàn lǐ。
晏起。yàn qǐ。
晓霜江上阿谁知。xiǎo shuāng jiāng shàng ā shuí zhī。
山诡湖奔千万变。shān guǐ hú bēn qiān wàn biàn。
当面。dāng miàn。
身轻要唤鲤鱼骑。shēn qīng yào huàn lǐ yú qí。
蓦地江妃催我去。mò dì jiāng fēi cuī wǒ qù。
飞渡。fēi dù。
樽前说与定何时。zūn qián shuō yǔ dìng hé shí。

一痕沙

龚自珍

东指羽陵山下。dōng zhǐ yǔ líng shān xià。
小有亭楼如画。xiǎo yǒu tíng lóu rú huà。
松月夜窗虚。sōng yuè yè chuāng xū。
待卿居。dài qīng jū。
闲却调筝素手。xián què diào zhēng sù shǒu。
只合替郎温酒。zhǐ hé tì láng wēn jiǔ。
高阁佛灯青。gāo gé fú dēng qīng。
替钞经。tì chāo jīng。

菩萨蛮·四月十九日薄暮即事

龚自珍

文窗花雾凄然绿。wén chuāng huā wù qī rán lǜ。
侍儿不肯传银烛。shì ér bù kěn chuán yín zhú。
楼外月昏黄。lóu wài yuè hūn huáng。
口脂闻暗香。kǒu zhī wén àn xiāng。
新来情性皱。xīn lái qíng xìng zhòu。
未肯偎罗袖。wèi kěn wēi luó xiù。
此度袷衣单。cǐ dù jiá yī dān。
蒙他讯晚寒。méng tā xùn wǎn hán。

减兰

龚自珍

鲚鱼桥下。jì yú qiáo xià。
片片桃花春已谢。piàn piàn táo huā chūn yǐ xiè。
不怨桥长。bù yuàn qiáo zhǎng。
行近伊家土亦香。xíng jìn yī jiā tǔ yì xiāng。
茶瓯香炷。chá ōu xiāng zhù。
多谢小鬟传好语。duō xiè xiǎo huán chuán hǎo yǔ。
昨夜罗帏。zuó yè luó wéi。
银烛花明蟢子飞。yín zhú huā míng xǐ zi fēi。

贺新凉侨寓吴霞沧浪亭,与王子梅诸君谈艺

龚自珍

一棹沧浪水。yī zhào cāng làng shuǐ。
一行行、淡烟疏柳,平生秋思。yī xíng xíng dàn yān shū liǔ,píng shēng qiū sī。
多谢江东风景好,依旧美人名士。duō xiè jiāng dōng fēng jǐng hǎo,yī jiù měi rén míng shì。
有老衲、高谈奇字。yǒu lǎo nà gāo tán qí zì。
使我吴天诗料阔,策蝌文、蜾扁三千事。shǐ wǒ wú tiān shī liào kuò,cè kē wén guǒ biǎn sān qiān shì。
古香馤,在肝肺。gǔ xiāng ài,zài gān fèi。
一箫我漫游吴市。yī xiāo wǒ màn yóu wú shì。
傍龛灯、来称教主,琉璃焰起。bàng kān dēng lái chēng jiào zhǔ,liú lí yàn qǐ。
病蝶凉蝉狂不得,还许虎丘秋禊。bìng dié liáng chán kuáng bù dé,hái xǔ hǔ qiū qiū xì。
看磨墨、人低双髻,绝胜山东驴子背,惨邮亭、麦饭黄沙里。kàn mó mò rén dī shuāng jì,jué shèng shān dōng lǘ zi bèi,cǎn yóu tíng mài fàn huáng shā lǐ。
掷笔罢,傲吾子。zhì bǐ bà,ào wú zi。

好事近

龚自珍

细语道家常,生小不矜珠翠。xì yǔ dào jiā cháng,shēng xiǎo bù jīn zhū cuì。
他日郎家消受,愿青裙缟袂。tā rì láng jiā xiāo shòu,yuàn qīng qún gǎo mèi。
画梁燕子已无家,那有五侯第。huà liáng yàn zi yǐ wú jiā,nà yǒu wǔ hóu dì。
等到岁寒时候,折黄梅簪髻。děng dào suì hán shí hòu,zhé huáng méi zān jì。

小重山

龚自珍

碧玉寒门产丽华。bì yù hán mén chǎn lì huá。
误随红叶去,到天涯。wù suí hóng yè qù,dào tiān yá。
明珠一斛坐陪茶。míng zhū yī hú zuò péi chá。
容我见,容我饭胡麻。róng wǒ jiàn,róng wǒ fàn hú má。
倦返七香车。juàn fǎn qī xiāng chē。
重寻吴苑柳,石湖花。zhòng xún wú yuàn liǔ,shí hú huā。
今年愁到莫愁家。jīn nián chóu dào mò chóu jiā。
黄金少,典去玉丫叉。huáng jīn shǎo,diǎn qù yù yā chā。

调笑令·四首

龚自珍

花下。huā xià。
花下。huā xià。
金碧朝阳亭榭。jīn bì cháo yáng tíng xiè。
独游无味春时。dú yóu wú wèi chūn shí。
恨煞佳人起迟。hèn shā jiā rén qǐ chí。
迟起。chí qǐ。
迟起。chí qǐ。
孤负江山清绮。gū fù jiāng shān qīng qǐ。

调笑令·四首

龚自珍

花月。huā yuè。
花月。huā yuè。
一片溶溶春阔。yī piàn róng róng chūn kuò。
佳人情味瞢腾。jiā rén qíng wèi méng téng。
翻爱罗帏拥灯。fān ài luó wéi yōng dēng。
灯歇。dēng xiē。
灯歇。dēng xiē。
我向花阴独立。wǒ xiàng huā yīn dú lì。

调笑令·四首

龚自珍

烹茗。pēng míng。
烹茗。pēng míng。
闲数东南流品。xián shù dōng nán liú pǐn。
美人俊辩风生。měi rén jùn biàn fēng shēng。
皮里阳秋太明。pí lǐ yáng qiū tài míng。
皮里。pí lǐ。
皮里。pí lǐ。
流品如侬第几。liú pǐn rú nóng dì jǐ。