古诗词

盘豆驿

陶廷珍

丛山如破衣,人似虱缘缝。cóng shān rú pò yī,rén shì shī yuán fèng。
盘旋一线中,欲速不得纵。pán xuán yī xiàn zhōng,yù sù bù dé zòng。
高尘接云雾,填塞眼耳空。gāo chén jiē yún wù,tián sāi yǎn ěr kōng。
终朝汗如濯,肤曝烈日痛。zhōng cháo hàn rú zhuó,fū pù liè rì tòng。
荒驿竖孤烟,喘定一驻鞚。huāng yì shù gū yān,chuǎn dìng yī zhù kòng。
水浆乞茅店,安得量瓶瓮。shuǐ jiāng qǐ máo diàn,ān dé liàng píng wèng。
出关马已瘏,望岳目犹送。chū guān mǎ yǐ tú,wàng yuè mù yóu sòng。
长途聊自遣,羞作步兵恸。zhǎng tú liáo zì qiǎn,xiū zuò bù bīng tòng。

陶廷珍

陶廷珍,字效川,号午庄,会稽人。乾隆辛卯举人,官肃州州同。有《天目远游》、《鸡肋》、《仇池》、《关河》等集。 陶廷珍的作品>>

猜您喜欢

宿射树坪

陶廷珍

磴道盘空尽,斜坡接小村。dèng dào pán kōng jǐn,xié pō jiē xiǎo cūn。
半山遥见屋,深树不知门。bàn shān yáo jiàn wū,shēn shù bù zhī mén。
水磨喧人语,风镫露石根。shuǐ mó xuān rén yǔ,fēng dèng lù shí gēn。
卸鞚聊住脚,雪夜梦难温。xiè kòng liáo zhù jiǎo,xuě yè mèng nán wēn。

关山

陶廷珍

秦中门户瞰临洮,万仞崇冈压巨鳌。qín zhōng mén hù kàn lín táo,wàn rèn chóng gāng yā jù áo。
凿险路分鹑首隘,盘空人俯陇头高。záo xiǎn lù fēn chún shǒu ài,pán kōng rén fǔ lǒng tóu gāo。
云移绝壁开熊馆,雪满长沟设虎牢。yún yí jué bì kāi xióng guǎn,xuě mǎn zhǎng gōu shè hǔ láo。
此去凉州风土近,马肥苜蓿酒蒲桃。cǐ qù liáng zhōu fēng tǔ jìn,mǎ féi mù xu jiǔ pú táo。

洛阳

陶廷珍

瀍流西绕洛阳城,海内争传赤县名。chán liú xī rào luò yáng chéng,hǎi nèi zhēng chuán chì xiàn míng。
地枕长河周下邑,天开神府汉东京。dì zhěn zhǎng hé zhōu xià yì,tiān kāi shén fǔ hàn dōng jīng。
故宫秋草铜驼陌,老树斜阳杜宇声。gù gōng qiū cǎo tóng tuó mò,lǎo shù xié yáng dù yǔ shēng。
况是经过风雪里,蓝衫破帽感书生。kuàng shì jīng guò fēng xuě lǐ,lán shān pò mào gǎn shū shēng。