古诗词

放歌

柳亚子

天地太无情,日月何无光。tiān dì tài wú qíng,rì yuè hé wú guāng。
浮云西北来,随风作低昂。fú yún xī běi lái,suí fēng zuò dī áng。
我生胡不辰,丁斯老大邦。wǒ shēng hú bù chén,dīng sī lǎo dà bāng。
仰面出门去,泪下何淋浪。yǎng miàn chū mén qù,lèi xià hé lín làng。
听我前致辞,血气同感伤。tīng wǒ qián zhì cí,xuè qì tóng gǎn shāng。
上言专制酷,罗网重重强。shàng yán zhuān zhì kù,luó wǎng zhòng zhòng qiáng。
人权既蹂躏,天演终沦亡。rén quán jì róu lìn,tiān yǎn zhōng lún wáng。
众生尚酣睡,民气苦不扬。zhòng shēng shàng hān shuì,mín qì kǔ bù yáng。
豺狼方当道,燕雀犹处堂。chái láng fāng dāng dào,yàn què yóu chù táng。
天骄闯然入,踞我卧榻旁。tiān jiāo chuǎng rán rù,jù wǒ wò tà páng。
瓜分与豆剖,横议声洋洋。guā fēn yǔ dòu pōu,héng yì shēng yáng yáng。
世界大风潮,鬼泣神亦瞠。shì jiè dà fēng cháo,guǐ qì shén yì chēng。
盘涡日以急,欲渡河无梁。pán wō rì yǐ jí,yù dù hé wú liáng。
沉沉四百州,尸冢遥相望。chén chén sì bǎi zhōu,shī zhǒng yáo xiāng wàng。
他人殖民地,何处为故乡。tā rén zhí mín dì,hé chù wèi gù xiāng。
下言女贼盛,兰惠黯不芳。xià yán nǚ zéi shèng,lán huì àn bù fāng。
女权痛零落,女界遭厄殃。nǚ quán tòng líng luò,nǚ jiè zāo è yāng。
邪说起何人,扶抑分阴阳。xié shuō qǐ hé rén,fú yì fēn yīn yáng。
无才便是德,忍令群雌盲。wú cái biàn shì dé,rěn lìng qún cí máng。
服从供玩好,谬种流无疆。fú cóng gōng wán hǎo,miù zhǒng liú wú jiāng。
明明平等权,剥削无尽藏。míng míng píng děng quán,bō xuē wú jǐn cáng。
会稽首刻石,罪魁仇秦皇。huì jī shǒu kè shí,zuì kuí chóu qín huáng。
变本复加厉,蠢尔南朝唐。biàn běn fù jiā lì,chǔn ěr nán cháo táng。
刖刑施无辜,岸狱盈闺房。yuè xíng shī wú gū,àn yù yíng guī fáng。
同胞二百兆,心死热血凉。tóng bāo èr bǎi zhào,xīn sǐ rè xuè liáng。
钗愁与鬟病,漫漫长夜长。chāi chóu yǔ huán bìng,màn màn zhǎng yè zhǎng。
我思欧人种,贤哲用斗量。wǒ sī ōu rén zhǒng,xián zhé yòng dòu liàng。
私心窃景仰,二圣难颉颃。sī xīn qiè jǐng yǎng,èr shèng nán jié háng。
卢梭第一人,铜像巍天阊。lú suō dì yī rén,tóng xiàng wēi tiān chāng。
民约创鸿著,大义君民昌。mín yuē chuàng hóng zhù,dà yì jūn mín chāng。
胚胎革命军,一扫秕与糠。pēi tāi gé mìng jūn,yī sǎo bǐ yǔ kāng。
百年来欧陆,幸福日恢张。bǎi nián lái ōu lù,xìng fú rì huī zhāng。
继者斯宾塞,女界赖一匡。jì zhě sī bīn sāi,nǚ jiè lài yī kuāng。
平权富想像,公理方翔翔。píng quán fù xiǎng xiàng,gōng lǐ fāng xiáng xiáng。
谬种辟前人,妄诩解剖详。miù zhǒng pì qián rén,wàng xǔ jiě pōu xiáng。
智慧用益出,大哉言煌煌。zhì huì yòng yì chū,dà zāi yán huáng huáng。
独笑支那士,论理魔为障。dú xiào zhī nà shì,lùn lǐ mó wèi zhàng。
乡愿倡卫言,毒人纲与常。xiāng yuàn chàng wèi yán,dú rén gāng yǔ cháng。
横流今泛滥,洪祸谁能当。héng liú jīn fàn làn,hóng huò shuí néng dāng。
安得有豪杰,重使此理彰。ān dé yǒu háo jié,zhòng shǐ cǐ lǐ zhāng。
仰天苦无言,长歌一引吭。yǎng tiān kǔ wú yán,zhǎng gē yī yǐn kēng。
柳亚子

柳亚子

柳亚子(1887—1958),江苏省苏州市吴江区北厍镇人,出生于大胜村的港上港南中段。创办并主持南社。曾任孙中山总统府秘书,中国国民党中央监察委员、上海通志馆馆长。“四·一二”政变后,被通缉,逃往日本。1928年回国,进行反蒋活动。抗日战争时期,与宋庆龄、何香凝等从事抗日民主活动,曾任中国国民党革命委员会中央常务委员兼监察委员会主席、三民主义同志联合会中央常务理事,中国民主同盟中央执行委员。1949年,出席中国人民政治协商会议第一届全体会议。建国后,柳亚子曾历任中央人民政府委员、全国人大常委会委员。 柳亚子的作品>>

猜您喜欢

题太平天国战史

柳亚子

帝子雄图浑梦幻,小原文献已无征。dì zi xióng tú hún mèng huàn,xiǎo yuán wén xiàn yǐ wú zhēng。
我来重读太平史,十丈银釭焰影沈。wǒ lái zhòng dú tài píng shǐ,shí zhàng yín gāng yàn yǐng shěn。

题太平天国战史

柳亚子

旗翻光复照神州,虎踞龙蟠拥石头。qí fān guāng fù zhào shén zhōu,hǔ jù lóng pán yōng shí tóu。
但使江东王气在,共和民政自千秋。dàn shǐ jiāng dōng wáng qì zài,gòng hé mín zhèng zì qiān qiū。

题夏内史集

柳亚子

鸱枭革面化鸾皇,禹贡尧封旧土疆。chī xiāo gé miàn huà luán huáng,yǔ gòng yáo fēng jiù tǔ jiāng。
大业未成春泄漏,横刀白眼问穹苍。dà yè wèi chéng chūn xiè lòu,héng dāo bái yǎn wèn qióng cāng。

题夏内史集

柳亚子

降旗夜竖石头城,蹈海孤臣耻帝秦。jiàng qí yè shù shí tóu chéng,dǎo hǎi gū chén chǐ dì qín。
国恨家仇忘不得,髫年十五便从军。guó hèn jiā chóu wàng bù dé,tiáo nián shí wǔ biàn cóng jūn。

题夏内史集

柳亚子

威虏军中帷幄筹,长兴幕府赋同仇。wēi lǔ jūn zhōng wéi wò chóu,zhǎng xīng mù fǔ fù tóng chóu。
春申哭罢吴江哭,不到新亭也泪流。chūn shēn kū bà wú jiāng kū,bù dào xīn tíng yě lèi liú。

题夏内史集

柳亚子

莽莽中原王气黯,嘶风胡马尚南来。mǎng mǎng zhōng yuán wáng qì àn,sī fēng hú mǎ shàng nán lái。
伤心二百年前事,遗恨分明赋大哀。shāng xīn èr bǎi nián qián shì,yí hèn fēn míng fù dà āi。

题夏内史集

柳亚子

战骨松山夕照黄,辽西妖梦太轻狂。zhàn gǔ sōng shān xī zhào huáng,liáo xī yāo mèng tài qīng kuáng。
剧怜汉贼洪亨九,不道人间有夏郎。jù lián hàn zéi hóng hēng jiǔ,bù dào rén jiān yǒu xià láng。

题夏内史集

柳亚子

悲歌慷慨千秋血,文采风流一世宗。bēi gē kāng kǎi qiān qiū xuè,wén cǎi fēng liú yī shì zōng。
我亦年华垂二九,头颅如许负英雄。wǒ yì nián huá chuí èr jiǔ,tóu lú rú xǔ fù yīng xióng。

口号答云彬

柳亚子

屈子怀沙逢乱国,贾生赋鵩值休明。qū zi huái shā féng luàn guó,jiǎ shēng fù fú zhí xiū míng。
忏除结习我知勉,不作苏俄叶赛宁。chàn chú jié xí wǒ zhī miǎn,bù zuò sū é yè sài níng。

存殁口号

柳亚子

神烈峰头墓草青,湖南赤帜正纵横。shén liè fēng tóu mù cǎo qīng,hú nán chì zhì zhèng zòng héng。
人间毁誉原休问,并世支那两列宁。rén jiān huǐ yù yuán xiū wèn,bìng shì zhī nà liǎng liè níng。

重过杏花楼感悼亚云蜕庵两亡友

柳亚子

梁园才调咽悲笳,湖海人亡泪如麻。liáng yuán cái diào yàn bēi jiā,hú hǎi rén wáng lèi rú má。
春雨杏花零落尽,黄公垆畔忍回车。chūn yǔ xìng huā líng luò jǐn,huáng gōng lú pàn rěn huí chē。

消寒一绝

柳亚子

袁安高卧太寒酸,党尉羊羔末尽欢。yuán ān gāo wò tài hán suān,dǎng wèi yáng gāo mò jǐn huān。
愿得健儿三百万,咸阳一炬作消寒。yuàn dé jiàn ér sān bǎi wàn,xián yáng yī jù zuò xiāo hán。

论诗六绝句

柳亚子

少闻曲笔湘军志,老负虚名太史公。shǎo wén qū bǐ xiāng jūn zhì,lǎo fù xū míng tài shǐ gōng。
古色斑斓真意少,吾先无取是王翁。gǔ sè bān lán zhēn yì shǎo,wú xiān wú qǔ shì wáng wēng。

论诗六绝句

柳亚子

郑陈枯寂无生趣,樊易淫哇乱正声。zhèng chén kū jì wú shēng qù,fán yì yín wa luàn zhèng shēng。
一笑嗣宗广武语:而今竖子尽成名。yī xiào sì zōng guǎng wǔ yǔ ér jīn shù zi jǐn chéng míng。

论诗六绝句

柳亚子

一卷生吞杜老诗,圣人伎俩只如斯。yī juǎn shēng tūn dù lǎo shī,shèng rén jì liǎ zhǐ rú sī。
兰陵学术传秦相,难免陶家一蟹讥。lán líng xué shù chuán qín xiāng,nán miǎn táo jiā yī xiè jī。
951234567