古诗词

读祖心再变纪漫述五十韵

邢昉

惟岁昨在申,九州始破碎。wéi suì zuó zài shēn,jiǔ zhōu shǐ pò suì。
旧京虽一隅,形势东南会。jiù jīng suī yī yú,xíng shì dōng nán huì。
我皇秉圭鬯,雨泣面如靧。wǒ huáng bǐng guī chàng,yǔ qì miàn rú huì。
臣民尽惊呼,少康真可配。chén mín jǐn jīng hū,shǎo kāng zhēn kě pèi。
史公践台斗,心赤当时最。shǐ gōng jiàn tái dòu,xīn chì dāng shí zuì。
灵台占紫气,恍惚嘉祥届。líng tái zhàn zǐ qì,huǎng hū jiā xiáng jiè。
亡何变氛祲,太白垂天戒。wáng hé biàn fēn jìn,tài bái chuí tiān jiè。
宵光昼炯炯,百日犹未退。xiāo guāng zhòu jiǒng jiǒng,bǎi rì yóu wèi tuì。
咄哉夜郎人,小器自矜大。duō zāi yè láng rén,xiǎo qì zì jīn dà。
入手事挤排,持权夸拥戴。rù shǒu shì jǐ pái,chí quán kuā yōng dài。
朝廷一李纲,不容密勿内。cháo tíng yī lǐ gāng,bù róng mì wù nèi。
猰貐本在野,抵死呼朋类。yà yǔ běn zài yě,dǐ sǐ hū péng lèi。
赫赫先帝书,翻案神灵慨。hè hè xiān dì shū,fān àn shén líng kǎi。
谊士惜繁缨,凶党蒙冠带。yì shì xī fán yīng,xiōng dǎng méng guān dài。
从此问王纲,解散随尘壒。cóng cǐ wèn wáng gāng,jiě sàn suí chén ài。
貂蝉并鋘斧,颠倒弄机械。diāo chán bìng huá fǔ,diān dào nòng jī xiè。
人心二竖灰,世事长江败。rén xīn èr shù huī,shì shì zhǎng jiāng bài。
洎乎皇舆播,临轩曾召对。jì hū huáng yú bō,lín xuān céng zhào duì。
出奔忽异道,此事令人怪。chū bēn hū yì dào,cǐ shì lìng rén guài。
得非靴中刀,凛凛恶奸桧。dé fēi xuē zhōng dāo,lǐn lǐn è jiān guì。
所恨丧乱朝,不少共驩辈。suǒ hèn sàng luàn cháo,bù shǎo gòng huān bèi。
城头竖降旗,城下迎王旆。chéng tóu shù jiàng qí,chéng xià yíng wáng pèi。
白头宗伯老,作事弥狡狯。bái tóu zōng bó lǎo,zuò shì mí jiǎo kuài。
捧献出英皇,笺记称再拜。pěng xiàn chū yīng huáng,jiān jì chēng zài bài。
皇天生此物,其肉安足嘬。huáng tiān shēng cǐ wù,qí ròu ān zú chuài。
养士三百年,岂料成狼狈。yǎng shì sān bǎi nián,qǐ liào chéng láng bèi。
幸有两尚书,臣节堂堂在。xìng yǒu liǎng shàng shū,chén jié táng táng zài。
又有杨中丞,甘死如饮瀣。yòu yǒu yáng zhōng chéng,gān sǐ rú yǐn xiè。
呜呼黄祠部,刀锯何耿介。wū hū huáng cí bù,dāo jù hé gěng jiè。
郎吏及韦布,一二更奇快。láng lì jí wéi bù,yī èr gèng qí kuài。
吁嗟郡国英,螳臂堪一喟。xū jiē jùn guó yīng,táng bì kān yī kuì。
宣歙始发难,战血涂草莱。xuān shè shǐ fā nán,zhàn xuè tú cǎo lái。
麻生怒冲发,气作长虹挂。má shēng nù chōng fā,qì zuò zhǎng hóng guà。
松林战尤苦,婺女兵终溃。sōng lín zhàn yóu kǔ,wù nǚ bīng zhōng kuì。
吴子要离烈,张朱俱慷慨。wú zi yào lí liè,zhāng zhū jù kāng kǎi。
我悲黄相国,绝食经颠沛。wǒ bēi huáng xiāng guó,jué shí jīng diān pèi。
海上王将军,就死迹逾迈。hǎi shàng wáng jiāng jūn,jiù sǐ jì yú mài。
此纪乙至丙,大书得梗概。cǐ jì yǐ zhì bǐng,dà shū dé gěng gài。
正气苟勿渝,细不遗裙䯰。zhèng qì gǒu wù yú,xì bù yí qún jiè。
倘非斯人俦,乾坤真愦愦。tǎng fēi sī rén chóu,qián kūn zhēn kuì kuì。
大师南海秀,夐立风尘外。dà shī nán hǎi xiù,xiòng lì fēng chén wài。
辛苦事掇拾,微辞缀丛荟。xīn kǔ shì duō shí,wēi cí zhuì cóng huì。
毛锥逐行脚,蝇头装布袋。máo zhuī zhú xíng jiǎo,yíng tóu zhuāng bù dài。
前日城门过,祸机发逅邂。qián rì chéng mén guò,huò jī fā hòu xiè。
命危濒伏锧,鞫苦屡加钛。mìng wēi bīn fú zhì,jū kǔ lǚ jiā tài。
良以笔削劳,几落游魂队。liáng yǐ bǐ xuē láo,jǐ luò yóu hún duì。
诸方尚云扰,澒洞势未杀。zhū fāng shàng yún rǎo,hòng dòng shì wèi shā。
虽然怵网罗,慎勿罢纪载。suī rán chù wǎng luó,shèn wù bà jì zài。
伊昔郑亿翁,著书至元代。yī xī zhèng yì wēng,zhù shū zhì yuán dài。
出土十载前,金石何曾坏。chū tǔ shí zài qián,jīn shí hé céng huài。
邢昉

邢昉

邢昉(1590年~1653年)字孟贞,一字石湖,因住家距石臼湖较近,故自号石臼,人称刑石臼,江苏南京高淳人。明末诸生,复社名士。明亡后弃举子业,居石臼湖滨,家贫,取石臼水酿酒沽之,诗最工五言,著有《宛游草》、《石臼集》。清代诗人王士禛在他的《渔洋诗话》中论次当时的布衣诗人,独推邢昉为第—人。 邢昉的作品>>

猜您喜欢

早稼

邢昉

秋阴满一川,刈获在渔船。qiū yīn mǎn yī chuān,yì huò zài yú chuán。
及此为农日,空知惜老年。jí cǐ wèi nóng rì,kōng zhī xī lǎo nián。
水村连白鸟,溪屋覆青烟。shuǐ cūn lián bái niǎo,xī wū fù qīng yān。
日暮闻舂急,生涯亦可怜。rì mù wén chōng jí,shēng yá yì kě lián。

送九水还庐山

邢昉

江舟弥不易,此日见朝霜。jiāng zhōu mí bù yì,cǐ rì jiàn cháo shuāng。
书寄他僧去,路因寒月长。shū jì tā sēng qù,lù yīn hán yuè zhǎng。
彭蠡一衲远,云雾六朝荒。péng lí yī nà yuǎn,yún wù liù cháo huāng。
数雁烟边没,离心愈渺茫。shù yàn yān biān méi,lí xīn yù miǎo máng。

闻戴敬夫由越入闽

邢昉

湖县忽离群,兵车谅未闻。hú xiàn hū lí qún,bīng chē liàng wèi wén。
揭竿真草草,暴骨竟纷纷。jiē gān zhēn cǎo cǎo,bào gǔ jìng fēn fēn。
秋隔苕花岸,心悲建业云。qiū gé sháo huā àn,xīn bēi jiàn yè yún。
遥思于役意,不为武夷君。yáo sī yú yì yì,bù wèi wǔ yí jūn。

紫阳院

邢昉

曾闻丁令威,化鹤一来归。céng wén dīng lìng wēi,huà hè yī lái guī。
翠竹生庭院,青云满洞扉。cuì zhú shēng tíng yuàn,qīng yún mǎn dòng fēi。
何人能独往,有鸟尚孤飞。hé rén néng dú wǎng,yǒu niǎo shàng gū fēi。
我欲寻遗蜕,因之采蕨薇。wǒ yù xún yí tuì,yīn zhī cǎi jué wēi。

寄泾上黄心甫

邢昉

白露泫秋草,凉风吹已凄。bái lù xuàn qiū cǎo,liáng fēng chuī yǐ qī。
平居沧海上,消息淀湖西。píng jū cāng hǎi shàng,xiāo xī diàn hú xī。
落木转惆怅,微波各解携。luò mù zhuǎn chóu chàng,wēi bō gè jiě xié。
一川犹可溯,未远伯鸾溪。yī chuān yóu kě sù,wèi yuǎn bó luán xī。

同弱翁登华盖山资福寺

邢昉

山路日日霁,已知秋色微。shān lù rì rì jì,yǐ zhī qiū sè wēi。
薄云归岭去,落叶到江飞。báo yún guī lǐng qù,luò yè dào jiāng fēi。
灵迹何时閟,故人此会稀。líng jì hé shí bì,gù rén cǐ huì xī。
下方城郭里,秋望入云扉。xià fāng chéng guō lǐ,qiū wàng rù yún fēi。

酬葛元士

邢昉

十载一握手,怜予今白头。shí zài yī wò shǒu,lián yǔ jīn bái tóu。
春风两相惜,缟带已生愁。chūn fēng liǎng xiāng xī,gǎo dài yǐ shēng chóu。
细草摇南浦,轻云绕北楼。xì cǎo yáo nán pǔ,qīng yún rào běi lóu。
非君歌古调,何以慰离忧。fēi jūn gē gǔ diào,hé yǐ wèi lí yōu。

赠祖心上人

邢昉

旷然携一笠,万里到人间。kuàng rán xié yī lì,wàn lǐ dào rén jiān。
吴越峰边过,罗浮梦里还。wú yuè fēng biān guò,luó fú mèng lǐ hái。
漫游逢世改,因乱未身闲。màn yóu féng shì gǎi,yīn luàn wèi shēn xián。
十月梅花发,心悲似故山。shí yuè méi huā fā,xīn bēi shì gù shān。

送翁寿如之扬州

邢昉

行李迟明发,渡江何日归。xíng lǐ chí míng fā,dù jiāng hé rì guī。
秋风吹去路,水色上征衣。qiū fēng chuī qù lù,shuǐ sè shàng zhēng yī。
战罢城池在,潮生海日微。zhàn bà chéng chí zài,cháo shēng hǎi rì wēi。
君看稻粱雁,一一尽南飞。jūn kàn dào liáng yàn,yī yī jǐn nán fēi。

逢韩茂贻因赠并追伤戴敬夫

邢昉

莫道相逢久叹嗟,尚怜流落在天涯。mò dào xiāng féng jiǔ tàn jiē,shàng lián liú luò zài tiān yá。
故人长隔黄垆面,苕水空余白雪花。gù rén zhǎng gé huáng lú miàn,sháo shuǐ kōng yú bái xuě huā。
行路更无磨镜具,扣门唯识卖浆家。xíng lù gèng wú mó jìng jù,kòu mén wéi shí mài jiāng jiā。
羌村暮雨归何处?qiāng cūn mù yǔ guī hé chù?
青草茫茫去转赊。qīng cǎo máng máng qù zhuǎn shē。

至灵谷寺简张观生

邢昉

秋在何方见此间,入门秋色引心闲。qiū zài hé fāng jiàn cǐ jiān,rù mén qiū sè yǐn xīn xián。
偏因失路能游寺,每不逢人独看山。piān yīn shī lù néng yóu sì,měi bù féng rén dú kàn shān。
涧遇泉枯犹汩汩,松当飔发尽潺潺。jiàn yù quán kū yóu gǔ gǔ,sōng dāng sī fā jǐn chán chán。
为询屡宿山中客,几夜涛声共一关。wèi xún lǚ sù shān zhōng kè,jǐ yè tāo shēng gòng yī guān。

梅惠连出家自黄州来住宝林庵赋赠

邢昉

微官曾似南昌尉,一钵三年寄一峰。wēi guān céng shì nán chāng wèi,yī bō sān nián jì yī fēng。
却向青山成远别,独余黄面到相逢。què xiàng qīng shān chéng yuǎn bié,dú yú huáng miàn dào xiāng féng。
谩从出世歌衰凤,且与闲潭制毒龙。mán cóng chū shì gē shuāi fèng,qiě yǔ xián tán zhì dú lóng。
回首楚云犹有忆,寒溪竹屋定时钟。huí shǒu chǔ yún yóu yǒu yì,hán xī zhú wū dìng shí zhōng。

酬蒋冷生过访凤游寺览古之作

邢昉

路入青林折数盘,君行访古一漫漫。lù rù qīng lín zhé shù pán,jūn xíng fǎng gǔ yī màn màn。
荒台空自连云树,白浪曾闻到瓦官。huāng tái kōng zì lián yún shù,bái làng céng wén dào wǎ guān。
雨色乍开江岫迥,莺声欲罢午钟残。yǔ sè zhà kāi jiāng xiù jiǒng,yīng shēng yù bà wǔ zhōng cán。
豫愁归棹枫初赤,却向丹阳古渡看。yù chóu guī zhào fēng chū chì,què xiàng dān yáng gǔ dù kàn。

雨中过文丞相祠题浩然楼

邢昉

高楼独上已凄凄,雨色寒生大海西。gāo lóu dú shàng yǐ qī qī,yǔ sè hán shēng dà hǎi xī。
潮拥绿江新涨水,碑残少保旧时题。cháo yōng lǜ jiāng xīn zhǎng shuǐ,bēi cán shǎo bǎo jiù shí tí。
楚囚辛苦伤罗雉,汉节归来怨乳羝。chǔ qiú xīn kǔ shāng luó zhì,hàn jié guī lái yuàn rǔ dī。
堕泪欲陈蘋藻荐,荒阶寂寂数鸠啼。duò lèi yù chén píng zǎo jiàn,huāng jiē jì jì shù jiū tí。

六月十四夜月泊江心寺谒文信公祠

邢昉

江亭孤屿郁峨峨,丞相祠前起白波。jiāng tíng gū yǔ yù é é,chéng xiāng cí qián qǐ bái bō。
树色半随沙鸟没,潮声远送海云多。shù sè bàn suí shā niǎo méi,cháo shēng yuǎn sòng hǎi yún duō。
千秋马角悲三户,一夕旄头落五坡。qiān qiū mǎ jiǎo bēi sān hù,yī xī máo tóu luò wǔ pō。
忆昔枕戈挥泪处,月明无奈湿衣何。yì xī zhěn gē huī lèi chù,yuè míng wú nài shī yī hé。
41123