古诗词

高阳台·七夕

韩奕

织锦停机,服箱休驾,两情此夕交欢。zhī jǐn tíng jī,fú xiāng xiū jià,liǎng qíng cǐ xī jiāo huān。
碧汉无云,银波万顷茫然。bì hàn wú yún,yín bō wàn qǐng máng rán。
凭谁为泛仙槎去,问佳期、何事经年。píng shuí wèi fàn xiān chá qù,wèn jiā qī hé shì jīng nián。
柰玉蟾易老不多光景连。nài yù chán yì lǎo bù duō guāng jǐng lián。
老□□节欢怀少,漫随他儿女,瓜果开筵。lǎo jié huān huái shǎo,màn suí tā ér nǚ,guā guǒ kāi yán。
今古无情,算来最是青天。jīn gǔ wú qíng,suàn lái zuì shì qīng tiān。
不曾见与何人巧□,只知间阻因缘。bù céng jiàn yǔ hé rén qiǎo,zhǐ zhī jiān zǔ yīn yuán。
信而今悲欢离合,遍满人间。xìn ér jīn bēi huān lí hé,biàn mǎn rén jiān。

韩奕

元绍兴路萧山人,徙钱塘,字仲山。武宗至大元年授杭州人匠副提举。迁江浙财赋副总管。仁宗延祐四年进总管。 韩奕的作品>>

猜您喜欢

卜算子·九日

韩奕

白发对黄花,又一番重九。bái fā duì huáng huā,yòu yī fān zhòng jiǔ。
相会年年少旧人,独酌杯中酒。xiāng huì nián nián shǎo jiù rén,dú zhuó bēi zhōng jiǔ。
世短意恒多,此语君知否。shì duǎn yì héng duō,cǐ yǔ jūn zhī fǒu。
莫问明年健似今,且折茱萸寿。mò wèn míng nián jiàn shì jīn,qiě zhé zhū yú shòu。

卜算子·雨中

韩奕

急霰打窗纱,正是愁时候。jí xiàn dǎ chuāng shā,zhèng shì chóu shí hòu。
无柰愁多着酒消,反被愁消酒。wú nài chóu duō zhe jiǔ xiāo,fǎn bèi chóu xiāo jiǔ。
又灭又明灯,还短还长漏。yòu miè yòu míng dēng,hái duǎn hái zhǎng lòu。
为问梅花有甚愁,也似愁人瘦。wèi wèn méi huā yǒu shén chóu,yě shì chóu rén shòu。

女冠子·元夕

韩奕

又元宵近。yòu yuán xiāo jìn。
冷风寒雨成阵。lěng fēng hán yǔ chéng zhèn。
春泥巷陌,悄无车马,数碗残灯,依稀相映。chūn ní xiàng mò,qiāo wú chē mǎ,shù wǎn cán dēng,yī xī xiāng yìng。
夜深光已暝。yè shēn guāng yǐ míng。
是处败垣颓砌,荧荧青磷。shì chù bài yuán tuí qì,yíng yíng qīng lín。
但隆隆鼓,珰珰漏,打破一城荒静。dàn lóng lóng gǔ,dāng dāng lòu,dǎ pò yī chéng huāng jìng。
古来此地繁华盛。gǔ lái cǐ dì fán huá shèng。
歌舞欢相竞。gē wǔ huān xiāng jìng。
何事如今,恁地都无些剩。hé shì rú jīn,nèn dì dōu wú xiē shèng。
空传下几句,旧腔新令。kōng chuán xià jǐ jù,jiù qiāng xīn lìng。
故老风流尽。gù lǎo fēng liú jǐn。
漫唱西楼月转,也无人听。màn chàng xī lóu yuè zhuǎn,yě wú rén tīng。
自剔残红灺,半窗梅影,伴人愁鬓。zì tī cán hóng xiè,bàn chuāng méi yǐng,bàn rén chóu bìn。

水龙吟·次韵题涌金飞雪画扇

韩奕

苍寒收尽红尘,四山一色俄惊晓。cāng hán shōu jǐn hóng chén,sì shān yī sè é jīng xiǎo。
楼台宫阙,冰壶影里,莹然清悄。lóu tái gōng quē,bīng hú yǐng lǐ,yíng rán qīng qiāo。
独有游人,画船青盖,笙歌犹绕。dú yǒu yóu rén,huà chuán qīng gài,shēng gē yóu rào。
遍园林松竹,光浑□□,人住处,皆蓬岛。biàn yuán lín sōng zhú,guāng hún,rén zhù chù,jiē péng dǎo。
罗扇画来轻小。luó shàn huà lái qīng xiǎo。
乍时人、见多惊倒。zhà shí rén jiàn duō jīng dào。
谁留古本,到今付与,良工涂扫。shuí liú gǔ běn,dào jīn fù yǔ,liáng gōng tú sǎo。
夏日携时,且挥且玩,暑都消了。xià rì xié shí,qiě huī qiě wán,shǔ dōu xiāo le。
更词人亲笔题题,这风景,古犹少。gèng cí rén qīn bǐ tí tí,zhè fēng jǐng,gǔ yóu shǎo。

水龙吟·海蓱许氏舟名

韩奕

软红尘里忙人,有谁能识沧洲趣。ruǎn hóng chén lǐ máng rén,yǒu shuí néng shí cāng zhōu qù。
飘然一叶,也无根蒂,御风千里。piāo rán yī yè,yě wú gēn dì,yù fēng qiān lǐ。
禅客芦茎,仙翁莲瓣,笑他方外。chán kè lú jīng,xiān wēng lián bàn,xiào tā fāng wài。
任浮家不繁,行踪无定,算前身,岂飞絮。rèn fú jiā bù fán,xíng zōng wú dìng,suàn qián shēn,qǐ fēi xù。
不着风花浪蕊,护篷窗、青帘休起。bù zhe fēng huā làng ruǐ,hù péng chuāng qīng lián xiū qǐ。
卧游容与,笔床茶灶,安如屋里。wò yóu róng yǔ,bǐ chuáng chá zào,ān rú wū lǐ。
待约灵槎,银河秋夕,访牛寻女。dài yuē líng chá,yín hé qiū xī,fǎng niú xún nǚ。
且先载我月明中,洗脚唱歌归去。qiě xiān zài wǒ yuè míng zhōng,xǐ jiǎo chàng gē guī qù。

四字令

韩奕

荼蘼送香。tú mí sòng xiāng。
枇杷映黄。pí pá yìng huáng。
园池偷换春光。yuán chí tōu huàn chūn guāng。
正人间昼长。zhèng rén jiān zhòu zhǎng。
鸠鸣在桑。jiū míng zài sāng。
莺啼近窗。yīng tí jìn chuāng。
行人远去他乡。xíng rén yuǎn qù tā xiāng。
正离愁断肠。zhèng lí chóu duàn cháng。

生查子·夏日

韩奕

虚牖落桐花,疏箔通荷气。xū yǒu luò tóng huā,shū bó tōng hé qì。
独自绕闲庭,不住来还去。dú zì rào xián tíng,bù zhù lái hái qù。
屦滑旧苔滋,衣润残香腻。jù huá jiù tái zī,yī rùn cán xiāng nì。
没一个人来,细说心中事。méi yī gè rén lái,xì shuō xīn zhōng shì。

百字令为沈画师题写山楼

韩奕

软红尘里,爱君家、缥缈半空楼倚。ruǎn hóng chén lǐ,ài jūn jiā piāo miǎo bàn kōng lóu yǐ。
曲槛外,江南江北,两岸好山无际。qū kǎn wài,jiāng nán jiāng běi,liǎng àn hǎo shān wú jì。
日涌浮金,烟凝积翠,朝夕映窗几。rì yǒng fú jīn,yān níng jī cuì,cháo xī yìng chuāng jǐ。
抛书卧看,丘壑在人胸次。pāo shū wò kàn,qiū hè zài rén xiōng cì。
兴来把笔临池,浓涂淡抹,咫尺论千里。xīng lái bǎ bǐ lín chí,nóng tú dàn mǒ,zhǐ chǐ lùn qiān lǐ。
内一段精神聚处,□甚诗人能拟。nèi yī duàn jīng shén jù chù,shén shī rén néng nǐ。
却笑米颠,结庵京□,也便写图夸美。què xiào mǐ diān,jié ān jīng,yě biàn xiě tú kuā měi。
生绡半幅,漫赋新词同寄。shēng xiāo bàn fú,màn fù xīn cí tóng jì。

百字令次韵答毗陵蒋公冕见寄

韩奕

问余何事,未中年、已觉心情欢少。wèn yú hé shì,wèi zhōng nián yǐ jué xīn qíng huān shǎo。
对青镜、频伤往事,白发鬓边生早。duì qīng jìng pín shāng wǎng shì,bái fā bìn biān shēng zǎo。
水上题红,花间拾翠,到如今休了。shuǐ shàng tí hóng,huā jiān shí cuì,dào rú jīn xiū le。
年年春色,应笑闭门人老。nián nián chūn sè,yīng xiào bì mén rén lǎo。
故人咫尺,江云几回吟眺,目断扁舟小。gù rén zhǐ chǐ,jiāng yún jǐ huí yín tiào,mù duàn biǎn zhōu xiǎo。
荒后人家依旧好。huāng hòu rén jiā yī jiù hǎo。
空记梦中曾到。kōng jì mèng zhōng céng dào。
一曲高歌,知君别后,也恁多愁抱。yī qū gāo gē,zhī jūn bié hòu,yě nèn duō chóu bào。
甚时乘兴,山阴去访安道。shén shí chéng xīng,shān yīn qù fǎng ān dào。

齐天乐

韩奕

白头尚举齐眉案,相敬未忘宾礼。bái tóu shàng jǔ qí méi àn,xiāng jìng wèi wàng bīn lǐ。
细数流年,平头六十,恰好一周甲子。xì shù liú nián,píng tóu liù shí,qià hǎo yī zhōu jiǎ zi。
吾生贫贱,汝不厌糟糠,不嫌褴缕。wú shēng pín jiàn,rǔ bù yàn zāo kāng,bù xián lán lǚ。
□喜而今,已将婚嫁了儿女。xǐ ér jīn,yǐ jiāng hūn jià le ér nǚ。
顾顾共伊老矣。gù gù gòng yī lǎo yǐ。
又何须更问,有无家计。yòu hé xū gèng wèn,yǒu wú jiā jì。
翠艾成人,红榴结子,隐映薰风庭宇。cuì ài chéng rén,hóng liú jié zi,yǐn yìng xūn fēng tíng yǔ。
年年到此。nián nián dào cǐ。
愿身健心安,共倾香醑。yuàn shēn jiàn xīn ān,gòng qīng xiāng xǔ。
好添几个,好孙儿戏舞。hǎo tiān jǐ gè,hǎo sūn ér xì wǔ。

花犯·题步障亭

韩奕

海棠开,谁家亭馆,依然旧标致。hǎi táng kāi,shuí jiā tíng guǎn,yī rán jiù biāo zhì。
彩云深处。cǎi yún shēn chù。
有半湿青红,画阑雕砌。yǒu bàn shī qīng hóng,huà lán diāo qì。
繁英密蕊重重树。fán yīng mì ruǐ zhòng zhòng shù。
望中迷数里。wàng zhōng mí shù lǐ。
似蜀锦、张成步障,石家徒僭侈。shì shǔ jǐn zhāng chéng bù zhàng,shí jiā tú jiàn chǐ。
夜深把银烛高烧,有时更折向、铜瓶斜贮。yè shēn bǎ yín zhú gāo shāo,yǒu shí gèng zhé xiàng tóng píng xié zhù。
微风度,朱唇似,迎人笑语。wēi fēng dù,zhū chún shì,yíng rén xiào yǔ。
□坡老、当年一见,何事在、天涯僧舍底。pō lǎo dāng nián yī jiàn,hé shì zài tiān yá sēng shě dǐ。
争似此、安排华屋,长相从富贵。zhēng shì cǐ ān pái huá wū,zhǎng xiāng cóng fù guì。

河传·送俞彦行

韩奕

天际舟去水和烟。tiān jì zhōu qù shuǐ hé yān。
路遥遥知几千。lù yáo yáo zhī jǐ qiān。
广州又在海西边。guǎng zhōu yòu zài hǎi xī biān。
堪怜。kān lián。
行人方少年。xíng rén fāng shǎo nián。
回首吴台连楚馆。huí shǒu wú tái lián chǔ guǎn。
云树远。yún shù yuǎn。
眼与肠俱断。yǎn yǔ cháng jù duàn。
念归期。niàn guī qī。
是何时。shì hé shí。
休迟。xiū chí。
莺花容易稀。yīng huā róng yì xī。

柳梢青

韩奕

过了清明。guò le qīng míng。
江□郭外,云淡烟轻。jiāng guō wài,yún dàn yān qīng。
几家台沼,萍芜自绿、残柳还青。jǐ jiā tái zhǎo,píng wú zì lǜ cán liǔ hái qīng。
何人楼外吹笙。hé rén lóu wài chuī shēng。
仿佛□、梨园旧声。fǎng fú lí yuán jiù shēng。
唤起闲愁,暗思往事,老去忘情。huàn qǐ xián chóu,àn sī wǎng shì,lǎo qù wàng qíng。

柳梢青·梁溪道中

韩奕

柳暗花明。liǔ àn huā míng。
江村□路,微雨才晴。jiāng cūn lù,wēi yǔ cái qíng。
一个扁舟,尽容渔叟,到处闲情。yī gè biǎn zhōu,jǐn róng yú sǒu,dào chù xián qíng。
往来凫渚鸥汀。wǎng lái fú zhǔ ōu tīng。
新朋间、旧人争送迎。xīn péng jiān jiù rén zhēng sòng yíng。
麦饭榆羹,故园寒食,误却归程。mài fàn yú gēng,gù yuán hán shí,wù què guī chéng。

点绛唇·初冬

韩奕

午梦初回,半窗影转斜阳树。wǔ mèng chū huí,bàn chuāng yǐng zhuǎn xié yáng shù。
起看梅蕊。qǐ kàn méi ruǐ。
向暖曾开未。xiàng nuǎn céng kāi wèi。
一霎清寒,卷地西风起。yī shà qīng hán,juǎn dì xī fēng qǐ。
无人至。wú rén zhì。
把门儿闭。bǎ mén ér bì。
自了闲文字。zì le xián wén zì。
2112