古诗词

过前尚书潘公季驯宅

周映清

桑椹春熟乳鸠鸣,无复尚书旧履声。sāng shèn chūn shú rǔ jiū míng,wú fù shàng shū jiù lǚ shēng。
蛟断河壖遗迹在,鹤归华表故基倾。jiāo duàn hé ruán yí jì zài,hè guī huá biǎo gù jī qīng。
每嗟兴废逾三癸,空忆声名说二丁。měi jiē xīng fèi yú sān guǐ,kōng yì shēng míng shuō èr dīng。
惟有石麟未辞去,溪边卧看月初生。wéi yǒu shí lín wèi cí qù,xī biān wò kàn yuè chū shēng。

周映清

周映清,字皖湄,归安人。同县乾隆甲戌进士、湖南布政使叶佩荪室。有《梅笑集》。 周映清的作品>>

猜您喜欢

令阿缃入学

周映清

从来娇绕膝,今已略知闻。cóng lái jiāo rào xī,jīn yǐ lüè zhī wén。
恩义难相掩,贤愚自此分。ēn yì nán xiāng yǎn,xián yú zì cǐ fēn。
枣梨余自具,经传汝宜勤。zǎo lí yú zì jù,jīng chuán rǔ yí qín。
未暮休归舍,童心惧放纷。wèi mù xiū guī shě,tóng xīn jù fàng fēn。

令阿缃入学

周映清

低鬟怜阿姊,与汝亦齐肩。dī huán lián ā zǐ,yǔ rǔ yì qí jiān。
且令抛金线,相随理旧编。qiě lìng pāo jīn xiàn,xiāng suí lǐ jiù biān。
双行知宛转,坐咏爱清圆。shuāng xíng zhī wǎn zhuǎn,zuò yǒng ài qīng yuán。
试看俱成诵,今朝若个先。shì kàn jù chéng sòng,jīn cháo ruò gè xiān。

登岘山

周映清

湖光山翠绕城来,白塔红亭罨画开。hú guāng shān cuì rào chéng lái,bái tǎ hóng tíng yǎn huà kāi。
松竹径深僧院敞,菰蒲水浅酒船回。sōng zhú jìng shēn sēng yuàn chǎng,gū pú shuǐ qiǎn jiǔ chuán huí。
残碑谁访题襟集,断石难呼乐圣杯。cán bēi shuí fǎng tí jīn jí,duàn shí nán hū lè shèng bēi。
亦有登临无限意,何如太傅远兴哀。yì yǒu dēng lín wú xiàn yì,hé rú tài fù yuǎn xīng āi。

秋暮南楼偶赋

周映清

商飙吹入万人家,窗外轻寒透碧纱。shāng biāo chuī rù wàn rén jiā,chuāng wài qīng hán tòu bì shā。
极浦每惊归雁落,高楼况复夕阳斜。jí pǔ měi jīng guī yàn luò,gāo lóu kuàng fù xī yáng xié。
破蕉淅沥风如雨,瘦菊离披叶胜花。pò jiāo xī lì fēng rú yǔ,shòu jú lí pī yè shèng huā。
极目晴云何处望,马蹄荒草隔天涯。jí mù qíng yún hé chù wàng,mǎ tí huāng cǎo gé tiān yá。

游望湖亭

周映清

危亭千尺俯溟蒙,绝顶苍茫望不穷。wēi tíng qiān chǐ fǔ míng méng,jué dǐng cāng máng wàng bù qióng。
山势远连林屋窦,湖声直撼洞庭风。shān shì yuǎn lián lín wū dòu,hú shēng zhí hàn dòng tíng fēng。
香台草树依云外,笠泽烟波入镜中。xiāng tái cǎo shù yī yún wài,lì zé yān bō rù jìng zhōng。
七十二峰何处所,长天墨点落青空。qī shí èr fēng hé chù suǒ,zhǎng tiān mò diǎn luò qīng kōng。

扬州

周映清

日暮江流呜咽声,停桡怅望近芜城。rì mù jiāng liú wū yàn shēng,tíng ráo chàng wàng jìn wú chéng。
三千殿脚如云散,廿四桥头自月明。sān qiān diàn jiǎo rú yún sàn,niàn sì qiáo tóu zì yuè míng。
萤苑夜游犹有恨,鸡台晓梦太无情。yíng yuàn yè yóu yóu yǒu hèn,jī tái xiǎo mèng tài wú qíng。
惟馀渡口垂杨树,愁损眉峰画不成。wéi yú dù kǒu chuí yáng shù,chóu sǔn méi fēng huà bù chéng。

得家书有感

周映清

昨夜银镫喜缀花,平安两字到天涯。zuó yè yín dèng xǐ zhuì huā,píng ān liǎng zì dào tiān yá。
细看墨沈痕皆淡,只恐彤闱鬓有华。xì kàn mò shěn hén jiē dàn,zhǐ kǒng tóng wéi bìn yǒu huá。
北墅旧游芜径暗,南楼归梦月光斜。běi shù jiù yóu wú jìng àn,nán lóu guī mèng yuè guāng xié。
愁来羡尔中庭树,日暮霜风集子鸦。chóu lái xiàn ěr zhōng tíng shù,rì mù shuāng fēng jí zi yā。

独坐书感

周映清

明镜双眉皱不收,天涯旅思尚悠悠。míng jìng shuāng méi zhòu bù shōu,tiān yá lǚ sī shàng yōu yōu。
帘垂清昼阴疑暮,雨送残春冷似秋。lián chuí qīng zhòu yīn yí mù,yǔ sòng cán chūn lěng shì qiū。
一别骆驼桥下水,三年鸿雁影边愁。yī bié luò tuó qiáo xià shuǐ,sān nián hóng yàn yǐng biān chóu。
羡他短棹江南路,缓缓花开唱陌头。xiàn tā duǎn zhào jiāng nán lù,huǎn huǎn huā kāi chàng mò tóu。

秋夜读东坡集

周映清

笠屐风流迈永和,瓣香只合拜东坡。lì jī fēng liú mài yǒng hé,bàn xiāng zhǐ hé bài dōng pō。
文章远过漆园吏,富贵徒嗟春梦婆。wén zhāng yuǎn guò qī yuán lì,fù guì tú jiē chūn mèng pó。
万古峨嵋名不没,一身江海命如何。wàn gǔ é méi míng bù méi,yī shēn jiāng hǎi mìng rú hé。
谈空莫更夸仙佛,心迹曾传水调歌。tán kōng mò gèng kuā xiān fú,xīn jì céng chuán shuǐ diào gē。

壬午七夕焚香静对心境清澈飘飘有凌云之想

周映清

云际神光果合离,仙家自古此佳期。yún jì shén guāng guǒ hé lí,xiān jiā zì gǔ cǐ jiā qī。
试从跨鹤缑山日,历数骖鸾汉殿时。shì cóng kuà hè gōu shān rì,lì shù cān luán hàn diàn shí。
恍忆前身同缥缈,偶来下界暂栖迟。huǎng yì qián shēn tóng piāo miǎo,ǒu lái xià jiè zàn qī chí。
何时相逐三山去,重揽灵裙织藕丝。hé shí xiāng zhú sān shān qù,zhòng lǎn líng qún zhī ǒu sī。

王石谷山水

周映清

清泉百丈飞幽壑,茅屋人家隔丛薄。qīng quán bǎi zhàng fēi yōu hè,máo wū rén jiā gé cóng báo。
白云在水树在空,漠漠晴烟下寥廓。bái yún zài shuǐ shù zài kōng,mò mò qíng yān xià liáo kuò。
断鸿几点去无迹,黄叶一林寒欲落。duàn hóng jǐ diǎn qù wú jì,huáng yè yī lín hán yù luò。
斜阳何处认前村,隐见危桥傍山郭。xié yáng hé chù rèn qián cūn,yǐn jiàn wēi qiáo bàng shān guō。
先生画笔冠当代,八尺生绡气磅礴。xiān shēng huà bǐ guān dāng dài,bā chǐ shēng xiāo qì bàng bó。
不须平远袭倪黄,能以清空见镵削。bù xū píng yuǎn xí ní huáng,néng yǐ qīng kōng jiàn chán xuē。
秋窗对此足清胜,瑟瑟轻寒生绣箔。qiū chuāng duì cǐ zú qīng shèng,sè sè qīng hán shēng xiù bó。
掩图不敢挂虚堂,恐有红尘一分著。yǎn tú bù gǎn guà xū táng,kǒng yǒu hóng chén yī fēn zhù。

梅花

周映清

古梅生疏香,幽致邈难写。gǔ méi shēng shū xiāng,yōu zhì miǎo nán xiě。
临风濯寒秀,相对足闲雅。lín fēng zhuó hán xiù,xiāng duì zú xián yǎ。
琼姿妙天然,未许粉黛假。qióng zī miào tiān rán,wèi xǔ fěn dài jiǎ。
譬如歌阳春,曲高和者寡。pì rú gē yáng chūn,qū gāo hé zhě guǎ。
开轩涵明月,顾影自潇洒。kāi xuān hán míng yuè,gù yǐng zì xiāo sǎ。
惟应翠袖人,亭亭伴林下。wéi yīng cuì xiù rén,tíng tíng bàn lín xià。

梅花

周映清

爱梅入骨随,思作梅花吟。ài méi rù gǔ suí,sī zuò méi huā yín。
横斜疏影句,谬许孤山林。héng xié shū yǐng jù,miù xǔ gū shān lín。
拟议误唐突,粉蝶兼霜禽。nǐ yì wù táng tū,fěn dié jiān shuāng qín。
竹外一枝好,坡老诚赏音。zhú wài yī zhī hǎo,pō lǎo chéng shǎng yīn。
何如妙无言,淡然惬素心。hé rú miào wú yán,dàn rán qiè sù xīn。
不见江贯道,抚琴不弹琴。bù jiàn jiāng guàn dào,fǔ qín bù dàn qín。

梅花

周映清

谓梅如宰相,调羹待异日。wèi méi rú zǎi xiāng,diào gēng dài yì rì。
谓梅如高人,迥与枯槁别。wèi méi rú gāo rén,jiǒng yǔ kū gǎo bié。
谓梅如美女,不炫倾城色。wèi méi rú měi nǚ,bù xuàn qīng chéng sè。
谓梅如神仙,空羡罗浮蝶。wèi méi rú shén xiān,kōng xiàn luó fú dié。
鉴怀天地初,相像太始雪。jiàn huái tiān dì chū,xiāng xiàng tài shǐ xuě。
此意明月知,可悟不可说。cǐ yì míng yuè zhī,kě wù bù kě shuō。

琴诗

周映清

少小慕古韵,耽此丝桐清。shǎo xiǎo mù gǔ yùn,dān cǐ sī tóng qīng。
经年事擽捋,指涩不成声。jīng nián shì lüè lǚ,zhǐ sè bù chéng shēng。
一朝得微悟,触手清风生。yī cháo dé wēi wù,chù shǒu qīng fēng shēng。
泠泠判雅俗,一一为分明。líng líng pàn yǎ sú,yī yī wèi fēn míng。
贺若不可学,益我思古情。hè ruò bù kě xué,yì wǒ sī gǔ qíng。
2612