古诗词

海上杂诗

陶育

中原地产富茶桑,横海楼船载出洋。zhōng yuán dì chǎn fù chá sāng,héng hǎi lóu chuán zài chū yáng。
岂是外夷真懵懂,甘将珍异换寻常。qǐ shì wài yí zhēn měng dǒng,gān jiāng zhēn yì huàn xún cháng。

陶育

字介眉,以县试冠军补诸生。幼孤贫,刻苦力学,无锡余莲村广文治见其文惊异之,驰书询其师,张孝廉玉墀,愿妻以子。孝廉答书谓:此生胸有千秋,家徒四壁,为代纳聘礼赘于余。粤匪之乱,奉母避难江北,流离感愤之情,一发之于诗。母殁,哀毁成咯血症,旋卒。 陶育的作品>>

猜您喜欢

昆山道中偶见乡村有未被蹂躏者

陶育

桑柘影重重,人烽往日同。sāng zhè yǐng zhòng zhòng,rén fēng wǎng rì tóng。
饧箫欢稚子,社酒醉村翁。táng xiāo huān zhì zi,shè jiǔ zuì cūn wēng。
牧笛斜阳外,书声流水中。mù dí xié yáng wài,shū shēng liú shuǐ zhōng。
三年前屈指,此景遍江东。sān nián qián qū zhǐ,cǐ jǐng biàn jiāng dōng。

拜薛畏斋先生祠

陶育

睹此荒郊象,先生亦怆然。dǔ cǐ huāng jiāo xiàng,xiān shēng yì chuàng rán。
当年干净地,此日奈何天。dāng nián gàn jìng dì,cǐ rì nài hé tiān。
勋业垂江上,沧桑又变迁。xūn yè chuí jiāng shàng,cāng sāng yòu biàn qiān。
谁为后死者,泪洒墓门烟。shuí wèi hòu sǐ zhě,lèi sǎ mù mén yān。

挽胡皋扬

陶育

簪缨几辈误封圻,甘把千秋让布衣。zān yīng jǐ bèi wù fēng qí,gān bǎ qiān qiū ràng bù yī。
马革一朝皮骨裹,龙山六月雪霜飞。mǎ gé yī cháo pí gǔ guǒ,lóng shān liù yuè xuě shuāng fēi。
一腔热溅平生血,只手坚持死后旗。yī qiāng rè jiàn píng shēng xuè,zhǐ shǒu jiān chí sǐ hòu qí。
寄语高堂休怅悒,生儿如此是全归。jì yǔ gāo táng xiū chàng yì,shēng ér rú cǐ shì quán guī。

野步

陶育

昨宵梦里旧江东,信步行来迥不同。zuó xiāo mèng lǐ jiù jiāng dōng,xìn bù xíng lái jiǒng bù tóng。
饱寇所留都是馂,薙山满眼尽成童。bǎo kòu suǒ liú dōu shì jùn,tì shān mǎn yǎn jǐn chéng tóng。
断桥隐约寒烟外,破屋攲斜夕照中。duàn qiáo yǐn yuē hán yān wài,pò wū qī xié xī zhào zhōng。
一路芦花风瑟瑟,穷通想到古英雄。yī lù lú huā fēng sè sè,qióng tōng xiǎng dào gǔ yīng xióng。

渡淀山湖

陶育

尘沙莽莽鼓声哀,满眼烽烟一棹开。chén shā mǎng mǎng gǔ shēng āi,mǎn yǎn fēng yān yī zhào kāi。
三泖云低沉塔影,一江风急送潮来。sān mǎo yún dī chén tǎ yǐng,yī jiāng fēng jí sòng cháo lái。
何时极浦销兵气,在昔东湖出将才。hé shí jí pǔ xiāo bīng qì,zài xī dōng hú chū jiāng cái。
万众云霓翘首望,清人河上莫徘徊。wàn zhòng yún ní qiào shǒu wàng,qīng rén hé shàng mò pái huái。

舟中偶阅六朝文归

陶育

有花可傍便停桡,摊卷蓬窗破寂寥。yǒu huā kě bàng biàn tíng ráo,tān juǎn péng chuāng pò jì liáo。
六代才华转眼过,声声流水送南朝。liù dài cái huá zhuǎn yǎn guò,shēng shēng liú shuǐ sòng nán cháo。

咏物四首秋蝇

陶育

疑他天地竟无秋,鼓翅营营闹不休。yí tā tiān dì jìng wú qiū,gǔ chì yíng yíng nào bù xiū。
一霎炎威何处去,谗人今日也低头。yī shà yán wēi hé chù qù,chán rén jīn rì yě dī tóu。

咏物四首秋蝇

陶育

负山无力枉张戈,团扇功微奈尔何。fù shān wú lì wǎng zhāng gē,tuán shàn gōng wēi nài ěr hé。
莫再成雷喧暮夜,穷黎膏血已无多。mò zài chéng léi xuān mù yè,qióng lí gāo xuè yǐ wú duō。

咏物四首秋蝇

陶育

纷萤营夜苦奔驰,腐草前身不自知。fēn yíng yíng yè kǔ bēn chí,fǔ cǎo qián shēn bù zì zhī。
瑟瑟金风霜露下,可知光耀几多时。sè sè jīn fēng shuāng lù xià,kě zhī guāng yào jǐ duō shí。

咏物四首秋蝇

陶育

偶然脱却螳螂口,又是临风响遏云。ǒu rán tuō què táng láng kǒu,yòu shì lín fēng xiǎng è yún。
休认而今栖处稳,枝头黄叶已纷纷。xiū rèn ér jīn qī chù wěn,zhī tóu huáng yè yǐ fēn fēn。

海上杂诗

陶育

狂澜汹涌欲心寒,到此茫茫绪百端。kuáng lán xiōng yǒng yù xīn hán,dào cǐ máng máng xù bǎi duān。
廿载中原膏血尽,换来富庶此弹丸。niàn zài zhōng yuán gāo xuè jǐn,huàn lái fù shù cǐ dàn wán。

海上杂诗

陶育

广开马路接毬场,高扬红旗号富强。guǎng kāi mǎ lù jiē qiú chǎng,gāo yáng hóng qí hào fù qiáng。
此地已成罗刹国,尚言高阁是天堂。cǐ dì yǐ chéng luó shā guó,shàng yán gāo gé shì tiān táng。

海上杂诗

陶育

防微绝少远人来,柔远何年海禁开。fáng wēi jué shǎo yuǎn rén lái,róu yuǎn hé nián hǎi jìn kāi。
屈指开玄全盛日,无穷祸已此中胎。qū zhǐ kāi xuán quán shèng rì,wú qióng huò yǐ cǐ zhōng tāi。

征途

陶育

昨日过山腰,今日涉水浒。zuó rì guò shān yāo,jīn rì shè shuǐ hǔ。
看山复看山,跋涉不知苦。kàn shān fù kàn shān,bá shè bù zhī kǔ。
云际见东风,先愁明日雨。yún jì jiàn dōng fēng,xiān chóu míng rì yǔ。