古诗词

飓风叹

吴妍因

民四八七天朦胧,奔腾澎湃来飓风。mín sì bā qī tiān méng lóng,bēn téng pēng pài lái jù fēng。
初时众庶悉称快,郁热所以和其衷。chū shí zhòng shù xī chēng kuài,yù rè suǒ yǐ hé qí zhōng。
既而猛厉世无匹,往来驰骋磨苍穹。jì ér měng lì shì wú pǐ,wǎng lái chí chěng mó cāng qióng。
势如天吴倒海水,席卷大陆包长空。shì rú tiān wú dào hǎi shuǐ,xí juǎn dà lù bāo zhǎng kōng。
天惊石破雨骤至,巨鳌直捣冯夷宫。tiān jīng shí pò yǔ zhòu zhì,jù áo zhí dǎo féng yí gōng。
又如乖龙倏夜走,张牙特兀沧溟东。yòu rú guāi lóng shū yè zǒu,zhāng yá tè wù cāng míng dōng。
万灵呼啸作旗鼓,千鳞百介纷相从。wàn líng hū xiào zuò qí gǔ,qiān lín bǎi jiè fēn xiāng cóng。
俄顷乾坤失颜色,九州一气翻鸿蒙。é qǐng qián kūn shī yán sè,jiǔ zhōu yī qì fān hóng méng。
雷门震吼日未已,夜半犹闻声隆隆。léi mén zhèn hǒu rì wèi yǐ,yè bàn yóu wén shēng lóng lóng。
芥舟桑田何足数,江头百姓皆沙虫。jiè zhōu sāng tián hé zú shù,jiāng tóu bǎi xìng jiē shā chóng。
长城隳颓天柱折,爪牙一瞥何其雄。zhǎng chéng huī tuí tiān zhù zhé,zhǎo yá yī piē hé qí xióng。
可怜野老久恬坐,昨日之日蓬庐红。kě lián yě lǎo jiǔ tián zuò,zuó rì zhī rì péng lú hóng。
惊涛骇浪挟之去,追随魍魉抛孙童。jīng tāo hài làng xié zhī qù,zhuī suí wǎng liǎng pāo sūn tóng。
助化长鲸吐淫水,涓涓泛滥尧天洪。zhù huà zhǎng jīng tǔ yín shuǐ,juān juān fàn làn yáo tiān hóng。
呜呼,吾闻础润月晕各有兆,众生无乃初蒙瞳。wū hū,wú wén chǔ rùn yuè yūn gè yǒu zhào,zhòng shēng wú nǎi chū méng tóng。
何不坚堤实土固吾圉,乃令风姨肆虐,挟其万钧之力而来攻。hé bù jiān dī shí tǔ gù wú yǔ,nǎi lìng fēng yí sì nüè,xié qí wàn jūn zhī lì ér lái gōng。
猜您喜欢

观赏芍药

吴妍因

满园春色趁东风,鹤发童颜白映红。mǎn yuán chūn sè chèn dōng fēng,hè fā tóng yán bái yìng hóng。
芍药盛开形势好,老人心亦与花同。sháo yào shèng kāi xíng shì hǎo,lǎo rén xīn yì yǔ huā tóng。

题张殊明飞萤集

吴妍因

诗人心事复如何,为国欣然发浩歌。shī rén xīn shì fù rú hé,wèi guó xīn rán fā hào gē。
莫道飞萤光咫尺,也随日月照山河。mò dào fēi yíng guāng zhǐ chǐ,yě suí rì yuè zhào shān hé。

咏菊二首

吴妍因

不期青女忍相欺,老圃新枝竞吐奇。bù qī qīng nǚ rěn xiāng qī,lǎo pǔ xīn zhī jìng tǔ qí。
秋色还如春色好,西风莫漫撼东篱。qiū sè hái rú chūn sè hǎo,xī fēng mò màn hàn dōng lí。

咏菊二首

吴妍因

嫩红老紫百千盆,蟠错如虬况有根。nèn hóng lǎo zǐ bǎi qiān pén,pán cuò rú qiú kuàng yǒu gēn。
为证明年花更艳,手题诗句待重温。wèi zhèng míng nián huā gèng yàn,shǒu tí shī jù dài zhòng wēn。

柬汪旭老二首

吴妍因

汗浃衣襟为订诗,尧峰情意我心知。hàn jiā yī jīn wèi dìng shī,yáo fēng qíng yì wǒ xīn zhī。
桃花潭水深难比,岂仅推敲一字师。táo huā tán shuǐ shēn nán bǐ,qǐ jǐn tuī qiāo yī zì shī。

柬汪旭老二首

吴妍因

拜嘉先读北飞书,愧我龙钟礼意疏。bài jiā xiān dú běi fēi shū,kuì wǒ lóng zhōng lǐ yì shū。
明日灵前陈凤吹,泣哦题句感何如。míng rì líng qián chén fèng chuī,qì ó tí jù gǎn hé rú。

柬俞平老二首

吴妍因

为定推敲订鲁鱼,高情又见曲园俞。wèi dìng tuī qiāo dìng lǔ yú,gāo qíng yòu jiàn qū yuán yú。
知差杜李逾千里,展诵题辞愧有馀。zhī chà dù lǐ yú qiān lǐ,zhǎn sòng tí cí kuì yǒu yú。

柬俞平老二首

吴妍因

荒台凤管积尘深,拂拭凭君正五音。huāng tái fèng guǎn jī chén shēn,fú shì píng jūn zhèng wǔ yīn。
逝者有知应伴我,吹俱声泪感同心。shì zhě yǒu zhī yīng bàn wǒ,chuī jù shēng lèi gǎn tóng xīn。

喜抵广州三首

吴妍因

东风常拂海之隈,玉女威棱安在哉?dōng fēng cháng fú hǎi zhī wēi,yù nǚ wēi léng ān zài zāi?
苍翠成堆红错落,五羊城是百花台。cāng cuì chéng duī hóng cuò luò,wǔ yáng chéng shì bǎi huā tái。

喜抵广州三首

吴妍因

浩气冲霄贯彩虹,玄天枉鼓不周风。hào qì chōng xiāo guàn cǎi hóng,xuán tiān wǎng gǔ bù zhōu fēng。
依然北地胭脂艳,南国还多一品红。yī rán běi dì yān zhī yàn,nán guó hái duō yī pǐn hóng。

喜抵广州三首

吴妍因

顿教珠海尽成春,兰菊梅桃一夕陈。dùn jiào zhū hǎi jǐn chéng chūn,lán jú méi táo yī xī chén。
大地都须红紫著,休嫌冒险怪花神。dà dì dōu xū hóng zǐ zhù,xiū xián mào xiǎn guài huā shén。

飞渡琼州海峡

吴妍因

白云万顷似铺绵,云隙低徊瞰海田。bái yún wàn qǐng shì pù mián,yún xì dī huái kàn hǎi tián。
老燕只今馀只影,高飞又自向南天。lǎo yàn zhǐ jīn yú zhǐ yǐng,gāo fēi yòu zì xiàng nán tiān。

在榆林游览天涯海角

吴妍因

视无踪影听无音,空向天涯海角寻。shì wú zōng yǐng tīng wú yīn,kōng xiàng tiān yá hǎi jiǎo xún。
绝似偕游同命地,绿波但照石如林。jué shì xié yóu tóng mìng dì,lǜ bō dàn zhào shí rú lín。

翌日郊行遇雨口占

吴妍因

倾盆暴雨忽淋头,咫尺骄阳仍照楼。qīng pén bào yǔ hū lín tóu,zhǐ chǐ jiāo yáng réng zhào lóu。
悟得夏云才一片,雹棱应不碍秋收。wù dé xià yún cái yī piàn,báo léng yīng bù ài qiū shōu。

菊花二首

吴妍因

菊花有信未吾欺,海国今秋亦挺奇。jú huā yǒu xìn wèi wú qī,hǎi guó jīn qiū yì tǐng qí。
不怕西风如箭镞,何愁东道撤藩篱。bù pà xī fēng rú jiàn zú,hé chóu dōng dào chè fān lí。