古诗词

苏校十周年纪念书事

吴妍因

贾生过暴秦,陶公咏荆卿。jiǎ shēng guò bào qín,táo gōng yǒng jīng qīng。
我师二人意,像政饰庠黉。wǒ shī èr rén yì,xiàng zhèng shì xiáng hóng。
峨峨冠冕旒,拂拂垂络缨。é é guān miǎn liú,fú fú chuí luò yīng。
衰衣绘龙藻,剑佩杂琼瑛。shuāi yī huì lóng zǎo,jiàn pèi zá qióng yīng。
飒飒须眉间,戾气颇纷呈。sà sà xū méi jiān,lì qì pǒ fēn chéng。
长目习狼顾,蜂准如钩撑。zhǎng mù xí láng gù,fēng zhǔn rú gōu chēng。
口阖犬牙突,颧高獾颊横。kǒu hé quǎn yá tū,quán gāo huān jiá héng。
俨然豺虎姿,专制临百城。yǎn rán chái hǔ zī,zhuān zhì lín bǎi chéng。
象物既铸鼎,秉笔复题名。xiàng wù jì zhù dǐng,bǐng bǐ fù tí míng。
谥之曰魔王,大书榜诸楹。shì zhī yuē mó wáng,dà shū bǎng zhū yíng。
我故疾秦王,慨然思荆生。wǒ gù jí qín wáng,kǎi rán sī jīng shēng。
匕首未见中,铁锥亦无成。bǐ shǒu wèi jiàn zhōng,tiě zhuī yì wú chéng。
安然死沙丘,身首犹相盛。ān rán sǐ shā qiū,shēn shǒu yóu xiāng shèng。
天道不可知,众目空怒瞪。tiān dào bù kě zhī,zhòng mù kōng nù dèng。
作此代陈尸,三日不一振。zuò cǐ dài chén shī,sān rì bù yī zhèn。
终之付楚炬,顷刻加煎烹。zhōng zhī fù chǔ jù,qǐng kè jiā jiān pēng。
示与众共弃,聊以报焚坑。shì yǔ zhòng gòng qì,liáo yǐ bào fén kēng。
讵彼主校者,目骇心震惊。jù bǐ zhǔ xiào zhě,mù hài xīn zhèn jīng。
谓我有所激,忿忿示不平。wèi wǒ yǒu suǒ jī,fèn fèn shì bù píng。
深恐触时忌,巢覆卵亦倾。shēn kǒng chù shí jì,cháo fù luǎn yì qīng。
欲我撤之去,与我争硁硁。yù wǒ chè zhī qù,yǔ wǒ zhēng kēng kēng。
一笑逊谢之,区区但编氓。yī xiào xùn xiè zhī,qū qū dàn biān máng。
愧不知时事,岂怀愤世情。kuì bù zhī shí shì,qǐ huái fèn shì qíng。
藉曰有所指,亦莫与抗争。jí yuē yǒu suǒ zhǐ,yì mò yǔ kàng zhēng。
荆卿久绝迹,力士复销声。jīng qīng jiǔ jué jì,lì shì fù xiāo shēng。
况乃迂且腐,辞拙不知兵。kuàng nǎi yū qiě fǔ,cí zhuō bù zhī bīng。
未能斥辛垣,尤怠篝狐鸣。wèi néng chì xīn yuán,yóu dài gōu hú míng。
徒为儿戏事,诚何足重轻。tú wèi ér xì shì,chéng hé zú zhòng qīng。
偶语倘不免,菹醢愿独撄。ǒu yǔ tǎng bù miǎn,jū hǎi yuàn dú yīng。
转可不蹈海,徒饱鲨与鲸。zhuǎn kě bù dǎo hǎi,tú bǎo shā yǔ jīng。
不则且苟延,他日看子婴。bù zé qiě gǒu yán,tā rì kàn zi yīng。
猜您喜欢

偕游西湖杂写十四首

吴妍因

黄山松石赤城霞,更欲移来错犬牙。huáng shān sōng shí chì chéng xiá,gèng yù yí lái cuò quǎn yá。
我自风流卿绝世,一时灵秀聚天涯。wǒ zì fēng liú qīng jué shì,yī shí líng xiù jù tiān yá。

偕游西湖杂写十四首

吴妍因

他乡无此好湖山,安得相携竟不还。tā xiāng wú cǐ hǎo hú shān,ān dé xiāng xié jìng bù hái。
诗样人生诗境老,死犹同穴翠微间。shī yàng rén shēng shī jìng lǎo,sǐ yóu tóng xué cuì wēi jiān。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

百丈楼船居上层,忝随豪客许先登。bǎi zhàng lóu chuán jū shàng céng,tiǎn suí háo kè xǔ xiān dēng。
附庸愈近金圆国,愈觉金圆是万能。fù yōng yù jìn jīn yuán guó,yù jué jīn yuán shì wàn néng。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

果下龙驹一辆轻,绿槐夹道柏油平。guǒ xià lóng jū yī liàng qīng,lǜ huái jiā dào bǎi yóu píng。
须臾驰向繁嚣市,真觉城应马粪名。xū yú chí xiàng fán xiāo shì,zhēn jué chéng yīng mǎ fèn míng。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

卜居小阁板为墙,一室如笼亦似筐。bo jū xiǎo gé bǎn wèi qiáng,yī shì rú lóng yì shì kuāng。
四壁空空何所有,昼间席地夜当床。sì bì kōng kōng hé suǒ yǒu,zhòu jiān xí dì yè dāng chuáng。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

三餐无箸乏刀叉,蕉叶承来徒手拿。sān cān wú zhù fá dāo chā,jiāo yè chéng lái tú shǒu ná。
难得甘醇惟酌水,不嫌腥臭漫吞虾。nán dé gān chún wéi zhuó shuǐ,bù xián xīng chòu màn tūn xiā。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

北国西风霜叶秋,南天赤日火仍流。běi guó xī fēng shuāng yè qiū,nán tiān chì rì huǒ réng liú。
炎方一事差堪慰,季子无须羞敝裘。yán fāng yī shì chà kān wèi,jì zi wú xū xiū bì qiú。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

莲蓬零雨学冲凉,濡体浑如鸡落汤。lián péng líng yǔ xué chōng liáng,rú tǐ hún rú jī luò tāng。
可愈头风消热病,休嫌灌顶水淋浪。kě yù tóu fēng xiāo rè bìng,xiū xián guàn dǐng shuǐ lín làng。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

土蛇不蛰日纷腾,壁虎高吟夜守灯。tǔ shé bù zhé rì fēn téng,bì hǔ gāo yín yè shǒu dēng。
处处袭人蜰吮血,朝朝争食蚁呼朋。chù chù xí rén féi shǔn xuè,cháo cháo zhēng shí yǐ hū péng。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

白黑棕黄人种杂,绵蛮吉屈语音纷。bái hēi zōng huáng rén zhǒng zá,mián mán jí qū yǔ yīn fēn。
菲童尽习横行字,数典曾无本土文。fēi tóng jǐn xí héng xíng zì,shù diǎn céng wú běn tǔ wén。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

学府年年重典坟,我来颇怪治丝棼。xué fǔ nián nián zhòng diǎn fén,wǒ lái pǒ guài zhì sī fén。
欲消积滞施凉剂,违俗仍倡白话文。yù xiāo jī zhì shī liáng jì,wéi sú réng chàng bái huà wén。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

羡他乘便获多金,朝贵逢迎四海钦。xiàn tā chéng biàn huò duō jīn,cháo guì féng yíng sì hǎi qīn。
却笑诗书穷皓首,富儿门外苦呻吟。què xiào shī shū qióng hào shǒu,fù ér mén wài kǔ shēn yín。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

谁凭忠信行蛮貊,各以奇赢殖货财。shuí píng zhōng xìn xíng mán mò,gè yǐ qí yíng zhí huò cái。
莫劝富家儿向学,能绳祖武便英才。mò quàn fù jiā ér xiàng xué,néng shéng zǔ wǔ biàn yīng cái。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

为仁谁不吝锱铢,只是劳工与贩夫。wèi rén shuí bù lìn zī zhū,zhǐ shì láo gōng yǔ fàn fū。
休怪陶朱悭一拔,早经通籍作番奴。xiū guài táo zhū qiān yī bá,zǎo jīng tōng jí zuò fān nú。

旅菲杂咏二十八首

吴妍因

招摇学步易西装,不改泥犁肤色苍。zhāo yáo xué bù yì xī zhuāng,bù gǎi ní lí fū sè cāng。
黑烬白生黄太熟,自夸种族最优良。hēi jìn bái shēng huáng tài shú,zì kuā zhǒng zú zuì yōu liáng。