古诗词

金泗樵以多篇见示答以长歌

缪公恩

火轮飞燄天中央,湘帘高卷开堂皇。huǒ lún fēi yàn tiān zhōng yāng,xiāng lián gāo juǎn kāi táng huáng。
长吟挥汗苦炎热,窗明几净空彷徨。zhǎng yín huī hàn kǔ yán rè,chuāng míng jǐ jìng kōng páng huáng。
一歌再鼓不成曲,陈陈相因惭秕糠。yī gē zài gǔ bù chéng qū,chén chén xiāng yīn cán bǐ kāng。
捧君佳什回环读,幅幅击拊如琳琅。pěng jūn jiā shén huí huán dú,fú fú jī fǔ rú lín láng。
韩潮苏海走气势,子云相如兼骚庄。hán cháo sū hǎi zǒu qì shì,zi yún xiāng rú jiān sāo zhuāng。
泛揽群言入炉冶,胸中鼓铸呈精光。fàn lǎn qún yán rù lú yě,xiōng zhōng gǔ zhù chéng jīng guāng。
纪梦两篇最奇绝,游仙何必推曹唐。jì mèng liǎng piān zuì qí jué,yóu xiān hé bì tuī cáo táng。
瑰丽离奇不可状,恍若洪厓浮邱来扶将。guī lì lí qí bù kě zhuàng,huǎng ruò hóng yá fú qiū lái fú jiāng。
何幸拉我登天阙,龙腰鹤背偕翱翔。hé xìng lā wǒ dēng tiān quē,lóng yāo hè bèi xié áo xiáng。
知君本是谪仙客,故尔精神结注非寻常。zhī jūn běn shì zhé xiān kè,gù ěr jīng shén jié zhù fēi xún cháng。
长歌娓娓数百语,触手妙绪何汪洋。zhǎng gē wěi wěi shù bǎi yǔ,chù shǒu miào xù hé wāng yáng。
白衣苍狗寄幽远,天空海阔怀莽苍。bái yī cāng gǒu jì yōu yuǎn,tiān kōng hǎi kuò huái mǎng cāng。
忽尔鸢鱼足儒理,深衣大带垂堂堂。hū ěr yuān yú zú rú lǐ,shēn yī dà dài chuí táng táng。
忽尔高举如仙人,瑶草玉树琪花香。hū ěr gāo jǔ rú xiān rén,yáo cǎo yù shù qí huā xiāng。
忽尔枯寂似释子,萧然钵笠来西方。hū ěr kū jì shì shì zi,xiāo rán bō lì lái xī fāng。
变幻百怪难拟议,笔锋到处生光芒。biàn huàn bǎi guài nán nǐ yì,bǐ fēng dào chù shēng guāng máng。
其馀诸什烂云锦,纷纷掩映争辉煌。qí yú zhū shén làn yún jǐn,fēn fēn yǎn yìng zhēng huī huáng。
低回我自愧形秽,不敢踵韵期颉颃。dī huí wǒ zì kuì xíng huì,bù gǎn zhǒng yùn qī jié háng。
忆我学诗三十载,半生师友多江乡。yì wǒ xué shī sān shí zài,bàn shēng shī yǒu duō jiāng xiāng。
吴山楚水贮行橐,江花汀草皆文章。wú shān chǔ shuǐ zhù xíng tuó,jiāng huā tīng cǎo jiē wén zhāng。
好风一苇渡洋子,叩舷六代悲兴亡。hǎo fēng yī wěi dù yáng zi,kòu xián liù dài bēi xīng wáng。
北涉黄河望沧海,天地乃尔多包藏。běi shè huáng hé wàng cāng hǎi,tiān dì nǎi ěr duō bāo cáng。
东登泰岱观日月,六合极目空微茫。dōng dēng tài dài guān rì yuè,liù hé jí mù kōng wēi máng。
乃入都会见钜丽,始知陆海真洪荒。nǎi rù dōu huì jiàn jù lì,shǐ zhī lù hǎi zhēn hóng huāng。
陆离熣灿杂五色,迷人欲使双睛盲。lù lí suī càn zá wǔ sè,mí rén yù shǐ shuāng jīng máng。
开拓心胸竟何似,徒令跋涉劳梯航。kāi tuò xīn xiōng jìng hé shì,tú lìng bá shè láo tī háng。
嗒焉归来驻蓬荜,一邱一壑聊徜徉。dā yān guī lái zhù péng bì,yī qiū yī hè liáo cháng yáng。
闭门寡侣愈孤陋,骚坛无事争雄强。bì mén guǎ lǚ yù gū lòu,sāo tán wú shì zhēng xióng qiáng。
今岁与君建旗鼓,彼此破斧或缺斨。jīn suì yǔ jūn jiàn qí gǔ,bǐ cǐ pò fǔ huò quē qiāng。
连篇累牍不相下,争排笔阵驱词场。lián piān lèi dú bù xiāng xià,zhēng pái bǐ zhèn qū cí chǎng。
君才既富性复敏,气盛不拘言短长。jūn cái jì fù xìng fù mǐn,qì shèng bù jū yán duǎn zhǎng。
我范驰驱计步武,鸟蛇前后求安详。wǒ fàn chí qū jì bù wǔ,niǎo shé qián hòu qiú ān xiáng。
守正自能待劲敌,出奇制胜殊未遑。shǒu zhèng zì néng dài jìn dí,chū qí zhì shèng shū wèi huáng。
自春徂夏数十作,未尝放笔为歌行。zì chūn cú xià shù shí zuò,wèi cháng fàng bǐ wèi gē xíng。
此调不谈亦已久,但觉蹇涩非铿锵。cǐ diào bù tán yì yǐ jiǔ,dàn jué jiǎn sè fēi kēng qiāng。
自朝至于日中昃,书成屋角飞斜阳。zì cháo zhì yú rì zhōng zè,shū chéng wū jiǎo fēi xié yáng。
掷笔朗吟自斟酌,暮天习习薰风凉。zhì bǐ lǎng yín zì zhēn zhuó,mù tiān xí xí xūn fēng liáng。
愿将此作质法眼,勿为世俗之见徒揄扬。yuàn jiāng cǐ zuò zhì fǎ yǎn,wù wèi shì sú zhī jiàn tú yú yáng。
猜您喜欢

春阴

缪公恩

垂垂庭柳绿新添,风动柔丝绕画帘。chuí chuí tíng liǔ lǜ xīn tiān,fēng dòng róu sī rào huà lián。
十里春云飞不起,一天雨意压楼檐。shí lǐ chūn yún fēi bù qǐ,yī tiān yǔ yì yā lóu yán。

送人

缪公恩

沾足春泥雪乍消,暖烟晴日永安桥。zhān zú chūn ní xuě zhà xiāo,nuǎn yān qíng rì yǒng ān qiáo。
骊歌不挽花骢驻,莫遣东风怨柳条。lí gē bù wǎn huā cōng zhù,mò qiǎn dōng fēng yuàn liǔ tiáo。

读渔洋秋柳诗书后

缪公恩

金粉繁华没夕阳,江皋新染夜来霜。jīn fěn fán huá méi xī yáng,jiāng gāo xīn rǎn yè lái shuāng。
萧条几树芜城柳,一片秋声入锦囊。xiāo tiáo jǐ shù wú chéng liǔ,yī piàn qiū shēng rù jǐn náng。

饮酒

缪公恩

伏雨连朝长绿苔,一樽时对北窗开。fú yǔ lián cháo zhǎng lǜ tái,yī zūn shí duì běi chuāng kāi。
谁云酒是消愁物,往事都从醉后来。shuí yún jiǔ shì xiāo chóu wù,wǎng shì dōu cóng zuì hòu lái。

秋雨晚晴

缪公恩

长虹倒挂雨初收,几榻清凉四壁秋。zhǎng hóng dào guà yǔ chū shōu,jǐ tà qīng liáng sì bì qiū。
飞尽碧云天宇净,卷帘风入夕阳楼。fēi jǐn bì yún tiān yǔ jìng,juǎn lián fēng rù xī yáng lóu。

河上晚步

缪公恩

几株疏柳绕沙堤,野水平桥落照迷。jǐ zhū shū liǔ rào shā dī,yě shuǐ píng qiáo luò zhào mí。
一片凉烟飞不起,黄昏影里乱鸦啼。yī piàn liáng yān fēi bù qǐ,huáng hūn yǐng lǐ luàn yā tí。

夜坐

缪公恩

银汉清澄白露凉,西廊月影转东廊。yín hàn qīng chéng bái lù liáng,xī láng yuè yǐng zhuǎn dōng láng。
怀人耿耿不成寐,远雁数声秋夜长。huái rén gěng gěng bù chéng mèi,yuǎn yàn shù shēng qiū yè zhǎng。

浑河即目

缪公恩

漠漠青云掩赤霞,长河风急卷银花。mò mò qīng yún yǎn chì xiá,zhǎng hé fēng jí juǎn yín huā。
空林落叶秋无主,一片残阳噪晚鸦。kōng lín luò yè qiū wú zhǔ,yī piàn cán yáng zào wǎn yā。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

风雪萧萧独闭门,竹炉拨火酌匏樽。fēng xuě xiāo xiāo dú bì mén,zhú lú bō huǒ zhuó páo zūn。
新诗吟罢先登稿,更写唐诗授小孙。xīn shī yín bà xiān dēng gǎo,gèng xiě táng shī shòu xiǎo sūn。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

仅是三龄说四龄,丰颐细齿两眸青。jǐn shì sān líng shuō sì líng,fēng yí xì chǐ liǎng móu qīng。
一回雒诵清娱耳,字字珠圆水泻瓶。yī huí luò sòng qīng yú ěr,zì zì zhū yuán shuǐ xiè píng。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

探得曾萱小睡醒,携书读与老人听。tàn dé céng xuān xiǎo shuì xǐng,xié shū dú yǔ lǎo rén tīng。
开奁按句酬佳果,半日支颐笑未停。kāi lián àn jù chóu jiā guǒ,bàn rì zhī yí xiào wèi tíng。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

孙非驽钝母康强,有禄堪支一岁粮。sūn fēi nú dùn mǔ kāng qiáng,yǒu lù kān zhī yī suì liáng。
领得天伦真乐趣,不须人事扰回肠。lǐng dé tiān lún zhēn lè qù,bù xū rén shì rǎo huí cháng。

塞下曲

缪公恩

白草黄沙望不穷,旄旗大漠鼓天风。bái cǎo huáng shā wàng bù qióng,máo qí dà mò gǔ tiān fēng。
男儿未带封侯骨,牛斗□横剑气红。nán ér wèi dài fēng hóu gǔ,niú dòu héng jiàn qì hóng。

读唐诗成绝句四首王颖川

缪公恩

格幽思远迥离群,太息桓灵枢密瞋。gé yōu sī yuǎn jiǒng lí qún,tài xī huán líng shū mì chēn。
百首宫词娇妩媚,毫端现出美人身。bǎi shǒu gōng cí jiāo wǔ mèi,háo duān xiàn chū měi rén shēn。

读唐诗成绝句四首王颖川

缪公恩

玉骨玲珑锦绣肠,齿牙吐出五云光。yù gǔ líng lóng jǐn xiù cháng,chǐ yá tǔ chū wǔ yún guāng。
合当百宝流苏帐,金鼎常熏海外香。hé dāng bǎi bǎo liú sū zhàng,jīn dǐng cháng xūn hǎi wài xiāng。