古诗词

金泗樵以多篇见示答以长歌

缪公恩

火轮飞燄天中央,湘帘高卷开堂皇。huǒ lún fēi yàn tiān zhōng yāng,xiāng lián gāo juǎn kāi táng huáng。
长吟挥汗苦炎热,窗明几净空彷徨。zhǎng yín huī hàn kǔ yán rè,chuāng míng jǐ jìng kōng páng huáng。
一歌再鼓不成曲,陈陈相因惭秕糠。yī gē zài gǔ bù chéng qū,chén chén xiāng yīn cán bǐ kāng。
捧君佳什回环读,幅幅击拊如琳琅。pěng jūn jiā shén huí huán dú,fú fú jī fǔ rú lín láng。
韩潮苏海走气势,子云相如兼骚庄。hán cháo sū hǎi zǒu qì shì,zi yún xiāng rú jiān sāo zhuāng。
泛揽群言入炉冶,胸中鼓铸呈精光。fàn lǎn qún yán rù lú yě,xiōng zhōng gǔ zhù chéng jīng guāng。
纪梦两篇最奇绝,游仙何必推曹唐。jì mèng liǎng piān zuì qí jué,yóu xiān hé bì tuī cáo táng。
瑰丽离奇不可状,恍若洪厓浮邱来扶将。guī lì lí qí bù kě zhuàng,huǎng ruò hóng yá fú qiū lái fú jiāng。
何幸拉我登天阙,龙腰鹤背偕翱翔。hé xìng lā wǒ dēng tiān quē,lóng yāo hè bèi xié áo xiáng。
知君本是谪仙客,故尔精神结注非寻常。zhī jūn běn shì zhé xiān kè,gù ěr jīng shén jié zhù fēi xún cháng。
长歌娓娓数百语,触手妙绪何汪洋。zhǎng gē wěi wěi shù bǎi yǔ,chù shǒu miào xù hé wāng yáng。
白衣苍狗寄幽远,天空海阔怀莽苍。bái yī cāng gǒu jì yōu yuǎn,tiān kōng hǎi kuò huái mǎng cāng。
忽尔鸢鱼足儒理,深衣大带垂堂堂。hū ěr yuān yú zú rú lǐ,shēn yī dà dài chuí táng táng。
忽尔高举如仙人,瑶草玉树琪花香。hū ěr gāo jǔ rú xiān rén,yáo cǎo yù shù qí huā xiāng。
忽尔枯寂似释子,萧然钵笠来西方。hū ěr kū jì shì shì zi,xiāo rán bō lì lái xī fāng。
变幻百怪难拟议,笔锋到处生光芒。biàn huàn bǎi guài nán nǐ yì,bǐ fēng dào chù shēng guāng máng。
其馀诸什烂云锦,纷纷掩映争辉煌。qí yú zhū shén làn yún jǐn,fēn fēn yǎn yìng zhēng huī huáng。
低回我自愧形秽,不敢踵韵期颉颃。dī huí wǒ zì kuì xíng huì,bù gǎn zhǒng yùn qī jié háng。
忆我学诗三十载,半生师友多江乡。yì wǒ xué shī sān shí zài,bàn shēng shī yǒu duō jiāng xiāng。
吴山楚水贮行橐,江花汀草皆文章。wú shān chǔ shuǐ zhù xíng tuó,jiāng huā tīng cǎo jiē wén zhāng。
好风一苇渡洋子,叩舷六代悲兴亡。hǎo fēng yī wěi dù yáng zi,kòu xián liù dài bēi xīng wáng。
北涉黄河望沧海,天地乃尔多包藏。běi shè huáng hé wàng cāng hǎi,tiān dì nǎi ěr duō bāo cáng。
东登泰岱观日月,六合极目空微茫。dōng dēng tài dài guān rì yuè,liù hé jí mù kōng wēi máng。
乃入都会见钜丽,始知陆海真洪荒。nǎi rù dōu huì jiàn jù lì,shǐ zhī lù hǎi zhēn hóng huāng。
陆离熣灿杂五色,迷人欲使双睛盲。lù lí suī càn zá wǔ sè,mí rén yù shǐ shuāng jīng máng。
开拓心胸竟何似,徒令跋涉劳梯航。kāi tuò xīn xiōng jìng hé shì,tú lìng bá shè láo tī háng。
嗒焉归来驻蓬荜,一邱一壑聊徜徉。dā yān guī lái zhù péng bì,yī qiū yī hè liáo cháng yáng。
闭门寡侣愈孤陋,骚坛无事争雄强。bì mén guǎ lǚ yù gū lòu,sāo tán wú shì zhēng xióng qiáng。
今岁与君建旗鼓,彼此破斧或缺斨。jīn suì yǔ jūn jiàn qí gǔ,bǐ cǐ pò fǔ huò quē qiāng。
连篇累牍不相下,争排笔阵驱词场。lián piān lèi dú bù xiāng xià,zhēng pái bǐ zhèn qū cí chǎng。
君才既富性复敏,气盛不拘言短长。jūn cái jì fù xìng fù mǐn,qì shèng bù jū yán duǎn zhǎng。
我范驰驱计步武,鸟蛇前后求安详。wǒ fàn chí qū jì bù wǔ,niǎo shé qián hòu qiú ān xiáng。
守正自能待劲敌,出奇制胜殊未遑。shǒu zhèng zì néng dài jìn dí,chū qí zhì shèng shū wèi huáng。
自春徂夏数十作,未尝放笔为歌行。zì chūn cú xià shù shí zuò,wèi cháng fàng bǐ wèi gē xíng。
此调不谈亦已久,但觉蹇涩非铿锵。cǐ diào bù tán yì yǐ jiǔ,dàn jué jiǎn sè fēi kēng qiāng。
自朝至于日中昃,书成屋角飞斜阳。zì cháo zhì yú rì zhōng zè,shū chéng wū jiǎo fēi xié yáng。
掷笔朗吟自斟酌,暮天习习薰风凉。zhì bǐ lǎng yín zì zhēn zhuó,mù tiān xí xí xūn fēng liáng。
愿将此作质法眼,勿为世俗之见徒揄扬。yuàn jiāng cǐ zuò zhì fǎ yǎn,wù wèi shì sú zhī jiàn tú yú yáng。
猜您喜欢

读唐诗成绝句四首王颖川

缪公恩

万里沧波浩渺中,汀洲何必尽消融。wàn lǐ cāng bō hào miǎo zhōng,tīng zhōu hé bì jǐn xiāo róng。
自将浅易开生面,别有精神李杜同。zì jiāng qiǎn yì kāi shēng miàn,bié yǒu jīng shén lǐ dù tóng。

读唐诗成绝句四首王颖川

缪公恩

神仙岂合驻人间,白玉楼成即赐环。shén xiān qǐ hé zhù rén jiān,bái yù lóu chéng jí cì huán。
石破天惊难比拟,会须撞碎铁围山。shí pò tiān jīng nán bǐ nǐ,huì xū zhuàng suì tiě wéi shān。

咏镜

缪公恩

金水精华别有神,不须拂拭绝纤尘。jīn shuǐ jīng huá bié yǒu shén,bù xū fú shì jué xiān chén。
且将玉匣收全象,莫遣清光远射人。qiě jiāng yù xiá shōu quán xiàng,mò qiǎn qīng guāng yuǎn shè rén。

次春郊元韵

缪公恩

野游晴正好,款段踏芳春。yě yóu qíng zhèng hǎo,kuǎn duàn tà fāng chūn。
绿柳才舒眼,朱樱未点唇。lǜ liǔ cái shū yǎn,zhū yīng wèi diǎn chún。
花光含丽日,风意起青蘋。huā guāng hán lì rì,fēng yì qǐ qīng píng。
远岫凝轻黛,洄波皱细鳞。yuǎn xiù níng qīng dài,huí bō zhòu xì lín。
韶华呈艳冶,诗句斗鲜新。sháo huá chéng yàn yě,shī jù dòu xiān xīn。
应接人无暇,长吟小欠伸。yīng jiē rén wú xiá,zhǎng yín xiǎo qiàn shēn。

次春日六韵

缪公恩

题春佳句属君家,我亦颦眉咏物华。tí chūn jiā jù shǔ jūn jiā,wǒ yì pín méi yǒng wù huá。
胸有灵机舒锦绣,天将丽景灿云霞。xiōng yǒu líng jī shū jǐn xiù,tiān jiāng lì jǐng càn yún xiá。
绿烟拂地千株柳,红雨飞空十里花。lǜ yān fú dì qiān zhū liǔ,hóng yǔ fēi kōng shí lǐ huā。
树底车宜乘小驷,风前扇拟试团纱。shù dǐ chē yí chéng xiǎo sì,fēng qián shàn nǐ shì tuán shā。
一樽村酿携柑酒,盈把山蔬荐蕨芽。yī zūn cūn niàng xié gān jiǔ,yíng bǎ shān shū jiàn jué yá。
投得奚囊诗句满,野芳醉插帽沿斜。tóu dé xī náng shī jù mǎn,yě fāng zuì chā mào yán xié。

次和夜月观花八韵

缪公恩

寂寂名园笼月地,溶溶皓魄照花天。jì jì míng yuán lóng yuè dì,róng róng hào pò zhào huā tiān。
寻春无事登山屐,卜夜疑乘棹雪船。xún chūn wú shì dēng shān jī,bo yè yí chéng zhào xuě chuán。
植得瑶池琪树满,涌来碧海宝珠圆。zhí dé yáo chí qí shù mǎn,yǒng lái bì hǎi bǎo zhū yuán。
空涵色象真成幻,写入虚灵艳更妍。kōng hán sè xiàng zhēn chéng huàn,xiě rù xū líng yàn gèng yán。
一片金波镕玉镜,万枝紫姹间红嫣。yī piàn jīn bō róng yù jìng,wàn zhī zǐ chà jiān hóng yān。
冰魂漏永迷蝴蝶,芳梦宵深警杜鹃。bīng hún lòu yǒng mí hú dié,fāng mèng xiāo shēn jǐng dù juān。
皎洁不随云影暗,妖娆正浥露华鲜。jiǎo jié bù suí yún yǐng àn,yāo ráo zhèng yì lù huá xiān。
如斯景物君能咏,想像香光我亦怜。rú sī jǐng wù jūn néng yǒng,xiǎng xiàng xiāng guāng wǒ yì lián。

太湖怀古

缪公恩

扁舟泛五湖,倚棹望姑苏。biǎn zhōu fàn wǔ hú,yǐ zhào wàng gū sū。
嗟哉伍相国,不及范大夫。jiē zāi wǔ xiāng guó,bù jí fàn dà fū。

寺中忆洪稚存不至

缪公恩

炎热不可避,来与山僧邻。yán rè bù kě bì,lái yǔ shān sēng lín。
虚窗清以幽,砌草如铺茵。xū chuāng qīng yǐ yōu,qì cǎo rú pù yīn。
长槐结空翠,落我砚池滨。zhǎng huái jié kōng cuì,luò wǒ yàn chí bīn。
邻僧少禅说,往来多俗人。lín sēng shǎo chán shuō,wǎng lái duō sú rén。
安得青松风,扫此阶前尘。ān dé qīng sōng fēng,sǎo cǐ jiē qián chén。
携我故人来,饮我尊中醇。xié wǒ gù rén lái,yǐn wǒ zūn zhōng chún。
吟诗或终夕,清谭或经旬。yín shī huò zhōng xī,qīng tán huò jīng xún。
披襟坐北窗,啸傲当冰轮。pī jīn zuò běi chuāng,xiào ào dāng bīng lún。
故人久不来,微飙动丛筠。gù rén jiǔ bù lái,wēi biāo dòng cóng yún。

太湖

缪公恩

沧波渺无际,群山浮镜中。cāng bō miǎo wú jì,qún shān fú jìng zhōng。
上无青云梯,下有苍龙宫。shàng wú qīng yún tī,xià yǒu cāng lóng gōng。
澒洞撼大地,飘忽来长风。hòng dòng hàn dà dì,piāo hū lái zhǎng fēng。
灵威忆仙迹,底定钦神功。líng wēi yì xiān jì,dǐ dìng qīn shén gōng。
悲哉伍相国,远矣陶朱公。bēi zāi wǔ xiāng guó,yuǎn yǐ táo zhū gōng。
智勇尽合轨,生死皆英雄。zhì yǒng jǐn hé guǐ,shēng sǐ jiē yīng xióng。
人生托天地,踪迹如飞蓬。rén shēng tuō tiān dì,zōng jì rú fēi péng。
壮游在适意,无为悲穷通。zhuàng yóu zài shì yì,wú wèi bēi qióng tōng。
古人不可见,旦暮行将终。gǔ rén bù kě jiàn,dàn mù xíng jiāng zhōng。
一艇破碧烟,双桨淩虚空。yī tǐng pò bì yān,shuāng jiǎng líng xū kōng。
焉得天汉槎,聊此寄空蒙。yān dé tiān hàn chá,liáo cǐ jì kōng méng。

虞姬墓词

缪公恩

长江涌浪吊雄风,何处纤腰问楚宫。zhǎng jiāng yǒng làng diào xióng fēng,hé chù xiān yāo wèn chǔ gōng。
脉脉水云低晚翠,夭夭桃树艳春红。mài mài shuǐ yún dī wǎn cuì,yāo yāo táo shù yàn chūn hóng。
村人指我城西路,高原遗有当年墓。cūn rén zhǐ wǒ chéng xī lù,gāo yuán yí yǒu dāng nián mù。
至今父老久传闻,虞兮在昔埋魂处。zhì jīn fù lǎo jiǔ chuán wén,yú xī zài xī mái hún chù。
重围四起楚些声,拔剑悲歌骓不行。zhòng wéi sì qǐ chǔ xiē shēng,bá jiàn bēi gē zhuī bù xíng。
盖世英雄意气尽,美人泣下不胜情。gài shì yīng xióng yì qì jǐn,měi rén qì xià bù shèng qíng。
大王起饮帐中酒,美人点点低垂首。dà wáng qǐ yǐn zhàng zhōng jiǔ,měi rén diǎn diǎn dī chuí shǒu。
此时善战竟何如,空向鸿门思玉斗。cǐ shí shàn zhàn jìng hé rú,kōng xiàng hóng mén sī yù dòu。
我来墓下揖斜阳,羡杀重瞳叹汉王。wǒ lái mù xià yī xié yáng,xiàn shā zhòng tóng tàn hàn wáng。
吕雉不贞人彘枉,美人抔土姓名香。lǚ zhì bù zhēn rén zhì wǎng,měi rén póu tǔ xìng míng xiāng。
即今寄魄坟边草,红苞灼灼柔枝袅。jí jīn jì pò fén biān cǎo,hóng bāo zhuó zhuó róu zhī niǎo。
此是千秋烈女身,等闲蜂蝶休相扰。cǐ shì qiān qiū liè nǚ shēn,děng xián fēng dié xiū xiāng rǎo。
匆匆戎马瘗婵娟,玉匣珠襦事罔传。cōng cōng róng mǎ yì chán juān,yù xiá zhū rú shì wǎng chuán。
自是美人甘遂死,不妨稿草置荒田。zì shì měi rén gān suì sǐ,bù fáng gǎo cǎo zhì huāng tián。
美人虽死芳声在,只惜龙门书不载。měi rén suī sǐ fāng shēng zài,zhǐ xī lóng mén shū bù zài。
欲将往事问青山,青山不语愁春黛。yù jiāng wǎng shì wèn qīng shān,qīng shān bù yǔ chóu chūn dài。

秋暮怀洪稚存

缪公恩

秋风何萧萧,木叶纷以飞。qiū fēng hé xiāo xiāo,mù yè fēn yǐ fēi。
时序忽已更,缅彼百卉腓。shí xù hū yǐ gèng,miǎn bǐ bǎi huì féi。
出步空庭前,残阳明短扉。chū bù kōng tíng qián,cán yáng míng duǎn fēi。
俯仰空踟躇,悠然有所思。fǔ yǎng kōng chí chú,yōu rán yǒu suǒ sī。
故人久行役,乃在天之涯。gù rén jiǔ xíng yì,nǎi zài tiān zhī yá。
忆昔大河边,行色共悽悽。yì xī dà hé biān,xíng sè gòng qī qī。
接谈倾盖间,遂订白首期。jiē tán qīng gài jiān,suì dìng bái shǒu qī。
空山项王坟,荒草荀令碑。kōng shān xiàng wáng fén,huāng cǎo xún lìng bēi。
白杨啸晚风,其声亦何悲。bái yáng xiào wǎn fēng,qí shēng yì hé bēi。
与子话平生,泣下各沾衣。yǔ zi huà píng shēng,qì xià gè zhān yī。
旅食黄金台,两度伤别离。lǚ shí huáng jīn tái,liǎng dù shāng bié lí。
子乃化鹏去,我还趋庭帏。zi nǎi huà péng qù,wǒ hái qū tíng wéi。
音问一以隔,闻入三秦畿。yīn wèn yī yǐ gé,wén rù sān qín jī。
西北气候早,七月黄沙吹。xī běi qì hòu zǎo,qī yuè huáng shā chuī。
帷幕多凉风,夜深镫火微。wéi mù duō liáng fēng,yè shēn dèng huǒ wēi。
愿言思故人,弹铗歌来归。yuàn yán sī gù rén,dàn jiá gē lái guī。

别李绮琴

缪公恩

抚兹松与竹,相顾犹依依。fǔ zī sōng yǔ zhú,xiāng gù yóu yī yī。
况乃故人情,弃之宁如遗。kuàng nǎi gù rén qíng,qì zhī níng rú yí。
赖此怀袖间,常有一编诗。lài cǐ huái xiù jiān,cháng yǒu yī biān shī。
朝夕对行橐,聊以慰相思。cháo xī duì xíng tuó,liáo yǐ wèi xiāng sī。

秋夜怀洪稚存

缪公恩

明月何皎皎,良夜何迟迟。míng yuè hé jiǎo jiǎo,liáng yè hé chí chí。
牛女隔绛河,风露凉凄其。niú nǚ gé jiàng hé,fēng lù liáng qī qí。
清光照人间,何处无别离。qīng guāng zhào rén jiān,hé chù wú bié lí。
长歌寄所怀,乃在天之涯。zhǎng gē jì suǒ huái,nǎi zài tiān zhī yá。
披衣步空庭,木叶横天飞。pī yī bù kōng tíng,mù yè héng tiān fēi。
不知游子心,此时何所思。bù zhī yóu zi xīn,cǐ shí hé suǒ sī。

长干曲

缪公恩

采莲清溪口,不似在横塘。cǎi lián qīng xī kǒu,bù shì zài héng táng。
相逢不相识,且莫诉中肠。xiāng féng bù xiāng shí,qiě mò sù zhōng cháng。

长干曲

缪公恩

我向清溪来,郎往横塘去。wǒ xiàng qīng xī lái,láng wǎng héng táng qù。
双桨未相逢,花深在何处。shuāng jiǎng wèi xiāng féng,huā shēn zài hé chù。