古诗词

憩翠微山下酒家

书諴

疏柳危崖夹浅流,布帘茅店据清幽。shū liǔ wēi yá jiā qiǎn liú,bù lián máo diàn jù qīng yōu。
黄花尚对昨年酒,白发新添此日游。huáng huā shàng duì zuó nián jiǔ,bái fā xīn tiān cǐ rì yóu。
近老情怀如短景,欲休官况似残秋。jìn lǎo qíng huái rú duǎn jǐng,yù xiū guān kuàng shì cán qiū。
头衔苦被山翁问,将列云溪作醉侯。tóu xián kǔ bèi shān wēng wèn,jiāng liè yún xī zuò zuì hóu。

书諴

清宗室,字实之,一字季和,又字子玉,号樗仙。辅国将军长恒子。袭封奉国将军。画梅得天趣。年四十,托疾去官,自辟隙地,从事习劳以为乐。 书諴的作品>>

猜您喜欢

早梅

书諴

不假阳和力,孤生造物先。bù jiǎ yáng hé lì,gū shēng zào wù xiān。
九天犹浑沌,一树已婵娟。jiǔ tiān yóu hún dùn,yī shù yǐ chán juān。
节候每相左,冰霜竟失权。jié hòu měi xiāng zuǒ,bīng shuāng jìng shī quán。
只因高欲绝,无意竞新年。zhǐ yīn gāo yù jué,wú yì jìng xīn nián。

新正独酌

书諴

储岁无余酒,空樽迫典衣。chǔ suì wú yú jiǔ,kōng zūn pò diǎn yī。
春寒迎雪作,人事过年稀。chūn hán yíng xuě zuò,rén shì guò nián xī。
日月忽今昨,行藏偶是非。rì yuè hū jīn zuó,xíng cáng ǒu shì fēi。
浊醪有妙理,随意一觞挥。zhuó láo yǒu miào lǐ,suí yì yī shāng huī。

灌读草堂夏夜

书諴

竹院初过雨,无风气自凉。zhú yuàn chū guò yǔ,wú fēng qì zì liáng。
虫声疑在野,月色忽周堂。chóng shēng yí zài yě,yuè sè hū zhōu táng。
境静由神会,心闲与物忘。jìng jìng yóu shén huì,xīn xián yǔ wù wàng。
数杯微醉后,清露洒衣裳。shù bēi wēi zuì hòu,qīng lù sǎ yī shang。

浮香亭纳凉

书諴

六月郊坰草树丰,小园新霁暑全空。liù yuè jiāo jiōng cǎo shù fēng,xiǎo yuán xīn jì shǔ quán kōng。
水亭初散芰荷雨,冰簟来乘杨柳风。shuǐ tíng chū sàn jì hé yǔ,bīng diàn lái chéng yáng liǔ fēng。
幽鸟不惊人似槁,乱蝉忽聒耳如聋。yōu niǎo bù jīng rén shì gǎo,luàn chán hū guā ěr rú lóng。
自知未尽忘机事,犹向清溪羡钓翁。zì zhī wèi jǐn wàng jī shì,yóu xiàng qīng xī xiàn diào wēng。

憩翠微山下酒家

书諴

未拟云岩便卜居,久将魂梦托樵渔。wèi nǐ yún yán biàn bo jū,jiǔ jiāng hún mèng tuō qiáo yú。
鸣泉任石谐清浊,落叶因风致疾徐。míng quán rèn shí xié qīng zhuó,luò yè yīn fēng zhì jí xú。
人为病多情益淡,山当瘦尽气偏余。rén wèi bìng duō qíng yì dàn,shān dāng shòu jǐn qì piān yú。
来春买犊堪终老,不远西庄有敝庐。lái chūn mǎi dú kān zhōng lǎo,bù yuǎn xī zhuāng yǒu bì lú。

次韵嵩山田居杂咏

书諴

最羡田居近古风,自余耕凿万缘空。zuì xiàn tián jū jìn gǔ fēng,zì yú gēng záo wàn yuán kōng。
因君想见桃源境,只在茅檐鸡犬中。yīn jūn xiǎng jiàn táo yuán jìng,zhǐ zài máo yán jī quǎn zhōng。

次韵嵩山田居杂咏

书諴

邻曲区分自有宜,编榆插柳作门篱。lín qū qū fēn zì yǒu yí,biān yú chā liǔ zuò mén lí。
怪来老稚纷纷出,道是前村祈社时。guài lái lǎo zhì fēn fēn chū,dào shì qián cūn qí shè shí。

次韵嵩山田居杂咏

书諴

溪云淡淡合还披,不定阴晴禁火时。xī yún dàn dàn hé hái pī,bù dìng yīn qíng jìn huǒ shí。
约得邻翁耘宿麦,杏花小雨又成丝。yuē dé lín wēng yún sù mài,xìng huā xiǎo yǔ yòu chéng sī。

次韵嵩山田居杂咏

书諴

岚坞云庄闹亦幽,家家水碓竞溪流。lán wù yún zhuāng nào yì yōu,jiā jiā shuǐ duì jìng xī liú。
田间午馌人皆歇,一片平芜数点牛。tián jiān wǔ yè rén jiē xiē,yī piàn píng wú shù diǎn niú。

次韵嵩山田居杂咏

书諴

桑间鸠语椹初黄,满榻南风午梦长。sāng jiān jiū yǔ shèn chū huáng,mǎn tà nán fēng wǔ mèng zhǎng。
终老不行城市路,一隅云水自成乡。zhōng lǎo bù xíng chéng shì lù,yī yú yún shuǐ zì chéng xiāng。

答和臞仙

书諴

病愧陶隐居,投簪发亦绿。bìng kuì táo yǐn jū,tóu zān fā yì lǜ。
只有觅栗儿,门业愁难续。zhǐ yǒu mì lì ér,mén yè chóu nán xù。
正似厉人媸,生子遽以烛。zhèng shì lì rén chī,shēng zi jù yǐ zhú。
但勿坠先业,那复计荣辱。dàn wù zhuì xiān yè,nà fù jì róng rǔ。
惟恐顽若余,碌碌空食粟。wéi kǒng wán ruò yú,lù lù kōng shí sù。
山林懒慢人,家法无检束。shān lín lǎn màn rén,jiā fǎ wú jiǎn shù。
痴儿手一经,貌合神不属。chī ér shǒu yī jīng,mào hé shén bù shǔ。
养德应蒙求,明箴先寡欲。yǎng dé yīng méng qiú,míng zhēn xiān guǎ yù。
过忧天将坠,多事蛇添足。guò yōu tiān jiāng zhuì,duō shì shé tiān zú。
愿君惠直言,庶不失刻鹄。yuàn jūn huì zhí yán,shù bù shī kè gǔ。

自翠微山口至第一桥

书諴

絷马龁平冈,欲试济胜具。zhí mǎ hé píng gāng,yù shì jì shèng jù。
奚奴荷拄杖,负手就熟路。xī nú hé zhǔ zhàng,fù shǒu jiù shú lù。
经秋无飘风,丹黄满岩树。jīng qiū wú piāo fēng,dān huáng mǎn yán shù。
迤逦缘涧滨,瞩目尽良遇。yí lǐ yuán jiàn bīn,zhǔ mù jǐn liáng yù。
谷口忽若吞,噬嗑饱烟雾。gǔ kǒu hū ruò tūn,shì kē bǎo yān wù。
西折磴渐危,山势益奔骛。xī zhé dèng jiàn wēi,shān shì yì bēn wù。
小坐拂藓石,佳境在指顾。xiǎo zuò fú xiǎn shí,jiā jìng zài zhǐ gù。

题臞仙泥金画石便面为嵩山作

书諴

米颠爱石世尽知,臞仙画石实过之。mǐ diān ài shí shì jǐn zhī,qú xiān huà shí shí guò zhī。
为我曾作《双石图》,墨光压扇千钧携。wèi wǒ céng zuò shuāng shí tú,mò guāng yā shàn qiān jūn xié。
嵩山扇头画更好,银染金皴气逾老。sōng shān shàn tóu huà gèng hǎo,yín rǎn jīn cūn qì yú lǎo。
野花野草含秀润,芬芳镇与烟霞保。yě huā yě cǎo hán xiù rùn,fēn fāng zhèn yǔ yān xiá bǎo。
年来卧病神志昏,双眸冷醒莓苔痕。nián lái wò bìng shén zhì hūn,shuāng móu lěng xǐng méi tái hén。
连阴独坐户牖暗,无乃久雨云生根。lián yīn dú zuò hù yǒu àn,wú nǎi jiǔ yǔ yún shēng gēn。
契阔将荒蒋诩径,却喜求羊新有赠。qì kuò jiāng huāng jiǎng xǔ jìng,què xǐ qiú yáng xīn yǒu zèng。
况是相思索我言,我言拙硬殊难称。kuàng shì xiāng sī suǒ wǒ yán,wǒ yán zhuō yìng shū nán chēng。
二君与我交最深,笑言往往相规箴。èr jūn yǔ wǒ jiāo zuì shēn,xiào yán wǎng wǎng xiāng guī zhēn。
但愿此交同此石,人间无处重黄金。dàn yuàn cǐ jiāo tóng cǐ shí,rén jiān wú chù zhòng huáng jīn。

食笋行戏赠臞仙

书諴

可使身无肉,不可食无竹。kě shǐ shēn wú ròu,bù kě shí wú zhú。
将军嗜笋体瘦健,昌歜羊枣皆粗俗。jiāng jūn shì sǔn tǐ shòu jiàn,chāng chù yáng zǎo jiē cū sú。
潞河秋泊渭川贾,筐篚腥倾箨龙脯。lù hé qiū pō wèi chuān jiǎ,kuāng fěi xīng qīng tuò lóng pú。
乍看鳞甲形模糊,尚觉彭亨郁余怒。zhà kàn lín jiǎ xíng mó hú,shàng jué péng hēng yù yú nù。
将军晓起饥肠鸣,蜿蜒入口风雷轰。jiāng jūn xiǎo qǐ jī cháng míng,wān yán rù kǒu fēng léi hōng。
鍊珍百品不足数,一味清净廉泉僧。liàn zhēn bǎi pǐn bù zú shù,yī wèi qīng jìng lián quán sēng。
闻道此僧善说法,不棒不喝不梵夹。wén dào cǐ sēng shàn shuō fǎ,bù bàng bù hē bù fàn jiā。
化身现在我窗前,我亦从之敬而狎。huà shēn xiàn zài wǒ chuāng qián,wǒ yì cóng zhī jìng ér xiá。
一阳初复萌始孳,弹指蛩鸣锸可施。yī yáng chū fù méng shǐ zī,dàn zhǐ qióng míng chā kě shī。
拟夸新脆连根赠,却恐狐搰反被嗤。nǐ kuā xīn cuì lián gēn zèng,què kǒng hú hú fǎn bèi chī。
知子多生饱蠹简,啖蔗佳境应非远。zhī zi duō shēng bǎo dù jiǎn,dàn zhè jiā jìng yīng fēi yuǎn。

龙王堂双松歌

书諴

双松夭矫凭潭起,定是卢师二龙子。shuāng sōng yāo jiǎo píng tán qǐ,dìng shì lú shī èr lóng zi。
卢师死后无所归,觅父还窟带泥水。lú shī sǐ hòu wú suǒ guī,mì fù hái kū dài ní shuǐ。
尽吸东潭涸欲焦,并注此潭流不止。jǐn xī dōng tán hé yù jiāo,bìng zhù cǐ tán liú bù zhǐ。
此潭之龙向来懒,吝雨悭云灵未显。cǐ tán zhī lóng xiàng lái lǎn,lìn yǔ qiān yún líng wèi xiǎn。
一泓玦玦不出山,安有余滋及田畎。yī hóng jué jué bù chū shān,ān yǒu yú zī jí tián quǎn。
双松久已承家风,遂使都人识者罕。shuāng sōng jiǔ yǐ chéng jiā fēng,suì shǐ dōu rén shí zhě hǎn。
我亦年来万事慵,登山疲苶逢双松。wǒ yì nián lái wàn shì yōng,dēng shān pí nié féng shuāng sōng。
掀髯大笑投诗去,谡谡西庄在下风。xiān rán dà xiào tóu shī qù,sù sù xī zhuāng zài xià fēng。
2212