古诗词

忆邵村

姚文然

死苦一朝毕,生苦浩茫茫。sǐ kǔ yī cháo bì,shēng kǔ hào máng máng。
怀乡与惜别,身外总不遑。huái xiāng yǔ xī bié,shēn wài zǒng bù huáng。
昼饥望昼短,夜寒苦夜长。zhòu jī wàng zhòu duǎn,yè hán kǔ yè zhǎng。
边夜一晨昏,海水三为桑。biān yè yī chén hūn,hǎi shuǐ sān wèi sāng。
回首造物恩,豢尔四十霜。huí shǒu zào wù ēn,huàn ěr sì shí shuāng。
生平悲歌心,百思无一当。shēng píng bēi gē xīn,bǎi sī wú yī dāng。
七尺未遽朽,万苦听所将。qī chǐ wèi jù xiǔ,wàn kǔ tīng suǒ jiāng。
其中有真人,冲然广莫乡。qí zhōng yǒu zhēn rén,chōng rán guǎng mò xiāng。
弦望自有时,北斗低复昂。xián wàng zì yǒu shí,běi dòu dī fù áng。
万一金鸡鸣,甘霖洒大荒。wàn yī jīn jī míng,gān lín sǎ dà huāng。

姚文然

姚文然,字若侯,号龙怀,桐城人。崇祯癸未进士,改庶吉士。入国朝,复以荐授庶吉士,改给事中,官至刑部尚书。谥端恪。有《姚端恪公诗集》。 姚文然的作品>>

猜您喜欢

入山

姚文然

积雨喜微霁,箯舆便出城。jī yǔ xǐ wēi jì,biān yú biàn chū chéng。
绿深山径合,白涨野桥平。lǜ shēn shān jìng hé,bái zhǎng yě qiáo píng。
近竹烟初上,穿林犬故迎。jìn zhú yān chū shàng,chuān lín quǎn gù yíng。
半年成契阔,深负买山情。bàn nián chéng qì kuò,shēn fù mǎi shān qíng。

忆邵村

姚文然

生别已肠裂,生聚更呜咽。shēng bié yǐ cháng liè,shēng jù gèng wū yàn。
兄弟四五人,尽倚寒边月。xiōng dì sì wǔ rén,jǐn yǐ hán biān yuè。
双亲亦从行,眼暗发垂雪。shuāng qīn yì cóng xíng,yǎn àn fā chuí xuě。
甘旨弗能供,菽水艰一啜。gān zhǐ fú néng gōng,shū shuǐ jiān yī chuài。
老兄素滑稽,诙谐能中节。lǎo xiōng sù huá jī,huī xié néng zhōng jié。
舞衣百结余,戏作老莱跌。wǔ yī bǎi jié yú,xì zuò lǎo lái diē。
破彼万古愁,赚此片晷悦。pò bǐ wàn gǔ chóu,zhuàn cǐ piàn guǐ yuè。
穷边大孝心,事与前贤别。qióng biān dà xiào xīn,shì yǔ qián xián bié。
苦地无闲身,预恐炊薪缺。kǔ dì wú xián shēn,yù kǒng chuī xīn quē。
荷斧笑辞亲,上山泪流血。hé fǔ xiào cí qīn,shàng shān lèi liú xuè。