古诗词

寄杜太史云川

薛雪

抛残别泪《阳关曲》,酸尽闲心《子夜歌》。pāo cán bié lèi yáng guān qū,suān jǐn xián xīn zi yè gē。
莫向乌丝阑上写,隔江烟火断肠多。mò xiàng wū sī lán shàng xiě,gé jiāng yān huǒ duàn cháng duō。

薛雪

清江苏吴县人,字生白,号一瓢。乾隆初举鸿博未中。少学诗于叶燮,工画兰,善拳勇;尤精于医,与叶天士齐名,其医案有与叶天士、缪遵义两家合刻本,称《三家医案合刻》。有《医经原旨》、《一瓢诗话》等。 薛雪的作品>>

猜您喜欢

东山逢徐灵胎

薛雪

相值东峰下,相看鬓欲霜。xiāng zhí dōng fēng xià,xiāng kàn bìn yù shuāng。
年华共流转,意气独飞扬。nián huá gòng liú zhuǎn,yì qì dú fēi yáng。
四座惊瞻顾,连城且蕴藏。sì zuò jīng zhān gù,lián chéng qiě yùn cáng。
如余空说剑,无路扫欃枪。rú yú kōng shuō jiàn,wú lù sǎo chán qiāng。

过先师分湖故宅又至横山别墅

薛雪

一日孤怀两世情,横山分水各心惊。yī rì gū huái liǎng shì qíng,héng shān fēn shuǐ gè xīn jīng。
文章先后仍声价,涕泪沧江竟死生。wén zhāng xiān hòu réng shēng jià,tì lèi cāng jiāng jìng sǐ shēng。
巷冷何人还驻马,柳荒无主断鸣莺。xiàng lěng hé rén hái zhù mǎ,liǔ huāng wú zhǔ duàn míng yīng。
居人指点冈头地,午梦春深草色平。jū rén zhǐ diǎn gāng tóu dì,wǔ mèng chūn shēn cǎo sè píng。

寒食日

薛雪

春风吹我秣陵城,江柳江花照眼明。chūn fēng chuī wǒ mò líng chéng,jiāng liǔ jiāng huā zhào yǎn míng。
人共家山千里月,梦回孤馆一声莺。rén gòng jiā shān qiān lǐ yuè,mèng huí gū guǎn yī shēng yīng。
黏天好事迷芳草,尽日微吟数落英。nián tiān hǎo shì mí fāng cǎo,jǐn rì wēi yín shù luò yīng。
去住两端判不得,又逢寒食倍关情。qù zhù liǎng duān pàn bù dé,yòu féng hán shí bèi guān qíng。

寄杜太史云川

薛雪

美人芳草思飘然,分水新城两谪仙。měi rén fāng cǎo sī piāo rán,fēn shuǐ xīn chéng liǎng zhé xiān。
今日《风》《骚》谁继绝,江南犹有杜云川。jīn rì fēng sāo shuí jì jué,jiāng nán yóu yǒu dù yún chuān。

游乳泉洞入石云复登莲华岩至白云洞

薛雪

渴掬乳泉饮,坐听山禽弄。kě jū rǔ quán yǐn,zuò tīng shān qín nòng。
再憩复再登,渐失同游众。zài qì fù zài dēng,jiàn shī tóng yóu zhòng。
风来老树香,云起危峦动。fēng lái lǎo shù xiāng,yún qǐ wēi luán dòng。
攀缘绝人境,回头谢尘梦。pān yuán jué rén jìng,huí tóu xiè chén mèng。
仙人不可即,玄鹤何年控。xiān rén bù kě jí,xuán hè hé nián kòng。
落日淡寒烟,茫茫堪一恸。luò rì dàn hán yān,máng máng kān yī tòng。
摄衣下层冈,白云封古洞。shè yī xià céng gāng,bái yún fēng gǔ dòng。