古诗词

落木

冯桂芬

落木竟无边,萧萧客馆前。luò mù jìng wú biān,xiāo xiāo kè guǎn qián。
壮心悲落日,乡思逼残年。zhuàng xīn bēi luò rì,xiāng sī bī cán nián。
寒鹊喧枯树,霜鸿唳远天。hán què xuān kū shù,shuāng hóng lì yuǎn tiān。
几茎添白发,揽镜一凄然。jǐ jīng tiān bái fā,lǎn jìng yī qī rán。
冯桂芬

冯桂芬

清江苏吴县人,字林一,号景亭。道光二十年一甲二名进士。授编修。咸丰初在籍办团练。太平军攻下苏州后,逃至上海。同治初,入李鸿章幕府。少工骈文,中年后肆力古文,尤重经世致用之学,力主“以中国之伦常名教为原本,辅以诸国富强之术”,为改良主义思想之先驱人物。在上海设广方言馆,培养西学人才。先后主讲金陵、上海、苏州诸书院。又为李鸿章言江南重赋之害,李氏言于朝廷,得有所核减。有《校邠庐抗议》、《说文解字段注考正》、《显志堂诗文集》等。 冯桂芬的作品>>

猜您喜欢

东阿王墓

冯桂芬

风雅黄初有正声,雄文八斗冠群英。fēng yǎ huáng chū yǒu zhèng shēng,xióng wén bā dòu guān qún yīng。
中原莽莽戈鋋气,东阁翩翩诗酒情。zhōng yuán mǎng mǎng gē chán qì,dōng gé piān piān shī jiǔ qíng。
羞与父兄同事业,不教宾客掩才名。xiū yǔ fù xiōng tóng shì yè,bù jiào bīn kè yǎn cái míng。
如君位望犹求试,泪洒空山裋褐生。rú jūn wèi wàng yóu qiú shì,lèi sǎ kōng shān shù hè shēng。

钱武肃王像为王裔孙若浩题

冯桂芬

唐宋之间五十祀,六姓一十四天子。táng sòng zhī jiān wǔ shí sì,liù xìng yī shí sì tiān zi。
一镇东南屹然峙,乃与五代相终始。yī zhèn dōng nán yì rán zhì,nǎi yǔ wǔ dài xiāng zhōng shǐ。
夹马营,真人生。jiā mǎ yíng,zhēn rén shēng。
华山隐者堕驴笑,天下从今始太平。huá shān yǐn zhě duò lǘ xiào,tiān xià cóng jīn shǐ tài píng。
翩然卷甲输归诚,铁券金瓯垂令名。piān rán juǎn jiǎ shū guī chéng,tiě quàn jīn ōu chuí lìng míng。
天意亡唐不可挽,固知神器难力征。tiān yì wáng táng bù kě wǎn,gù zhī shén qì nán lì zhēng。
又况东南地势难与西北争,后来南渡嗟何成。yòu kuàng dōng nán dì shì nán yǔ xī běi zhēng,hòu lái nán dù jiē hé chéng。
谋国岂合学孤注,竖儒乃议勤王兵。móu guó qǐ hé xué gū zhù,shù rú nǎi yì qín wáng bīng。
君王智略济神武,与民休息成乐土。jūn wáng zhì lüè jì shén wǔ,yǔ mín xiū xī chéng lè tǔ。
莽莽中原纷弈棋,烽火漫天震鼙鼓。mǎng mǎng zhōng yuán fēn yì qí,fēng huǒ màn tiān zhèn pí gǔ。
六桥风月圣湖烟,百万生灵独安堵。liù qiáo fēng yuè shèng hú yān,bǎi wàn shēng líng dú ān dǔ。
怜才一事更可人,足使孤寒皆气吐。lián cái yī shì gèng kě rén,zú shǐ gū hán jiē qì tǔ。
司勋毷氉一青衫,文绮蒲轮来幕府。sī xūn mào sào yī qīng shān,wén qǐ pú lún lái mù fǔ。
钱塘祠宇肃清高,灵气英风照千古。qián táng cí yǔ sù qīng gāo,líng qì yīng fēng zhào qiān gǔ。
时清将种更儒巾,子孙世列清华谱。shí qīng jiāng zhǒng gèng rú jīn,zi sūn shì liè qīng huá pǔ。
兰芽瑜珥何联翩,灵运诗篇先述祖。lán yá yú ěr hé lián piān,líng yùn shī piān xiān shù zǔ。
即今遗像俨须眉,纸上飒爽来英姿。jí jīn yí xiàng yǎn xū méi,zhǐ shàng sà shuǎng lái yīng zī。
锦裘骏马好结束,想见江东转战时。jǐn qiú jùn mǎ hǎo jié shù,xiǎng jiàn jiāng dōng zhuǎn zhàn shí。

江阴阎公祠

冯桂芬

暨城斗大江之隅,县慰一官尤区区。jì chéng dòu dà jiāng zhī yú,xiàn wèi yī guān yóu qū qū。
天柱倾颓地维裂,孤垣七尺屹不折。tiān zhù qīng tuí dì wéi liè,gū yuán qī chǐ yì bù zhé。
王师百万渡江来,降幡遍竖城门开。wáng shī bǎi wàn dù jiāng lái,jiàng fān biàn shù chéng mén kāi。
江南一路传檄定,当车螳臂何愚哉。jiāng nán yī lù chuán xí dìng,dāng chē táng bì hé yú zāi。
大令弃城走,主簿迎马首。dà lìng qì chéng zǒu,zhǔ bù yíng mǎ shǒu。
吾所守者国与君,无国无君谁与守。wú suǒ shǒu zhě guó yǔ jūn,wú guó wú jūn shuí yǔ shǒu。
我公一怒须戟张,奋身许国辞慨慷。wǒ gōng yī nù xū jǐ zhāng,fèn shēn xǔ guó cí kǎi kāng。
一成一旅尚尤复,矧兹百雉雄金汤。yī chéng yī lǚ shàng yóu fù,shěn zī bǎi zhì xióng jīn tāng。
谁知天心在鼎革,早识全军气如墨。shuí zhī tiān xīn zài dǐng gé,zǎo shí quán jūn qì rú mò。
城中雀鼠供饔飧,麾下南雷共心力。chéng zhōng què shǔ gōng yōng sūn,huī xià nán léi gòng xīn lì。
月轮惨惨挂围城,剑戟薄霜寒逾明。yuè lún cǎn cǎn guà wéi chéng,jiàn jǐ báo shuāng hán yú míng。
乌鹊不鸣鼓角寂,一营唱彻《转五更》。wū què bù míng gǔ jiǎo jì,yī yíng chàng chè zhuǎn wǔ gèng。
曲声凄苦笛迸裂,此夕三军泪如血。qū shēng qī kǔ dí bèng liè,cǐ xī sān jūn lèi rú xuè。
西风萧萧江水寒,饮入我军亦惨绝。xī fēng xiāo xiāo jiāng shuǐ hán,yǐn rù wǒ jūn yì cǎn jué。
一朝城陷公坦夷,噬指自书绝命词。yī cháo chéng xiàn gōng tǎn yí,shì zhǐ zì shū jué mìng cí。
一丈之帛三十字,血光宝气何淋漓。yī zhàng zhī bó sān shí zì,xuè guāng bǎo qì hé lín lí。
太祖养士长已矣,犹有江干一典史。tài zǔ yǎng shì zhǎng yǐ yǐ,yóu yǒu jiāng gàn yī diǎn shǐ。
人物独殿十七朝,江山手挽三百里。rén wù dú diàn shí qī cháo,jiāng shān shǒu wǎn sān bǎi lǐ。
此材乃屈簿尉资,有明之亡亦已迟。cǐ cái nǎi qū bù wèi zī,yǒu míng zhī wáng yì yǐ chí。
中原六军一朝溃,谁与主者曰督师。zhōng yuán liù jūn yī cháo kuì,shuí yǔ zhǔ zhě yuē dū shī。
新安长平事非偶,自甘骈死古罕有。xīn ān zhǎng píng shì fēi ǒu,zì gān pián sǐ gǔ hǎn yǒu。
六七万人无一降,万骨茔高积如阜。liù qī wàn rén wú yī jiàng,wàn gǔ yíng gāo jī rú fù。
灵祠恰傍东平王,人称公是张睢阳。líng cí qià bàng dōng píng wáng,rén chēng gōng shì zhāng suī yáng。
我谓公节更青进,夷齐庶几同辉光。wǒ wèi gōng jié gèng qīng jìn,yí qí shù jǐ tóng huī guāng。
圣朝宽大迈前古,优诏褒嘉锡祠宇。shèng cháo kuān dà mài qián gǔ,yōu zhào bāo jiā xī cí yǔ。
成周穆考亦神圣,不封首阳一抔土。chéng zhōu mù kǎo yì shén shèng,bù fēng shǒu yáng yī póu tǔ。