古诗词

送缪公子公俨之江浦兼简孙大渊如三首

洪亮吉

相别翻怜相见迟,坐中人影壁间诗。xiāng bié fān lián xiāng jiàn chí,zuò zhōng rén yǐng bì jiān shī。
魂摇青草东风路,梦立黄河远岸时。hún yáo qīng cǎo dōng fēng lù,mèng lì huáng hé yuǎn àn shí。
病马去来应有恨,秋禽踪迹本难知。bìng mǎ qù lái yīng yǒu hèn,qiū qín zōng jì běn nán zhī。
寥寥门闭红尘里,残腊都将浊酒支。liáo liáo mén bì hóng chén lǐ,cán là dōu jiāng zhuó jiǔ zhī。
洪亮吉

洪亮吉

洪亮吉(1746~1809)清代经学家、文学家。初名莲,又名礼吉,字君直,一字稚存,号北江,晚号更生居士。阳湖(今江苏常州)人,籍贯安徽歙县。乾隆五十五年科举榜眼,授编修。嘉庆四年,上书军机王大臣言事,极论时弊,免死戍伊犁。次年诏以“罪亮吉后,言事者日少”,释还。居家十年而卒。文工骈体,与孔广森并肩,学术长于舆地。洪亮吉论人口增长过速之害,实为近代人口学说之先驱。 洪亮吉的作品>>

猜您喜欢

阿江泛道中

洪亮吉

一山途四出,晓日正当头。yī shān tú sì chū,xiǎo rì zhèng dāng tóu。
好鸟背人立,清泉择地流。hǎo niǎo bèi rén lì,qīng quán zé dì liú。
雾归僧阁暗,云出寺门浮。wù guī sēng gé àn,yún chū sì mén fú。
半晌沿林走,偏忘路阻修。bàn shǎng yán lín zǒu,piān wàng lù zǔ xiū。

九峰园感旧

洪亮吉

一雨园林足,泉声百道来。yī yǔ yuán lín zú,quán shēng bǎi dào lái。
夕阳明螮蝀,高阁暗莓苔。xī yáng míng dì dōng,gāo gé àn méi tái。
燕绕横塘楫,鱼窥曲水杯。yàn rào héng táng jí,yú kuī qū shuǐ bēi。
古藤应识我,亲见五回开。gǔ téng yīng shí wǒ,qīn jiàn wǔ huí kāi。

五鼓自伍浦渡湖至东山

洪亮吉

到来青历历,七十二峰巅。dào lái qīng lì lì,qī shí èr fēng diān。
骇浪鱼先拜,惊雷鸟已颠。hài làng yú xiān bài,jīng léi niǎo yǐ diān。
水声摇短梦,风色眯长年。shuǐ shēng yáo duǎn mèng,fēng sè mī zhǎng nián。
昨夜前山雨,茫茫笠泽烟。zuó yè qián shān yǔ,máng máng lì zé yān。

晓行

洪亮吉

村鸡喔喔酒全倾,拥被求衣事晓行。cūn jī ō ō jiǔ quán qīng,yōng bèi qiú yī shì xiǎo xíng。
四野月明迷向背,一山云出定阴晴。sì yě yuè míng mí xiàng bèi,yī shān yún chū dìng yīn qíng。
春残苦乏加餐信,道远愁非负米程。chūn cán kǔ fá jiā cān xìn,dào yuǎn chóu fēi fù mǐ chéng。
醉醒十年前事起,马头尘梦较凄清。zuì xǐng shí nián qián shì qǐ,mǎ tóu chén mèng jiào qī qīng。

重至黔西宿海棠庭院

洪亮吉

阑干十二敞银屏,尤喜芳时此再经。lán gàn shí èr chǎng yín píng,yóu xǐ fāng shí cǐ zài jīng。
双柳有情垂槛绿,万山如梦压帘青。shuāng liǔ yǒu qíng chuí kǎn lǜ,wàn shān rú mèng yā lián qīng。
花边惆怅寻前约,叶底参差间晓星。huā biān chóu chàng xún qián yuē,yè dǐ cān chà jiān xiǎo xīng。
依旧燕莺飞不定,可能重把夜窗扃。yī jiù yàn yīng fēi bù dìng,kě néng zhòng bǎ yè chuāng jiōng。

重过废园有感

洪亮吉

十二窗棂敞绛纱,关心闲看后时花。shí èr chuāng líng chǎng jiàng shā,guān xīn xián kàn hòu shí huā。
残春寥落成秋梦,晓日荒黄似月华。cán chūn liáo luò chéng qiū mèng,xiǎo rì huāng huáng shì yuè huá。
忆旧已无机上锦,清游思泛斗间槎。yì jiù yǐ wú jī shàng jǐn,qīng yóu sī fàn dòu jiān chá。
横塘波影空如昔,噪尽官私两部蛙。héng táng bō yǐng kōng rú xī,zào jǐn guān sī liǎng bù wā。

吴梅村祠题壁

洪亮吉

寂寞城南土一丘,野梅零落水云愁。jì mò chéng nán tǔ yī qiū,yě méi líng luò shuǐ yún chóu。
生无木石填沧海,死有祠堂傍弇州。shēng wú mù shí tián cāng hǎi,sǐ yǒu cí táng bàng yǎn zhōu。
同谷七歌才愈老,《秣陵》一曲泪俱流。tóng gǔ qī gē cái yù lǎo,mò líng yī qū lèi jù liú。
兴亡忍话前朝事,江总归来已白头。xīng wáng rěn huà qián cháo shì,jiāng zǒng guī lái yǐ bái tóu。

莫愁湖久憩并谒徐中山王画像

洪亮吉

结绮临春事久非,隔坡楼殿尚依稀。jié qǐ lín chūn shì jiǔ fēi,gé pō lóu diàn shàng yī xī。
到来海燕栖禅幄,运去山龙黯衮衣。dào lái hǎi yàn qī chán wò,yùn qù shān lóng àn gǔn yī。
空馆尚余调鹤地,真王徒剩钓鱼矶。kōng guǎn shàng yú diào hè dì,zhēn wáng tú shèng diào yú jī。
惟应儿女英雄泪,洒向秋空作雨飞。wéi yīng ér nǚ yīng xióng lèi,sǎ xiàng qiū kōng zuò yǔ fēi。

送缪公子公俨之江浦兼简孙大渊如三首

洪亮吉

去去遥山一桁青,愁程先已梦中经。qù qù yáo shān yī héng qīng,chóu chéng xiān yǐ mèng zhōng jīng。
江南迢递伤情思,公子知交有性灵。jiāng nán tiáo dì shāng qíng sī,gōng zi zhī jiāo yǒu xìng líng。
久据灶觚看读易,暂探石阙纪搜铭。jiǔ jù zào gū kàn dú yì,zàn tàn shí quē jì sōu míng。
来朝风色东南便,我亦商归大海萍。lái cháo fēng sè dōng nán biàn,wǒ yì shāng guī dà hǎi píng。

送缪公子公俨之江浦兼简孙大渊如三首

洪亮吉

好因鲂鲤答枯鱼,总觉蛩蛩念巨虚。hǎo yīn fáng lǐ dá kū yú,zǒng jué qióng qióng niàn jù xū。
白日怀人当槛坐,红云羡尔对江居。bái rì huái rén dāng kǎn zuò,hóng yún xiàn ěr duì jiāng jū。
身名莫笑中条叟,乡里须乘下泽车。shēn míng mò xiào zhōng tiáo sǒu,xiāng lǐ xū chéng xià zé chē。
丙舍一椽松数尺,未妨他日访吾庐。bǐng shě yī chuán sōng shù chǐ,wèi fáng tā rì fǎng wú lú。

伊犁记事诗

洪亮吉

黄泥墙北打门频,白发来辞喜气新。huáng ní qiáng běi dǎ mén pín,bái fā lái cí xǐ qì xīn。
欲买鲜鱼饲花鸭,商量明日饯归人。yù mǎi xiān yú sì huā yā,shāng liàng míng rì jiàn guī rén。

伊犁记事诗

洪亮吉

芒种才过雪不霁,伊犁河外草初肥。máng zhǒng cái guò xuě bù jì,yī lí hé wài cǎo chū féi。
生驹步步行难稳,恐有蛇从鼻观飞。shēng jū bù bù xíng nán wěn,kǒng yǒu shé cóng bí guān fēi。

皋陶祠三十韵

洪亮吉

黄屋衣裳古,朱轩日月中。huáng wū yī shang gǔ,zhū xuān rì yuè zhōng。
九共谁第一,四岳誉佥同。jiǔ gòng shuí dì yī,sì yuè yù qiān tóng。
大泽思神降,元臣翊运隆。dà zé sī shén jiàng,yuán chén yì yùn lóng。
陈谟归至道,弼教本和衷。chén mó guī zhì dào,bì jiào běn hé zhōng。
职亦勤虚听,心期辟圣聪。zhí yì qín xū tīng,xīn qī pì shèng cōng。
曰稽符二典,钦若佐司空。yuē jī fú èr diǎn,qīn ruò zuǒ sī kōng。
永执刑无赦,群推法至公。yǒng zhí xíng wú shè,qún tuī fǎ zhì gōng。
喑丞初立禁,瞽瞍愿持躬。yīn chéng chū lì jìn,gǔ sǒu yuàn chí gōng。
瓜削看孤立,蟊强敢内讧。guā xuē kàn gū lì,máo qiáng gǎn nèi hòng。
两朝天屡荐,三杀帝无功。liǎng cháo tiān lǚ jiàn,sān shā dì wú gōng。
父子吁谋合,君臣精一通。fù zi xū móu hé,jūn chén jīng yī tōng。
神方歆石纽,禅已谢诸冯。shén fāng xīn shí niǔ,chán yǐ xiè zhū féng。
云鸟搜官纪,山龙仰法宫。yún niǎo sōu guān jì,shān lóng yǎng fǎ gōng。
趋庭原震肃,网俗自恢洪。qū tíng yuán zhèn sù,wǎng sú zì huī hóng。
唐传留吁咈,羲篇续旅丰。táng chuán liú xū fú,xī piān xù lǚ fēng。
勋将十世宥,律本累朝崇。xūn jiāng shí shì yòu,lǜ běn lèi cháo chóng。
六蓼亡何忽,萧曹创岂工。liù liǎo wáng hé hū,xiāo cáo chuàng qǐ gōng。
遂令常叙失,已见簿书丛。suì lìng cháng xù shī,yǐ jiàn bù shū cóng。
汉典频传赦,流民屡致恫。hàn diǎn pín chuán shè,liú mín lǚ zhì dòng。
以威能克爱,惟狱始兴戎。yǐ wēi néng kè ài,wéi yù shǐ xīng róng。
世系差仟李,家声混伯虫。shì xì chà qiān lǐ,jiā shēng hùn bó chóng。
甄衰封未续,布起迹犹雄。zhēn shuāi fēng wèi xù,bù qǐ jì yóu xióng。
礼乐云孙守,坟祠木德终。lǐ lè yún sūn shǒu,fén cí mù dé zhōng。
荒原余庙貌,古壁绘青红。huāng yuán yú miào mào,gǔ bì huì qīng hóng。
揖让熊罴虎,森严松柏桐。yī ràng xióng pí hǔ,sēn yán sōng bǎi tóng。
讹方夔一足,业比舜重瞳。é fāng kuí yī zú,yè bǐ shùn zhòng tóng。
历殿思成续,瞻筵沐古风。lì diàn sī chéng xù,zhān yán mù gǔ fēng。
居人留宿火,行客荐新{麦丰}。jū rén liú sù huǒ,xíng kè jiàn xīn mài fēng。
气已殊光岳,声还振聩聋。qì yǐ shū guāng yuè,shēng hái zhèn kuì lóng。
徘徊有余叹,五百见知穷。pái huái yǒu yú tàn,wǔ bǎi jiàn zhī qióng。

溪南曲

洪亮吉

溪西月不华,溪北桃无花。xī xī yuè bù huá,xī běi táo wú huā。
风光只落溪南路,和月和花筑楼住。fēng guāng zhǐ luò xī nán lù,hé yuè hé huā zhù lóu zhù。
花枝二月人二旬,楼高一层春一分。huā zhī èr yuè rén èr xún,lóu gāo yī céng chūn yī fēn。
溪光已隔画桥影,柳色自斗疏阑春。xī guāng yǐ gé huà qiáo yǐng,liǔ sè zì dòu shū lán chūn。
岸云凝红水云白,总逊春衫好颜色。àn yún níng hóng shuǐ yún bái,zǒng xùn chūn shān hǎo yán sè。
百花开处百禽鸣,楼上添衣楼下行。bǎi huā kāi chù bǎi qín míng,lóu shàng tiān yī lóu xià xíng。
寻芳肯到春溪口,堤上行人学垂手。xún fāng kěn dào chūn xī kǒu,dī shàng xíng rén xué chuí shǒu。
放船肯过长河湄,墙头女儿仿画眉。fàng chuán kěn guò zhǎng hé méi,qiáng tóu nǚ ér fǎng huà méi。
画眉尚避春莺见,照鬓都疑水禽羡。huà méi shàng bì chūn yīng jiàn,zhào bìn dōu yí shuǐ qín xiàn。
镜里浓云晓上头,竹中轻粉宵匀面。jìng lǐ nóng yún xiǎo shàng tóu,zhú zhōng qīng fěn xiāo yún miàn。
春幡亲制初护见,楼角三面悬玲珑。chūn fān qīn zhì chū hù jiàn,lóu jiǎo sān miàn xuán líng lóng。
眸迎深馆迢迢绿,手展文窗扇扇红。móu yíng shēn guǎn tiáo tiáo lǜ,shǒu zhǎn wén chuāng shàn shàn hóng。
星疏夜久愁犹立,露冷草香虫尚蛰。xīng shū yè jiǔ chóu yóu lì,lù lěng cǎo xiāng chóng shàng zhé。
百饼薰笼总厌烧,启帷试放生香入。bǎi bǐng xūn lóng zǒng yàn shāo,qǐ wéi shì fàng shēng xiāng rù。
消息今年异往年,客巢新定故巢迁。xiāo xī jīn nián yì wǎng nián,kè cháo xīn dìng gù cháo qiān。
愁边晓泪疑含露,望里春潮已接天。chóu biān xiǎo lèi yí hán lù,wàng lǐ chūn cháo yǐ jiē tiān。
伤春曾到春台畔,笼鸟生疏茶敢唤。shāng chūn céng dào chūn tái pàn,lóng niǎo shēng shū chá gǎn huàn。
背客亲移北户镫,呼鬟更掩重门扇。bèi kè qīn yí běi hù dèng,hū huán gèng yǎn zhòng mén shàn。
短短疏篱漠漠尘,沿溪楼阁对墙身。duǎn duǎn shū lí mò mò chén,yán xī lóu gé duì qiáng shēn。
缘知溪路经三折,只共波光住浃辰。yuán zhī xī lù jīng sān zhé,zhǐ gòng bō guāng zhù jiā chén。
可怜门左闲亭坞,三月谁为众香主。kě lián mén zuǒ xián tíng wù,sān yuè shuí wèi zhòng xiāng zhǔ。
抛客年光誓不停,迷人草色寻应苦。pāo kè nián guāng shì bù tíng,mí rén cǎo sè xún yīng kǔ。
一样扁舟去未还,五湖踪迹异三山。yī yàng biǎn zhōu qù wèi hái,wǔ hú zōng jì yì sān shān。
春来依旧花千树,梦醒空愁月一弯。chūn lái yī jiù huā qiān shù,mèng xǐng kōng chóu yuè yī wān。

元夕看桃

洪亮吉

元夕一年居一方,接天歌吹来咸阳。yuán xī yī nián jū yī fāng,jiē tiān gē chuī lái xián yáng。
终南山月盛光采,一夕楼上铺新黄。zhōng nán shān yuè shèng guāng cǎi,yī xī lóu shàng pù xīn huáng。
崇仁坊前百戏陈,杂乐共作秦声尊。chóng rén fāng qián bǎi xì chén,zá lè gòng zuò qín shēng zūn。
颇欣土俗乐丰岁,巷少服马居无人。pǒ xīn tǔ sú lè fēng suì,xiàng shǎo fú mǎ jū wú rén。
严寒初除信风劲,风里试镫镫不定。yán hán chū chú xìn fēng jìn,fēng lǐ shì dèng dèng bù dìng。
端礼门连长乐楼,万声压市嚣难听。duān lǐ mén lián zhǎng lè lóu,wàn shēng yā shì xiāo nán tīng。
连宵宾从席屡移,选舞彻夜殊忘疲。lián xiāo bīn cóng xí lǚ yí,xuǎn wǔ chè yè shū wàng pí。
屏风高障碧天色,蜡泪满堆红地衣。píng fēng gāo zhàng bì tiān sè,là lèi mǎn duī hóng dì yī。
园南独客愁争逐,看花欲来深径宿。yuán nán dú kè chóu zhēng zhú,kàn huā yù lái shēn jìng sù。
避寒三度着春衫,照梦千枝列华烛。bì hán sān dù zhe chūn shān,zhào mèng qiān zhī liè huá zhú。
墙头月色清可怜,桃花一枝影入筵。qiáng tóu yuè sè qīng kě lián,táo huā yī zhī yǐng rù yán。
江南无此早春景,自爱枕上看花眠。jiāng nán wú cǐ zǎo chūn jǐng,zì ài zhěn shàng kàn huā mián。
须臾舞寂将残夜,月向城西鹊巢下。xū yú wǔ jì jiāng cán yè,yuè xiàng chéng xī què cháo xià。
一阵帘前料峭风,远鸡声里寒桃谢。yī zhèn lián qián liào qiào fēng,yuǎn jī shēng lǐ hán táo xiè。
乡闾此时谁复留,癯崔瘦蒋成俊游。xiāng lǘ cǐ shí shuí fù liú,qú cuī shòu jiǎng chéng jùn yóu。
横塘半里足箫鼓,镫火直接三元楼。héng táng bàn lǐ zú xiāo gǔ,dèng huǒ zhí jiē sān yuán lóu。
十年两度清游寡,更有汪伦手堪把。shí nián liǎng dù qīng yóu guǎ,gèng yǒu wāng lún shǒu kān bǎ。
江馆云迷宛转箫,帝城月照流离瓦。jiāng guǎn yún mí wǎn zhuǎn xiāo,dì chéng yuè zhào liú lí wǎ。
1301234567»