古诗词

秋夜舟中作

汪中

野岸纵横路,山楼断续更。yě àn zòng héng lù,shān lóu duàn xù gèng。
夜寒江月堕,梦醒草虫鸣。yè hán jiāng yuè duò,mèng xǐng cǎo chóng míng。
水宿疲来往,愁心问死生。shuǐ sù pí lái wǎng,chóu xīn wèn sǐ shēng。
客途衣未授,珍重倚门情。kè tú yī wèi shòu,zhēn zhòng yǐ mén qíng。
汪中

汪中

清江苏江都人,字容甫。幼孤贫,赖母授读。少长,游书肆,借阅经史百家书籍,过目成诵,遂为通人。乾隆四十二年拔贡生。以母老不赴朝考。文章以汉魏六朝为则,卓然为清代中叶大家。笃志经学,尤精《周官》、《左氏传》,兼治诸子。与同乡王念孙、刘台拱为友,服膺顾炎武,自许为私淑弟子。曾应湖广总督毕沅之聘,撰《黄鹤楼铭》等文,传诵一时。后至杭州文澜阁掌《四库全书》,旋卒。有《广陵通典》、《春秋后传》、《容甫先生遗诗》、《述学内外篇》。 汪中的作品>>

猜您喜欢

旅食

汪中

旅食秋江上,浮生感二毛。lǚ shí qiū jiāng shàng,fú shēng gǎn èr máo。
畏谗多礼数,居贱习忧劳。wèi chán duō lǐ shù,jū jiàn xí yōu láo。
野性存麋鹿,机心对桔槔。yě xìng cún mí lù,jī xīn duì jú gāo。
百年将母计,未敢托名高。bǎi nián jiāng mǔ jì,wèi gǎn tuō míng gāo。

客散

汪中

客散虚堂静,风帘倦不钩。kè sàn xū táng jìng,fēng lián juàn bù gōu。
松篁明夜月,枕簟入清秋。sōng huáng míng yè yuè,zhěn diàn rù qīng qiū。
亲老兼多病,身孤更远游。qīn lǎo jiān duō bìng,shēn gū gèng yuǎn yóu。
未应中宿鸟,相对尚啁啾。wèi yīng zhōng sù niǎo,xiāng duì shàng zhāo jiū。

剑潭移居

汪中

身世飘零我自嗟,十年三见汝移家。shēn shì piāo líng wǒ zì jiē,shí nián sān jiàn rǔ yí jiā。
苍苔行处冰犹滑,社燕归时日未斜。cāng tái xíng chù bīng yóu huá,shè yàn guī shí rì wèi xié。
秋雨尚沾邻院叶,春风欲动过门车。qiū yǔ shàng zhān lín yuàn yè,chūn fēng yù dòng guò mén chē。
最怜月出停琴夜,相对寒梅一树花。zuì lián yuè chū tíng qín yè,xiāng duì hán méi yī shù huā。

野望

汪中

西山朝旭隐高城,城下清霜百草平。xī shān cháo xù yǐn gāo chéng,chéng xià qīng shuāng bǎi cǎo píng。
沙岸风回江鸟堕,松林雪霁寺楼明。shā àn fēng huí jiāng niǎo duò,sōng lín xuě jì sì lóu míng。
泽冰乍合鱼犹上,硗土方坚麦未生。zé bīng zhà hé yú yóu shàng,qiāo tǔ fāng jiān mài wèi shēng。
病后心怀自知少,负薪终日逐人行。bìng hòu xīn huái zì zhī shǎo,fù xīn zhōng rì zhú rén xíng。

秦淮杂诗

汪中

明月东西十度圆,苶如流水到门前。míng yuè dōng xī shí dù yuán,nié rú liú shuǐ dào mén qián。
青山黄土人多少,镫火笙歌似去年。qīng shān huáng tǔ rén duō shǎo,dèng huǒ shēng gē shì qù nián。

秦淮杂诗

汪中

忆梅何日下西州,一曲清淮五月秋。yì méi hé rì xià xī zhōu,yī qū qīng huái wǔ yuè qiū。
永阁画帘人独坐,乌篷阅尽泪双流。yǒng gé huà lián rén dú zuò,wū péng yuè jǐn lèi shuāng liú。

静夜

汪中

夕雨秋气阴,凄风入户静。xī yǔ qiū qì yīn,qī fēng rù hù jìng。
啼蛩怀苦心,衰草露华冷。tí qióng huái kǔ xīn,shuāi cǎo lù huá lěng。
空床生夜寒,梦回知漏永。kōng chuáng shēng yè hán,mèng huí zhī lòu yǒng。
展转听钟鸣,昏镫照孤影。zhǎn zhuǎn tīng zhōng míng,hūn dèng zhào gū yǐng。

古诗答方立堂

汪中

秋瓜被露井,引蔓终不实。qiū guā bèi lù jǐng,yǐn màn zhōng bù shí。
同受天地生,安知我命劣。tóng shòu tiān dì shēng,ān zhī wǒ mìng liè。
惊风吹野草,寒泉清露结。jīng fēng chuī yě cǎo,hán quán qīng lù jié。
飞蓬怀故根,山川渺难越。fēi péng huái gù gēn,shān chuān miǎo nán yuè。
一身苦不保,俯仰两自失。yī shēn kǔ bù bǎo,fǔ yǎng liǎng zì shī。
劳生理所安,感君心察识。láo shēng lǐ suǒ ān,gǎn jūn xīn chá shí。
落日下平林,倦鸟投故枝。luò rì xià píng lín,juàn niǎo tóu gù zhī。
如何负同类,孤生多受欺。rú hé fù tóng lèi,gū shēng duō shòu qī。
黄鹄一失所,万里身安归。huáng gǔ yī shī suǒ,wàn lǐ shēn ān guī。
远道未云苦,卑栖常自危。yuǎn dào wèi yún kǔ,bēi qī cháng zì wēi。
孤鸣时慕侣,中夜有余哀。gū míng shí mù lǚ,zhōng yè yǒu yú āi。
焉得君子心,忠信两不疑。yān dé jūn zi xīn,zhōng xìn liǎng bù yí。
豫章初萌芽,苦蒙霜雪委。yù zhāng chū méng yá,kǔ méng shuāng xuě wěi。
春风草木滋,精气悲已馁。chūn fēng cǎo mù zī,jīng qì bēi yǐ něi。
惜兹成物艰,反恨生材美。xī zī chéng wù jiān,fǎn hèn shēng cái měi。
偃卷犹力争,委心固所耻。yǎn juǎn yóu lì zhēng,wěi xīn gù suǒ chǐ。
日夕牛羊归,旁皇不能已。rì xī niú yáng guī,páng huáng bù néng yǐ。

当涂行

汪中

去年江水涨,田舍尽漂没。qù nián jiāng shuǐ zhǎng,tián shě jǐn piāo méi。
民生各相弃,城市半空闭。mín shēng gè xiāng qì,chéng shì bàn kōng bì。
食草不留根,掘山类成穴。shí cǎo bù liú gēn,jué shān lèi chéng xué。
露宿迫穷冬,北风冻肤裂。lù sù pò qióng dōng,běi fēng dòng fū liè。
严寒搏饥火,冰炭内潜结。yán hán bó jī huǒ,bīng tàn nèi qián jié。
盛暑万窍开,雾湿上蒸热。shèng shǔ wàn qiào kāi,wù shī shàng zhēng rè。
淫雨包积阴,骄阳固不泄。yín yǔ bāo jī yīn,jiāo yáng gù bù xiè。
是时沴气作,摩空互倾轧。shì shí lì qì zuò,mó kōng hù qīng yà。
或香如爨饭,或腥如喋血。huò xiāng rú cuàn fàn,huò xīng rú dié xuè。
所入至微密,所触即危隉。suǒ rù zhì wēi mì,suǒ chù jí wēi niè。
累累行国中,人鬼倏存没。lèi lèi xíng guó zhōng,rén guǐ shū cún méi。
平生金玉身,一病等蠓蠛。píng shēng jīn yù shēn,yī bìng děng měng miè。
自非遘天灾,生命未应绝。zì fēi gòu tiān zāi,shēng mìng wèi yīng jué。
始知泉下人,百年多枉折。shǐ zhī quán xià rén,bǎi nián duō wǎng zhé。
展转逮深秋,余厉犹未歇。zhǎn zhuǎn dǎi shēn qiū,yú lì yóu wèi xiē。
野哭反无声,不死亦残茶。yě kū fǎn wú shēng,bù sǐ yì cán chá。
哀哉此土民,际兹厄运烈。āi zāi cǐ tǔ mín,jì zī è yùn liè。
世世递生成,一旦忽灰灭。shì shì dì shēng chéng,yī dàn hū huī miè。
焉知造物心,反正有肃杀。yān zhī zào wù xīn,fǎn zhèng yǒu sù shā。
高歌续《天问》,叹息达明发。gāo gē xù tiān wèn,tàn xī dá míng fā。

题秋江听笛图

汪中

露气苍凉水气清,乱芦颠倒一舟横。lù qì cāng liáng shuǐ qì qīng,luàn lú diān dào yī zhōu héng。
枯风裂竹秋江上,更有何人听此声。kū fēng liè zhú qiū jiāng shàng,gèng yǒu hé rén tīng cǐ shēng。

别母

汪中

细雨春镫夜欲分,白头闲坐话艰辛。xì yǔ chūn dèng yè yù fēn,bái tóu xián zuò huà jiān xīn。
出门便是天涯别,明日思亲梦里人。chū mén biàn shì tiān yá bié,míng rì sī qīn mèng lǐ rén。