古诗词

题沛上人松月传心小照读卷中方望溪先生文对雨成十四韵

陈浩

上人人天师,翻经了三藏。shàng rén rén tiān shī,fān jīng le sān cáng。
能参真实义,一洗庸愚障。néng cān zhēn shí yì,yī xǐ yōng yú zhàng。
桐城方先生,可否素不妄。tóng chéng fāng xiān shēng,kě fǒu sù bù wàng。
颇闻高僧传,结构烦哲匠。pǒ wén gāo sēng chuán,jié gòu fán zhé jiàng。
先生既归老,余亦就闲旷。xiān shēng jì guī lǎo,yú yì jiù xián kuàng。
师意独勤勤,杖策时相访。shī yì dú qín qín,zhàng cè shí xiāng fǎng。
朝来出锦囊,小现菩提相。cháo lái chū jǐn náng,xiǎo xiàn pú tí xiāng。
松风一何清,水月光宕漾。sōng fēng yī hé qīng,shuǐ yuè guāng dàng yàng。
妙明不染心,幻影证无上。miào míng bù rǎn xīn,huàn yǐng zhèng wú shàng。
方耽禅味深,忽骇文澜壮。fāng dān chán wèi shēn,hū hài wén lán zhuàng。
恍若韩昌黎,破格赠文畅。huǎng ruò hán chāng lí,pò gé zèng wén chàng。
感旧增欷歔,抚卷独惆怅。gǎn jiù zēng xī xū,fǔ juǎn dú chóu chàng。
夜雨声涔涔,添我秋池涨。yè yǔ shēng cén cén,tiān wǒ qiū chí zhǎng。
泼墨洒云烟,为师作供养。pō mò sǎ yún yān,wèi shī zuò gōng yǎng。

陈浩

清顺天昌平人,字紫澜。雍正二年进士。授编修,官至少詹事。书法东坡,上参魏晋诸家。诗品在白香山、刘禹锡之间。晚主讲开封宛南书院。乾隆三十六年皇太后八十“万寿”时,命入九老,赐游香山,时年逾八十。有《生香书屋集》。 陈浩的作品>>

猜您喜欢

过贾阆仙墓

陈浩

最爱长江簿,诗篇回绝尘。zuì ài zhǎng jiāng bù,shī piān huí jué chén。
吟肩余耸削,文胆独轮囷。yín jiān yú sǒng xuē,wén dǎn dú lún qūn。
落叶荒祠里,孤坟野水滨。luò yè huāng cí lǐ,gū fén yě shuǐ bīn。
仙灵如寂寞,应忆孟家邻。xiān líng rú jì mò,yīng yì mèng jiā lín。

自郧阳回舟再过重滩

陈浩

送客桃花水,迎人乱石滩。sòng kè táo huā shuǐ,yíng rén luàn shí tān。
船从千丈落,春到九分残。chuán cóng qiān zhàng luò,chūn dào jiǔ fēn cán。
风幔且高卷,云山须再看。fēng màn qiě gāo juǎn,yún shān xū zài kàn。
去时新绿柳,飞絮已成团。qù shí xīn lǜ liǔ,fēi xù yǐ chéng tuán。

晚兴

陈浩

寂寞湖天晚,苍茫暗夕晖。jì mò hú tiān wǎn,cāng máng àn xī huī。
孤村烟外失,一鸟雨中归。gū cūn yān wài shī,yī niǎo yǔ zhōng guī。
秋老花独发,江寒蟹渐肥。qiū lǎo huā dú fā,jiāng hán xiè jiàn féi。
平生游兴足,心与片帆飞。píng shēng yóu xīng zú,xīn yǔ piàn fān fēi。

晓起其一

陈浩

露气白于霰,披衣坐草堂。lù qì bái yú xiàn,pī yī zuò cǎo táng。
鸡催深巷晓,钟破万山苍。jī cuī shēn xiàng xiǎo,zhōng pò wàn shān cāng。
远树莽无际,残星微有光。yuǎn shù mǎng wú jì,cán xīng wēi yǒu guāng。
东瞻彩霞动,极目是江乡。dōng zhān cǎi xiá dòng,jí mù shì jiāng xiāng。

湖村晚泊

陈浩

向晚湖村路,炊烟蔽野青。xiàng wǎn hú cūn lù,chuī yān bì yě qīng。
乱山沈暝色,孤雁没沙汀。luàn shān shěn míng sè,gū yàn méi shā tīng。
水阔云低屋,风高浪扑星。shuǐ kuò yún dī wū,fēng gāo làng pū xīng。
幽人垂钓处,早已闭柴扃。yōu rén chuí diào chù,zǎo yǐ bì chái jiōng。

过仙霞岭

陈浩

星轺步步蹑危梯,直上层云万岭低。xīng yáo bù bù niè wēi tī,zhí shàng céng yún wàn lǐng dī。
闽越一关开道路,乾坤放眼豁端倪。mǐn yuè yī guān kāi dào lù,qián kūn fàng yǎn huō duān ní。
泉通海气穿云落,鸟带蛮音隔竹啼。quán tōng hǎi qì chuān yún luò,niǎo dài mán yīn gé zhú tí。
欲向高空留姓氏,磨崖新试擘窠题。yù xiàng gāo kōng liú xìng shì,mó yá xīn shì bāi kē tí。

和齐次风侍读四月九日独游陶然亭即目韵

陈浩

下直端居兴有余,独携藤杖当巾车。xià zhí duān jū xīng yǒu yú,dú xié téng zhàng dāng jīn chē。
小亭地回穿芳径,古寺僧间写梵书。xiǎo tíng dì huí chuān fāng jìng,gǔ sì sēng jiān xiě fàn shū。
揽胜偶来人迹外,观空已到佛生初。lǎn shèng ǒu lái rén jì wài,guān kōng yǐ dào fú shēng chū。
谁能会得陶然意,云影天光总自如。shuí néng huì dé táo rán yì,yún yǐng tiān guāng zǒng zì rú。

寄李玉洲同年

陈浩

一盏遥飞驾谪仙,赐环兼许住林泉。yī zhǎn yáo fēi jià zhé xiān,cì huán jiān xǔ zhù lín quán。
梧冈凤老仍巢阁,笠泽花深好放船。wú gāng fèng lǎo réng cháo gé,lì zé huā shēn hǎo fàng chuán。
落月屋梁频夜夜,临风书札又年年。luò yuè wū liáng pín yè yè,lín fēng shū zhá yòu nián nián。
吴淞远隔三千里,携手何时共醉眠。wú sōng yuǎn gé sān qiān lǐ,xié shǒu hé shí gòng zuì mián。

晓起其二

陈浩

菱歌断续唱新晴,江草青青江水平。líng gē duàn xù chàng xīn qíng,jiāng cǎo qīng qīng jiāng shuǐ píng。
桃叶低迷烟外渡,杨枝婉转曲中情。táo yè dī mí yān wài dù,yáng zhī wǎn zhuǎn qū zhōng qíng。
红衣媚客汀花丽,绿黛当窗岫影横。hóng yī mèi kè tīng huā lì,lǜ dài dāng chuāng xiù yǐng héng。
拟向扬州买明月,最销魂处是箫声。nǐ xiàng yáng zhōu mǎi míng yuè,zuì xiāo hún chù shì xiāo shēng。

江郎三片石

陈浩

伟哉造物真好奇,雕镌万象成险巇。wěi zāi zào wù zhēn hǎo qí,diāo juān wàn xiàng chéng xiǎn xī。
江郎山高千丈顶,有石三片如穹碑。jiāng láng shān gāo qiān zhàng dǐng,yǒu shí sān piàn rú qióng bēi。
我欲问山灵,立此将何为?得非上有太古字,用纪天开地辟图书未启之文辞。wǒ yù wèn shān líng,lì cǐ jiāng hé wèi?dé fēi shàng yǒu tài gǔ zì,yòng jì tiān kāi dì pì tú shū wèi qǐ zhī wén cí。
置之禹迹不到处,万古不令人见之。zhì zhī yǔ jì bù dào chù,wàn gǔ bù lìng rén jiàn zhī。
巨灵赑屃鬼斧削,古苔班驳苍藤垂。jù líng bì xì guǐ fǔ xuē,gǔ tái bān bó cāng téng chuí。
盘盘松桂隐蒙密,山坳小构江郎祠。pán pán sōng guì yǐn méng mì,shān ào xiǎo gòu jiāng láng cí。
三君兄弟并年少,雍容被服仙官仪。sān jūn xiōng dì bìng nián shǎo,yōng róng bèi fú xiān guān yí。
前行便入九闽路,秋山不断天风吹。qián xíng biàn rù jiǔ mǐn lù,qiū shān bù duàn tiān fēng chuī。

钱修亭前辈招同汪谨堂吴鸣佩李玉洲徐晋叔诸同年集香树斋看山桃花同用昌黎山石诗韵

陈浩

当杯不辞酒力微,看花莫待繁英飞。dāng bēi bù cí jiǔ lì wēi,kàn huā mò dài fán yīng fēi。
一年春事才过半,海棠未放山桃肥。yī nián chūn shì cái guò bàn,hǎi táng wèi fàng shān táo féi。
两株红白傍仙馆,竹深苔净尘埃稀。liǎng zhū hóng bái bàng xiān guǎn,zhú shēn tái jìng chén āi xī。
花开几度缺吟赏,念之不异渴与饥。huā kāi jǐ dù quē yín shǎng,niàn zhī bù yì kě yǔ jī。
朝回日暮猥见召,同人下马轻款扉。cháo huí rì mù wěi jiàn zhào,tóng rén xià mǎ qīng kuǎn fēi。
是时云阴天宇低,风吹细雨烟霏霏。shì shí yún yīn tiān yǔ dī,fēng chuī xì yǔ yān fēi fēi。
移镫斜照愈妍好,绛纱作幔珠成围。yí dèng xié zhào yù yán hǎo,jiàng shā zuò màn zhū chéng wéi。
花香雨气杳莫辨,但觉芳润浸人衣。huā xiāng yǔ qì yǎo mò biàn,dàn jué fāng rùn jìn rén yī。
一杯酹花还共劝,脱略礼数忘拘鞿。yī bēi lèi huā hái gòng quàn,tuō lüè lǐ shù wàng jū jī。
夜深沉醉未忍别,折花满把冲泥归。yè shēn chén zuì wèi rěn bié,zhé huā mǎn bǎ chōng ní guī。

题同年汪谨堂尚书临黄庭内景经卷后

陈浩

墨花四照云生壁,玉版笺凝冰雪色。mò huā sì zhào yún shēng bì,yù bǎn jiān níng bīng xuě sè。
一粒丹砂九转成,抽毫直接神仙迹。yī lì dān shā jiǔ zhuǎn chéng,chōu háo zhí jiē shén xiān jì。
宣和题字何足疑,世有识者当心知。xuān hé tí zì hé zú yí,shì yǒu shí zhě dāng xīn zhī。
且喜神物在人世,得公妙笔能传之。qiě xǐ shén wù zài rén shì,dé gōng miào bǐ néng chuán zhī。
想公下笔时,不知笔在手。xiǎng gōng xià bǐ shí,bù zhī bǐ zài shǒu。
临池恍惚灵境开,中有洞天名小有。lín chí huǎng hū líng jìng kāi,zhōng yǒu dòng tiān míng xiǎo yǒu。
紫微南岳坐琼台,列侍蓉冠鸣佩玖。zǐ wēi nán yuè zuò qióng tái,liè shì róng guān míng pèi jiǔ。
金环约臂两青童,采采琪花斟玉酒。jīn huán yuē bì liǎng qīng tóng,cǎi cǎi qí huā zhēn yù jiǔ。
忽然墨雨飞空来,元气荡胸风入肘。hū rán mò yǔ fēi kōng lái,yuán qì dàng xiōng fēng rù zhǒu。
方圆自我结构遗,不系若惊神独守。fāng yuán zì wǒ jié gòu yí,bù xì ruò jīng shén dú shǒu。
此书后出千余年,遂与《黄素》争后先。cǐ shū hòu chū qiān yú nián,suì yǔ huáng sù zhēng hòu xiān。
前辈见之应避席,世间石本空雕镌。qián bèi jiàn zhī yīng bì xí,shì jiān shí běn kōng diāo juān。
我生愿作主书史,鍊骨未成将老矣。wǒ shēng yuàn zuò zhǔ shū shǐ,liàn gǔ wèi chéng jiāng lǎo yǐ。
可得从公乞数行,往问山中许道士。kě dé cóng gōng qǐ shù xíng,wǎng wèn shān zhōng xǔ dào shì。

题玉井莲图送马力畚之任阌乡

陈浩

维扬马君志尚古,遥指扶风旧乡土。wéi yáng mǎ jūn zhì shàng gǔ,yáo zhǐ fú fēng jiù xiāng tǔ。
耸身欲上太华峰,十丈花前筑书圃。sǒng shēn yù shàng tài huá fēng,shí zhàng huā qián zhù shū pǔ。
金精生水出玉泉,香穿九地达九天。jīn jīng shēng shuǐ chū yù quán,xiāng chuān jiǔ dì dá jiǔ tiān。
天鸡一鸣海波涌,初日正照花光鲜。tiān jī yī míng hǎi bō yǒng,chū rì zhèng zhào huā guāng xiān。
仙人倚杖顾之笑,君家去此四百年,此来倘欲寻真源。xiān rén yǐ zhàng gù zhī xiào,jūn jiā qù cǐ sì bǎi nián,cǐ lái tǎng yù xún zhēn yuán。
傥然即之杳然去,惟见风叶翻田田。tǎng rán jí zhī yǎo rán qù,wéi jiàn fēng yè fān tián tián。
君才今世岂易有,初授一官怜白首。jūn cái jīn shì qǐ yì yǒu,chū shòu yī guān lián bái shǒu。
九州星野划雍豫,百里关河接襟肘。jiǔ zhōu xīng yě huà yōng yù,bǎi lǐ guān hé jiē jīn zhǒu。
侧身西望青芙蓉,略如鱼戏莲叶东。cè shēn xī wàng qīng fú róng,lüè rú yú xì lián yè dōng。
为君把酒话往事,春风送别毋匆匆。wèi jūn bǎ jiǔ huà wǎng shì,chūn fēng sòng bié wú cōng cōng。
城南杜,赵郡苏,一贤两地称名殊。chéng nán dù,zhào jùn sū,yī xián liǎng dì chēng míng shū。
后之视今犹视昔,有人更画《苏城图》。hòu zhī shì jīn yóu shì xī,yǒu rén gèng huà sū chéng tú。
我作是歌非数典,莲花妙法无尽转。wǒ zuò shì gē fēi shù diǎn,lián huā miào fǎ wú jǐn zhuǎn。

秋夜吟

陈浩

寒蝉咽露沈疏柳,络纬吟秋怨离妇。hán chán yàn lù shěn shū liǔ,luò wěi yín qiū yuàn lí fù。
江芦瑟瑟动悲风,月明远吠荒村狗。jiāng lú sè sè dòng bēi fēng,yuè míng yuǎn fèi huāng cūn gǒu。
萧条无限玉关情,砧杵家家捣练声。xiāo tiáo wú xiàn yù guān qíng,zhēn chǔ jiā jiā dǎo liàn shēng。
碧山如梦横千里,哀雁中宵尚独征。bì shān rú mèng héng qiān lǐ,āi yàn zhōng xiāo shàng dú zhēng。

秋夜舟中对月书怀

陈浩

楚江烟水阔,暮色横西林。chǔ jiāng yān shuǐ kuò,mù sè héng xī lín。
凉飙涣微波,泠然清我心。liáng biāo huàn wēi bō,líng rán qīng wǒ xīn。
何人隔秋浦,月下弹鸣琴。hé rén gé qiū pǔ,yuè xià dàn míng qín。
我欲往从之,沧流杳难寻。wǒ yù wǎng cóng zhī,cāng liú yǎo nán xún。
感此三叹息,望古怀知音。gǎn cǐ sān tàn xī,wàng gǔ huái zhī yīn。
1612