古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
春词
清
:
徐安吉
西楼残月子规情,几树梨花照水横。
xī lóu cán yuè zi guī qíng,jǐ shù lí huā zhào shuǐ héng。
自抱琵琶廊下坐,含愁拨得两三声。
zì bào pí pá láng xià zuò,hán chóu bō dé liǎng sān shēng。
AI赏析
徐安吉
徐安吉,字子贞,上虞人。王鼎室。
徐安吉的作品>>
猜您喜欢
古意
清
:
徐安吉
柳色欲轻黄,朱楼人自伤。
liǔ sè yù qīng huáng,zhū lóu rén zì shāng。
愁来无洛浦,梦去有高唐。
chóu lái wú luò pǔ,mèng qù yǒu gāo táng。
宝镜空悬架,榴裙验取箱。
bǎo jìng kōng xuán jià,liú qún yàn qǔ xiāng。
谁书桐叶字,坟草变鸳鸯。
shuí shū tóng yè zì,fén cǎo biàn yuān yāng。
AI赏析
杂诗
清
:
徐安吉
浮生宁有涯,性灵不可夭。
fú shēng níng yǒu yá,xìng líng bù kě yāo。
适自理晨妆,遥见东方晓。
shì zì lǐ chén zhuāng,yáo jiàn dōng fāng xiǎo。
初风半吹竹,寂寂闻啼鸟。
chū fēng bàn chuī zhú,jì jì wén tí niǎo。
地僻我亦闲,日对南山小。
dì pì wǒ yì xián,rì duì nán shān xiǎo。
AI赏析
山中咏
清
:
徐安吉
老枫俯大溪,数枝浮水面。
lǎo fēng fǔ dà xī,shù zhī fú shuǐ miàn。
清风与之俱,吹落秋红片。
qīng fēng yǔ zhī jù,chuī luò qiū hóng piàn。
落日危孤峰,柴门雀喧转。
luò rì wēi gū fēng,chái mén què xuān zhuǎn。
短草动夕阳,寒塘石清浅。
duǎn cǎo dòng xī yáng,hán táng shí qīng qiǎn。
AI赏析