古诗词

过永庆寺逢牡丹作

静诺

东风习习春将夏,宝马香车如放假。dōng fēng xí xí chūn jiāng xià,bǎo mǎ xiāng chē rú fàng jiǎ。
夹道松杉满径阴,黄鹂坐语春风下。jiā dào sōng shān mǎn jìng yīn,huáng lí zuò yǔ chūn fēng xià。
偏反绰约逞娇颜,徘徊终日不知还。piān fǎn chuò yuē chěng jiāo yán,pái huái zhōng rì bù zhī hái。
花王似殿东王令,好鸟枝头笳鼓竞。huā wáng shì diàn dōng wáng lìng,hǎo niǎo zhī tóu jiā gǔ jìng。
莫言花落不如人,人老能如花更春。mò yán huā luò bù rú rén,rén lǎo néng rú huā gèng chūn。
惟有青山常对峙,年年花落路傍尘。wéi yǒu qīng shān cháng duì zhì,nián nián huā luò lù bàng chén。
小鸟欲答忽飞去,宛转如歌昔时句。xiǎo niǎo yù dá hū fēi qù,wǎn zhuǎn rú gē xī shí jù。
但使衰年无病侵,岁岁花前常小憩。dàn shǐ shuāi nián wú bìng qīn,suì suì huā qián cháng xiǎo qì。

静诺

静诺,仁和人,林氏女,号自閒道人。雄圣庵尼。有《息肩庐诗草》。 静诺的作品>>

猜您喜欢

夏日晚晴

静诺

窗白雨将去,犹存一帐寒。chuāng bái yǔ jiāng qù,yóu cún yī zhàng hán。
神清无俗梦,心定不生澜。shén qīng wú sú mèng,xīn dìng bù shēng lán。
红湿知莲苦,声迟识漏残。hóng shī zhī lián kǔ,shēng chí shí lòu cán。
画梁新燕小,窥栋语般般。huà liáng xīn yàn xiǎo,kuī dòng yǔ bān bān。

舟泊姑苏

静诺

扁舟今夜泊,遥对阖闾城。biǎn zhōu jīn yè pō,yáo duì hé lǘ chéng。
霞落浦云晚,鸦眠山月明。xiá luò pǔ yún wǎn,yā mián shān yuè míng。
片帆归路远,千里客心惊。piàn fān guī lù yuǎn,qiān lǐ kè xīn jīng。
鼓枻不成寐,萧萧何处声。gǔ yì bù chéng mèi,xiāo xiāo hé chù shēng。

河渚初睡

静诺

石枕藤床万虑忘,跏趺不逐世间忙。shí zhěn téng chuáng wàn lǜ wàng,jiā fū bù zhú shì jiān máng。
风生蒲扇人情冷,竹映纱窗月影凉。fēng shēng pú shàn rén qíng lěng,zhú yìng shā chuāng yuè yǐng liáng。
随地可消清夜永,无心尝戴野荷香。suí dì kě xiāo qīng yè yǒng,wú xīn cháng dài yě hé xiāng。
门迎流水尘声远,槛外松涛入耳长。mén yíng liú shuǐ chén shēng yuǎn,kǎn wài sōng tāo rù ěr zhǎng。

咏秋兰

静诺

长林众草入秋荒,独有幽姿逗晚香。zhǎng lín zhòng cǎo rù qiū huāng,dú yǒu yōu zī dòu wǎn xiāng。
每向风前堪寄傲,几因霜后欲留芳。měi xiàng fēng qián kān jì ào,jǐ yīn shuāng hòu yù liú fāng。
名流赏鉴还堪佩,空谷知音品自扬。míng liú shǎng jiàn hái kān pèi,kōng gǔ zhī yīn pǐn zì yáng。
一种孤怀千古在,湘江词赋奏清商。yī zhǒng gū huái qiān gǔ zài,xiāng jiāng cí fù zòu qīng shāng。

春宵即事

静诺

野藤花气暗随风,狼藉春光一半空。yě téng huā qì àn suí fēng,láng jí chūn guāng yī bàn kōng。
斜倚石栏频望处,满庭明月有无中。xié yǐ shí lán pín wàng chù,mǎn tíng míng yuè yǒu wú zhōng。

阅楞严经

静诺

青莲自是出淤泥,在处明心更不迷。qīng lián zì shì chū yū ní,zài chù míng xīn gèng bù mí。
寄语学人须着意,本来无染即菩提。jì yǔ xué rén xū zhe yì,běn lái wú rǎn jí pú tí。

幽居静坐

静诺

幽居惟自适,一编聊自遣。yōu jū wéi zì shì,yī biān liáo zì qiǎn。
白昼一何长,安不自黾勉。bái zhòu yī hé zhǎng,ān bù zì mǐn miǎn。
古人虽往矣,微旨亦须阐。gǔ rén suī wǎng yǐ,wēi zhǐ yì xū chǎn。
空檐滴长漏,炉香生宝篆。kōng yán dī zhǎng lòu,lú xiāng shēng bǎo zhuàn。
每当兴会嘉,双手不释卷。měi dāng xīng huì jiā,shuāng shǒu bù shì juǎn。
嗟哉世俗子,不解亲坟典。jiē zāi shì sú zi,bù jiě qīn fén diǎn。

岁暮作

静诺

时序自推迁,忽然惊岁暮。shí xù zì tuī qiān,hū rán jīng suì mù。
举目见寒鸦,悲鸣如欲诉。jǔ mù jiàn hán yā,bēi míng rú yù sù。
太阳惨不舒,同云四野布。tài yáng cǎn bù shū,tóng yún sì yě bù。
朔风时北来,哀号满庭户。shuò fēng shí běi lái,āi hào mǎn tíng hù。
翘首望阳春,阳春不我顾。qiào shǒu wàng yáng chūn,yáng chūn bù wǒ gù。
居诸如隙驹,剥啄有定数。jū zhū rú xì jū,bō zhuó yǒu dìng shù。
况我世外人,浮云已如故。kuàng wǒ shì wài rén,fú yún yǐ rú gù。
园有数株梅,结伴尽堪度。yuán yǒu shù zhū méi,jié bàn jǐn kān dù。

古梅歌

静诺

阆苑琼姿不记年,屈曲古干如龙盘。láng yuàn qióng zī bù jì nián,qū qū gǔ gàn rú lóng pán。
大庾万枝只如此,回旋曲折空山里。dà yǔ wàn zhī zhǐ rú cǐ,huí xuán qū zhé kōng shān lǐ。
吐萼枝枝色正妍,移来小艇泊流泉。tǔ è zhī zhī sè zhèng yán,yí lái xiǎo tǐng pō liú quán。
斜枝倒侵冰魂化,狂呼游客添杯斝。xié zhī dào qīn bīng hún huà,kuáng hū yóu kè tiān bēi jiǎ。
我欲携筇过隔溪,竹林主人远相迓。wǒ yù xié qióng guò gé xī,zhú lín zhǔ rén yuǎn xiāng yà。
莫谓韶光还久留,人生适意多偷暇。mò wèi sháo guāng hái jiǔ liú,rén shēng shì yì duō tōu xiá。

赠杨夫人

静诺

一种高风迥绝尘,何缘邂逅觉生春。yī zhǒng gāo fēng jiǒng jué chén,hé yuán xiè hòu jué shēng chūn。
青莲堪证无生法,紫诰仍辉现在身。qīng lián kān zhèng wú shēng fǎ,zǐ gào réng huī xiàn zài shēn。
性洁自甘泉石操,谈玄喜与法王亲。xìng jié zì gān quán shí cāo,tán xuán xǐ yǔ fǎ wáng qīn。
金陵风物称殊绝,道左流连话转深。jīn líng fēng wù chēng shū jué,dào zuǒ liú lián huà zhuǎn shēn。